Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2549: Rắn Nguyền Rủa và Tứ Đại Khí Linh! (1)

Trong không gian vô hạn. Một chiến hạm bay đi với tốc độ rất nhanh, mỗi một lần di chuyển đều như đè ép một mảng hư không.
Xung quanh chiến hạm vô cùng ảm đạm, sao trời bên ngoài như bức tranh khiến người ta cảm thấy mê luyến. Trên chiến hạm, một người trẻ tuổi để trần thân trên, không quá cường tráng nhưng mặt mày thanh tú. Hắn ta chắp lấy tay, long mày vô cùng sắc bén.
Nhìn như trong thân thể mong manh kia ẩn chứa một sức mạnh vô thượng.
- Thái Sơn, chúng ta còn bao lâu nữa mới tới Thần Triều Hạ Ấp?
Hắn ta chắp lấy tay nhìn những ngôi sao vụt qua bên ngoài, chậm rãi mở miệng.
Bên trong chiến hạm có bóng người chậm rãi đi ra, đó là một nam tử đầu đinh tóc ngắn, bắp thịt cuồn cuộn, cả người lít nhít đường vân, nhìn vẻ ngoài vô cùng hung hãn.
- Theo tốc độ bây giờ của chiến hạm Thái Thản ta thì khoảng một ngày nữa là tới.
Thái Sơn nói ra, vô cùng bình thản nhẹ nhàng, không giống như bộ dạng hung tợn.
- Còn một ngày nữa à? Thần Hoàng Hạ Ấp bắt Thái Hàng, điều đó ta không phải đối, nhưng đoàn sứ giả của Thái Thản Thần ta bị tiêu diệt toàn bộ, ngay cả Thái Phi nhi tử ta cũng chết… điều này không thể tha thứ được.
- Ta cần Hạ Vũ Hợp cho ta một lời giải thích.
Người đó nói ra.
- Lão già Hạ Vũ Hợp giả thần giả quỷ, còn có sinh linh đáng sợ kia xuất hiện dẫn đến việc nhiều yêu nghiệt của Thần Triều ta bị tiêu diệt, may mắn ta không phái Thái Hạo qua…
Thái Sơn thở ra một hơi.
Thái Hạo là con trai của Thái Thản Thần Hoàng, mặc dù thiên phú của Thái Phi không tệ nhưng vẫn kém rất nhiều so với Thái Hạo.
Ba Thần Triều, ba hoàng đế, Thái Sơn tin rằng Thái Hạo tuyệt đối sẽ là vị hoàng đế mạnh nhất.
Ầm ầm!
Chiến hạm oanh minh, phi nhanh như chớp. Phần đuôi của nó phun ra năng lượng đáng sợ, hư không đều vặn vẹo.
Cường giả cấp bậc Thần Hoàng có thể thực hiện vượt xa. Nhưng vẫn tiêu hao mất khá nhiều năng lượng. Cho nên cho dù là cường giả Thần Hoàng muốn từ một Thần Triều này tới Thần Triều khác cũng sẽ chọn chiến hạm. Chiến hạm là phương tiện đi lại của Vũ Trụ Hỗn Độn, đương nhiên có lý do riêng.
Hả?
Đột nhiên Thái Thản Thần Hoàng đứng trên boong thuyền nhíu mày một cái, ánh mắt ngưng tụ nhìn gắt gao về phía xa. Ánh mắt của hắn như thần kiếm, muốn xé rách màn trời.
- Rốt cuộc là ai dám nhìn trộm trẫm, lén lén lút lút, cút ra đây cho ta!
Thái Thản Thần Hoàng vô cùng lạnh lùng. Lời nói buông xuống khiến lỗ chân lông của Thái Sơn đang đứng bên cạnh co rụt lại.
Thái Thản Thần Hoàng giơ tay lên, vô số Pháp Tắc chi lực xoay chuyển, khí tức khủng bố trùng thiên hóa thành một chưởng che khuất trời, đánh về phía hư không.
Bành một tiếng vang thật lớn, hư không nổ tung hóa thành một phế tích.
Từng khí đen lan tràn, nhanh chóng có từng bóng người dần xuất hiện… có nam có nữ, quanh thân đều có khí đen bao trùm.
- Hả? Đây là mai phục ta sao?
Dù sao cũng là vị Thần Hoàng trẻ nhất trong ba vị Thần Hoàng, tuy thực lực của hắn không phải mạnh nhất nhưng há lại để cho người khác dễ dàng mai phục!
Hư không chấn động, từng bóng người phát ra tiếng cười lạnh, bọn họ thè lưỡi liếm môi.
- Rốt cuộc cũng có một con cá lớn sa lưới… Ta cảm nhận được khí huyết hùng hồn trong thân thể con cá kia! Sau khi hấp thụ được hắn khả năng ta có thể trùng kích lên được Hồn Chủ cảnh!
Một vị nam tử anh tuấn khẽ cười nói.
Nhưng lời nói ra khiến người khác phải rùng mình.
- Hồn Tam, con cá lớn này không phải chỉ mình ngươi ăn đâu.
Một vị nữ tử xinh đẹp, phong tình vạn chủng vô cùng nói thêm.
Nàng mặc một chiếc váy lụa dài mỏng, đôi chân trắng nõn hiện ra, đường cong đẹp đến kinh người.
- Hồn Tứ, không phải vẫn còn ngươi ở đây sao… chúng ta thôn phệ nhiều đại thế giới như vậy, đạt tới trình độ như bây giờ chính là thời điểm bắt đầu làm càn giết chóc được rồi!
Một người nhìn như đứa trẻ nói ra.
Ba người trong hư không phát ra tiếng cười rùng mình.
Trên chiến hạm, cường giả Thái Thản Thần nhao nhao đứng lên, nhìn lên bầu trời, trong mắt bắn ra ánh sáng vô cùng sáng chói.
Ba tên này quả là vô pháp vô thiên, thế mà lại coi Thần Hoàng như thịt cá.
Thái Sơn giận dữ dẫn đầu, hống dài một tiếng. Thân hình phóng lên tận trời, hóa thành một người khổng lồ.
Ba người kia vẫn cười ha hả không ngừng.
Sau đó, ba người bọn họ hóa thành những con thú khổng lồ với khí đen quấn quanh che kín bầu trời, lao về hướng chiến hạm Thái Thản Thần và Thái Sơn.

Thần Triều Hạ Ấp.
Mây đen trên bầu trời không ngừng phun trào, giống như có sấm chớp chuẩn bị đánh xuống.
Trong hoàng cung, Hạ Ấp Thần Hoàng ngồi trên vị trí cao, không hề động đậy, thở ra một hơi thật dài, trong mắt mang theo một chút cô đơn.
- Nhanh thôi… kiếp nạn sắp tới rồi. Thần Triều Hạ Ấp ta gặp đại nạn, không biết có thể vượt qua không…
Hạ Ấp Thần Hoàng giơ tay lên, có thể nhìn thấy trên mu bàn tay hắn có những đốm tử thi màu đen, tử khí nồng đậm lan tràn trên khắp khuôn mặt.
- Sống nhiều năm như vậy, đã sớm coi nhẹ sinh tử. Thời điểm này được ăn cả ngã về không, trùng kích lên Thiên Thần cảnh vô thượng… sống hay chết đều là số mệnh.
Hạ Vũ Hợp đứng lên, hoàng bào màu vàng kim buông xuống, khí tức trùng thiên giống như hóa thành một thanh giáo dài, muốn đâm lên trời cao. Từng bước ra khỏi hoàng cung, chắp lấy tay đứng bên ngoài điện, nhìn mây đen cuồn cuộn trên không trung, tất cả mọi thứ đều trở nên yên tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận