Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1071: Thao Thiết Cốc thường ngày (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Quán ăn Thao Thiết…
Đây chính là tên quán ăn trong chi nhánh mới ở Thao Thiết Cốc.
Bộ Phương cũng lười nghĩ, dù sao thì bên trong Thao Thiết Cốc cũng không có ai dùng tên Thao Thiết để đặt cho quán ăn của mình. Người khác không dám, nhưng Bộ Phương dám.
Hắn sờ sờ lên hai miếng băng vải Hắc Bạch Thao Thiết buộc chặt trên tay. Khóe miệng kéo lên một cái, nở một nụ cười nghiền ngẫm.
Trên tay hắn còn cột hai Thao Thiết, lấy Thao Thiết để đặt tên, ai dám không phục?
Chắp lấy tay, tước vũ bào nhẹ nhàng bay phiêu đãng trong gió.
Ánh sáng mặt trời chiếu xuống, chiếu xuống người Bộ Phương làm toàn thân hắn cảm thấy ấm áp.
Làn gió phảng phất trong không khí thỉnh thoảng cuốn theo những chiếc lá vàng rơi.
Bộ Phương nhìn quán ăn Thao Thiết, sờ sờ cằm, đôi mắt dần lộ ra vẻ trầm tư.
Ngày đầu tiên mở cửa đã phải đạt được một ngàn người tới, cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì.
Bộ Phương cảm thấy mình nhất định phải nghĩ ra cách để nâng cao danh tiếng của quán ăn Thao Thiết lên, về phần dùng cách gì… thì bây giờ Bộ Phương vẫn chưa nghĩ ra.
Nhưng Bộ Phương nghĩ, dựa vào tình hình bây giờ nếu chính mình có thể đánh bại được mười vị trí đầu tiên trong bảng thiết bia trù, chí ít cũng có thể kéo đến được rất nhiều thực khách.
Xoa xoa đầu, Bộ Phương lười nghĩ tiếp về vấn đề này. Hắn quay người đi vào trong cửa hàng, hắn muốn kiểm tra lại một chút quán ăn mới được hoàn tất.
Quán ăn của hắn cách Thao lầu vài dặm, thuộc vị trí trung tâm bên trong Thiết Tiên Thành.
Xung quanh quán của hắn cũng có không ít quán ăn.
Phượng Hiên Các cũng cách đó không xa.
Lúc Bộ Phương đang bước vào cửa hàng, có thể nhìn thấy Mộc Chanh đứng trên lầu của Phượng Hiên Các, mỉm cười nhìn hắn.
Ở cách đó không xa cũng có quán ăn nổi tiếng của Văn Nhân Thượng. Quán ăn của hắn rất tùy tiện, nên những thực khách đi vào đấy cũng rất tùy tiện.
Số lượng người đương nhiên kém hơn Phượng Hiên Các không ít, nhưng vẫn có một số thực khách trung thành nhất định.
Dù sao Văn Nhân Thượng cũng là một vị đầu bếp đỉnh cấp trên bảng thiết bia trù.
Xung quanh có không ít người quen, Bộ Phương đều quen biết.
Trong cái bầu không khí này mà mở quán ăn đúng là rất có tính cạnh tranh.
Đây là một đề khó mà hệ thống đưa ra cho hắn. Có thể quán ăn của Bộ Phương lúc khai trương sẽ có tiếng tăm. Nhưng muốn đánh bại những quán ăn nổi tiếng san sát nhau ở trong con phố này, đúng là không dễ dàng gì.
Bởi vì trên con đường này, mỗi một quán ăn đều có món ăn sở trường riêng, mỗi quán ăn đều là một vị đầu bếp cực phẩm trong bảng thiết bia trù mở ra.
Bộ Phương mở quán ăn cũng không gặp quá nhiều khó khăn.
Dù sao hắn cũng có đại ân giúp đỡ Thao Thiết Cốc, muốn một mặt tiền để mở cửa hàng đương nhiên Sở Trường Sinh sẽ không từ chối.
Vừa vặn, Yến Vũ cũng được xem như đầu bếp cực phẩm trong bảng thiết bia trù. Ở trong thành có rất nhiều quán ăn, tiệm của Bộ Phương bây giờ chính là một trong những cửa hàng trước đây của Yến Vũ.
Chiếm được tiệm này đúng lúc Bộ Phương bắt đầu mở chi nhánh.
Bên trong tiệm.
Vừa vào trong cửa hàng là một khí tức vô cùng quen thuộc.
Phong cách sửa sang đều giống với quán ăn Phương Phương.
Quán ăn Vân Lam cũng xây dựng dựa theo phong cách của quán ăn Phương Phương, có lẽ là phong cách của hệ thống.
Đơn giản mà lại tươi mát, không cầu kỳ phức tạp.
Khuôn mặt chữ điền của Bộ Phương toát lên vẻ hài lòng, vẫn là quán ăn của mình dễ chịu.
Ngón tay thon dài vươn ra vuốt trên mặt bàn không có lấy một hạt bụi nào. Sau đó khóe miệng Bộ Phương liền kéo lên.
Ở nơi xa, có bóng cây Ngộ Đạo chập chờn. Cây Ngộ Đạo này có lẽ cũng dựng lên giống với ở quán ăn Vân Lam.
Ở giữa cây Ngộ Đạo có linh khí nồng nặc dâng lên, uy năng vô cùng đáng sợ.
Trên cây Ngộ Đạo hiện lên đường vân bát đạo, cả cây dường như đều có linh khí, ở giữa có một cỗ năng lượng Ngộ Đạo tràn ngập, làm cho tâm tư của người ta bất giác yên tĩnh trở lại.
Dưới cây Ngộ Đạo là một con chó đen đang nằm sấp ngáy o o. Gió thôi nhẹ nhàng làm tán cây nhẹ nhàng bay lên.
Bên cạnh con chó đen là một chiếc thuyền U Minh thả neo đen nhánh. Thuyền U Minh yên tĩnh ở đó, giống như từ lâu đã vậy rồi.
Vẫn là một công thức quen thuộc, hoặc là một hương vị quen thuộc.
Quán ăn đã sửa sang xong xuôi làm cho người ta có cảm giác quen thuộc.
Bộ Phương hài lòng hô lên, kéo một cái ghế nằm tại trước cửa tiệm, híp nửa mắt nhàn nhạt nhìn người qua người lại trước cửa, hoa nở hoa tàn.
Ở nơi xa, hai bóng người nhỏ nhắn chạy như bay đến.
Đôi mắt híp của Bộ Phương hơi mở ra, nhìn về phía kia khóe miệng kéo lên.
Bởi vì hai người đến kia không phải ai khác chính là Tiểu Nha và Tiểu Hoa.
Sau khi Bộ Phương nhìn thấy hai người họ, hừ nhẹ một hơi, tiếp tục lim dim mắt. Hắn đang tự hỏi lần trù đấu cuối cùng muốn nấu một món ăn cực phẩm nào đó có thể làm quán ăn của hắn khai trương thu hút được ngàn người.
Nha đầu Tiểu Nha và Tiểu Hoa bước vào quán, sớm đã như xe nhẹ đường quen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận