Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2368: Một quyền… trấn áp! (2)

Notice: Undefined offset: 167
Giờ khắc này Thiếu Vương gia đã bày ra uy thế cao nhất của bản thân.
Sức mạnh yêu nghiệt của Thần Triều hoàn toàn bày ra trước mắt.
Ầm!!
Dường như cả Bình Dương Vương phủ đều chấn động.
Nhóm cường giả xung quanh lộ ra ánh mắt kinh sợ, đều tự giác lùi về sau. Nhìn hai vị lĩnh hội Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường chiến đấu trên bầu trời.
Cuộc chiến thế này đúng là trăm năm khó thấy.
Dù sao thì ở trong Thần Triều, mấy vị yêu nghiệt lĩnh hội được Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường như này.
Trên cơ bản đều đã bế quan không ra ngoài.
Bọn họ muốn lĩnh ngộ càng nhiều Pháp Tắc, để tiến tới cảnh giới cao hơn nữa.
Đế Tử trong truyền thuyết cũng chính là người kế vị của Thần Đế Thần Triều cộng thêm lĩnh ngộ hai loại Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường!
Thực lực mạnh mẽ, thậm chí có thể lấy tu vi Bán Thần đàn áp sự tồn tại Cao Đẳng Thần Chi!
Phải biết là Cao Đẳng Thần Chi chính là đã lĩnh ngộ mười tám đạo Pháp Tắc đó.
Mà giờ khắc này, trận chiến cấp bậc này đang diễn ra trước mắt bọn họ là có một không hai.
Vù vù…
Pháp Tắc Luân Hồi vừa xuất hiện.
Bầu trời lập tức đổi sắc.
Pháp Tắc Hủy Diệt của Thiếu Vương gia cũng hô ứng theo.
Trong một khắc này.
Khắp cả trong Triều Đô Thần Triều và cường giả khắp nơi đều cảm nhận được khí tức này.
Vài vị yêu nghiệt đang bế quan cũng đều mở mắt, trong ánh mắt lộ vẻ sắc bén. Từ chỗ mình nhìn về hướng Bình Dương Vương phủ!
Khí tức của một Pháp Tắc Chí Cường xa lạ.
Nhưng mà bọn họ cũng chẳng có thêm hành động gì, chỉ cảm khái một phen sau đó lại càng gấp gáp chui vào trong tu luyện tiếp.
Những người lĩnh ngộ Pháp Tắc Chí Cường như bọn họ, chỉ có bọn họ mới hiểu sự gấp gáp trong nội tâm.
Ngay cả việc của mình còn chưa lo xong thì làm gì còn thời gian để ý những người khác chứ.

Bộ Phương từng bước đạp trên không trung mà đi lên.
Trong lồng ngực như có ngàn dặm khí thế đang liên tục dâng lên, so với lúc thi triển Thần Thông cũng không hề kém hơn.
Loại uy thế này làm cho người ta kinh sợ.
Chín con Ngân Long với khí tức Pháp Tắc Hủy Diệt đánh mạnh xuống.
Nổ tung xung quanh người Bộ Phương.
Ánh mắt Thiếu Vương gia như trụ, nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Một kiếm đâm đến, giống như xé hư không mà lao tới.
Bộ Phương nâng cánh tay lên.
Thao Thiết trên cánh tay, nhị khí âm Dương lưu chuyển bao phủ những mảnh nhỏ Pháp Tắc Phù Văn.
Theo một quyền Bộ Phương chém ra nhất thời cuốn theo cả ngàn vạn năng lượng.
Đối mặt với Cửu Long, Bộ Phương không chút do dự, ầm một cái.
Một quyền đấm ra.
Nhất thời hai con Thao Thiết âm Dương lao ra từ trong cánh tay, vồ lấy Cửu Long lao vào cắn xé.
Kiếm quang như rồng.
Quyền xuất hữu thần!
Quyền mang và kiếm quang va chạm lẫn nhau làm người khác cảm thấy hết cả hồn, vô cùng khủng bố.
Ầm ầm oành!
Pháp Tắc Luân Hồi va chạm với Pháp Tắc Hủy Diệt giống như hai quả bom hạt nhân đâm vào nhau, vang lên tiếng “đùng đoàng”, xé tan trời đất.
Tiếng nổ vang vọng, chấn động cả trời đất.
Cả bên trong Thần Triều cũng nổ mạnh, chấn động không thôi.
Người ở đây đều là hít sâu một hơi.
Cuộc chiến như này làm bọn họ xem cũng vô cùng sảng khoái.
Sắc mặt Trình đại sư xám như tro tàn… Lần này xem ra không giết chết được Bộ Phương.
Hơn nữa… có khi chính hắn ta cũng phải bồi theo.
Triệu Vô Ngân ngây ra như phỗng.
Đây mới chính là thực lực của Bộ Phương!
Loại sức mạnh như này chỉ sợ giơ tay nhấc chân cũng có thể giết chết hắn ta.
Căn bản là hắn ta không thể ngăn cản được, Pháp Tắc Vũ Trụ Chí Cường… đáng sợ đến vậy sao?
Khó trách Thiếu Vương gia chỉ tiếc rèn sắt không thành sắt quát lớn với hắn ta. Nói nền tảng của hắn ta vốn đã kém, thế mà không chịu cố gắng…
Trong một khắc này, Triệu Vô Ngân cảm thấy trong lòng bỗng có chút hối hận. Hối hận chính bản thân trước đây không học vấn không nghề nghiệp.
Rốt cuộc hắn ta cũng hiểu tại sao đám thế tử thế gia kia lại khắc khổ tu hành như vậy rồi!
Bởi vì bọn họ muốn đuổi kịp tốc độ của đám người yêu nghiệt đỉnh cấp kia mà thôi!
Bang một tiếng nổ vang trời!
Vô số kiếm quang nứt vỡ rơi lả tả.
Trong hư không.
Một nắm đấm rực rỡ ánh sáng, nghiền ép đi.
Hóa thành một vòng tròn âm dương lưỡng khí.
Vòng tròn nện xuống va chạm với Ngân Long kiếm.
Âm thanh khó chịu tràn ngập bên tai người ta.
Ngay sau đó…
Tất cả mọi người đều kinh sợ.
Ngân Long kiếm rơi khỏi tay.
Một ánh hào quang bạc xẹt qua, mạnh mẽ cắm trên mặt đất. Khiến mặt đất trước sau đều lay động không ngừng.
Ầm!
Trong hư không.
Một bóng người bay ngược ra.
Từ trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Trong hư không, Thiếu Vương gia một thân cẩm bào mà ngã xuống đất, đạp từng bước lui về sau…
Lùi mỗi một bước hơi thở lại yếu đi vài phần!
Cuối cùng, thậm chí cả người cũng run lẩy bẩy.
Trong hư không.
Quang hoa vỡ vụn.
Pháp Tắc Luân Hồi hóa thành dòng xoáy xoay xung quanh.
Tước vũ bào tung bay.
Bộ Phương chậm rãi cất bước đi ra.
Cánh tay Thao Thiết phối hợp với Pháp Tắc Luân Hồi, tùy ý đánh ra âm Dương Luân Hồi quyền, nhưng mạnh đến không ngờ!
Một quyền này… mạnh mẽ trấn áp Thiếu Vương gia!
(*)Đế tử: chỉ con của vua.
(**)Thế tử thế gia: chỉ con nhà danh gia vọng tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận