Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2161: Hàng rào bị phá vỡ, chiến tranh bắt đầu! (1)

Vùng biên giới Ngục Long Quan ở Địa Ngục.
Hai quân giằng co, khí tức kinh khủng ngập tràn khắp nơi.
Những hàng rào phòng thủ của Địa Ngục nổi lơ lửng giữa bầu trời, giống như một hàng rào vô hình ngăn cách mọi thứ giữa đất trời.
Ngục Long Quan với tư cách là một tòa thành quân sự lớn nhất trong vùng biên giới của Địa Ngục, rộng lớn vô cùng, tường thành kéo dài hàng nghìn dặm, cường giả của Địa Ngục đứng đông nghìn nghịt trên tường thành.
Hai vị Ngục Chủ Kim Giác và Ngân Giác đứng lặng ở trên tường thành, áo giáp màu đen tản ra vầng sáng lạnh lẽo.
Bên cạnh đám người bọn họ, là những cường giả hàng đầu trong các đại thế gia quý tộc ở Địa Ngục.
Phần lớn đều là những Tiểu Thánh bảy tám chuyển, cũng có cường giả Tiểu Thánh Cửu Chuyển đang đứng ở trên đó.
Có một vùng đất rộng lớn bằng phẳng nằm phía trước Ngục Long Quan, vùng đất này là chiến trường của Địa Ngục từ thời cổ đại, vô số thi thể đã bị chôn vùi ở trong đó.
Bất kể là kỷ nguyên trước hay là kỷ nguyên này, đều có vô số các cuộc chiến tranh lớn nhỏ nổ ra.
Những bộ xương khô, những thi thể bọc trong da ngựa bị vùi lấp dưới chiến trường, máu chảy thành sông.
Bên ngoài hàng rào là từng chiếc từng chiếc chiến thuyền nguy nga đồ sộ của Minh Ngục.
Khí tức của các cường giả Minh Ngục giống như một cây roi dài, k không ngừng quất vào hàng rào ngăn cách, muốn đập tan kết giới.
Những cường giả hàng đầu của Minh Ngục đều tập hợp lại, khí tức kinh khủng như thể hóa thành một con Cự Ma khổng lồ. Con Cự Ma giơ chiếc chùy to lớn lên, một khi nện xuống có lẽ sẽ làm cho toàn bộ trời đất đều bị chấn động.
Địa Ngục có thể ngăn chặn cuộc tấn công của những cường giả này hay không đây?
Rất nhiều người đều lo sợ trong lòng, bọn họ cũng có chút không hiểu nổi...
Tiếng kèn chiến tranh đã vang lên, một khi cuộc tấn công của Minh Ngục bắt đầu, đó cũng là lúc máu chảy thành sông.
Đây là một cuộc chiến tranh bảo vệ quê hương.
...
Hắc Điện.
Một tiếng nổ vang lên.
Thân hình của Ứng Long Ngục Chủ và Minh Vương Nhĩ Cáp lần lượt bay từ trong đó ra, bước đi trên không, khí tức của bọn họ vô cùng mạnh mẽ.
Uy áp của cảnh giới Đại Thánh bao trùm tất cả các hướng.
Những thứ tốt đẹp bên trong Hắc Điện đã sớm bị bọn họ chia chác xong xuôi.
- Đã đến lúc phải đi rồi, chiến tranh đã bắt đầu, Minh Vương đại nhân, với tư cách là trụ cột của Địa Ngục, ngài nhất định phải có mặt ở đó.
Ứng Long Ngục Chủ nhìn Minh Vương Nhĩ Cáp rồi nói với vẻ nghiêm túc.
Minh Vương Nhĩ Cáp khẽ gật đầu.
Hắn liếc nhìn cung điện màu đen.
- Con chó ghẻ kia phải làm sao đây? Chúng ta không đợi hắn sao?
Minh Vương Nhĩ Cáp nhíu mày.
Ứng Long nhìn lướt qua phía dưới Hắc Điện với ánh mắt thâm sâu.
- Chúng ta không cần lo lắng cho an nguy của Ngục Khuyển đâu, lực lượng của nó vượt xa sức tưởng tượng của chúng ta rồi.
Ứng Long nói.
Ngay sau đó, cầm theo quyền trượng Hư Không Chi Nhãn, lao vút về phía Ngục Long Quan ở đằng xa.
Minh Vương Nhĩ Cáp lơ lửng trong hư không, nhìn lướt qua Hắc Điện một cái rồi nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Sau đó, Minh Vương giáp nhập vào người hắn, áo choàng đỏ thẫm sau lưng đang bay phần phật trong gió, cầm Minh Vương Kích trong tay, lao vút như một mũi tên xẹt ngang trên trời cao, theo sát phía sau Ứng Long Ngục Chủ.
Bên trong Hắc Điện.
Một cỗ khí tức ngột ngạt đang cuộn trào mãnh liệt, như thể một nỗi kinh hoàng lớn đang sục sôi ở trong đó.
...
Trước cửa nhà hàng Hoàng Tuyền.
Người Câu Hồn đã trẻ lại rất nhiều kia nhìn ánh đèn sáng lên trong nhà hàng, một nụ cười chợt nở trên khuôn mặt của hắn.
Quả nhiên, người trẻ tuổi trong nhà hàng này thực sự có quan hệ với đại nhân.
Khó trách tu vi của người trẻ tuổi kia lại đột phá nhanh như vậy, những người có liên quan đến đại nhân tất nhiên sẽ rất bất phàm.
Tiếng bước chân đi xuống lầu vang lên bên tai.
Người Câu Hồn nhất thời cười to xoay người và chắp tay rời đi.
Thân hình thoáng cái đã biến mất trong màn đêm, chỉ là phương hướng của chuyến đi lần này, lại không biết phải đi đâu.
Khi hắn bước đi, khí tức dâng trào ngập trời trên người hắn dần dần biến mất.
Sức mạnh của lời nguyền xanh đen vốn dĩ đã được áp chế xuống kia lại lan ra một lần nữa, bám chặt lấy cơ thể của hắn.
Người Câu Hồn lại biến thành một lão giả già nua lần nữa, bước đi tập tễnh từng bước rồi biến mất vào màn đêm.
Cót két một tiếng.
Cánh cửa của nhà hàng được mở ra.
Bộ Phương nhìn hộp cơm bằng gỗ đặt bên ngoài nhà hàng kia, trong lòng lập tức không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Những biến động kỳ lạ mà hắn cảm nhận được trong nhà hàng được phát ra từ hộp cơm này.
Bộ Phương khoác một bộ đồ ngủ trên người và đi ra khỏi nhà hàng, nhấc hộp cơm đó lên, sau một hồi xem xét kỹ càng, nhưng vẫn không nhìn ra một chút manh mối nào.
Hắn mang hộp cơm trở lại trong nhà hàng.
Bụp một tiếng, đóng cửa lại.
Bộ Phương đặt hộp cơm lên bàn.
Những đường vân bên trên hộp cơm vô cùng huyền ảo, trông giống như mang theo một chút cảm giác về năm tháng rồi, có rất nhiều dấu vết hư hại ở trên đó.
Những ngón tay mảnh khảnh của Bộ Phương gõ nhẹ lên bàn ăn, cảm giác rất nhịp nhàng.
Một lúc lâu sau, Bộ Phương định mở hộp cơm ra.
Tuy nhiên, khi tay hắn vừa chạm vào phong ấn trên hộp cơm, đã bị bắn ra ngay lập tức.
Nhìn phong ấn trong này, lông mày của Bộ Phương lập tức nhíu lại.
- Đây là... Mỹ Thực Trận Pháp “Giam cầm”?
Bộ Phương có chút ngờ vực, nhưng khi cảm nhận được những dao động quen thuộc trên đường vân kia, hắn không thể không tin.
Mặc dù những đường vân của Mỹ Thực Trận Pháp “Giam cầm” không giống với Mỹ Thực Trận Pháp của Bộ Phương, nhưng về cơ bản lại có căn nguyên hoàn toàn giống nhau.
Nói cách khác, Mỹ Thực Trận Pháp này cũng là từ... hệ thống mà ra?
Vì sao hộp cơm này lại xuất hiện ở đây?
Hơn nữa... trận pháp trên hộp cơm là như thế nào vậy?
Món ăn trong hộp cơm là món gì thế?
Ánh mắt của Bộ Phương đột nhiên ngưng tụ.
Mỹ Thực Trận Pháp “Giam cầm” nổi lên trên bàn tay, muốn mở ra trận pháp này thì chỉ có cách dùng trận pháp tương tự để tác động vào.
Chỉ có cách này, mới có thể thực sự phá vỡ trận pháp.
Rắc rắc Rắc rắc...
Cả hai trận pháp lao vào nhau.
Một lúc lâu sau, sức mạnh phía trên trận pháp đã bị phai mờ rất nhiều.
Sau đó, vầng sáng dần trở nên ảm đạm hơn.
Bộ Phương vỗ vào phía trên hộp cơm kia, hộp cơm lập tức rắc rắc một tiếng rồi nới lỏng ra.
Bộ Phương chau mày, sau đó vươn tay mở hộp cơm đó ra.
Một mùi thơm nồng nàn lập tức lan tỏa ra từ trong hộp đựng thức ăn.
Mùi vị đó trông rất sống động, cực kỳ đậm đà, giống như một món ăn vừa được nấu nướng xong vậy.
Từng tia ánh sáng rực rỡ bắn ra từ trong, chiếu sáng khắp cả đất trời.
Ánh mắt của Bộ Phương vẫn không nhúc nhích mà nhìn món ăn trong hộp cơm đó.
Đó là một món Giò Heo trong suốt như thủy tinh, thịt giò heo tỏa ra từng đốm sáng lấp lánh, tinh xảo giống như một tác phẩm nghệ thuật vậy.
Ở trên đó, khí tức Thiên Đạo Ý Chí khuếch tán ra khiến cho tâm thần của mọi người đều chấn động.
Bộ Phương thực sự đã bị món ăn này làm cho rung động.
Hắn đưa tay ra, muốn nếm thử món ăn này một chút.
Tuy nhiên, vừa cầm đũa lên, khi vừa chạm vào những chiếc giò heo đó, thì miếng giò heo lập tức tan vỡ giống như chiếc bóng phản chiếu trong gương...
Hả?
Ánh mắt của Bộ Phương lập tức co rụt lại, thụt tay lại như bị điện giật
Món ăn trong hộp cơm từ từ vỡ vụn, hóa thành khói xanh và tiêu tán trong không khí giống như hư ảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận