Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1204: Một trăm vạn nguyên tinh một miếng thịt (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Minh Vương Nhĩ Cáp nhìn Cẩu gia ăn một cách thích thú như vậy, trong lòng nảy sinh ghen ghét, đố kỵ, hắn là người bắt nguyên liệu nấu ăn là về, kết quả là hắn còn chưa được ăn một miếng, còn tên chó ghẻ này không làm cái gì cả, thế mà lại được ăn một miếng thịt.
Thật là không công bằng!
Minh Vương Nhĩ Cáp tức điên lên!
Đột nhiên, ánh mắt của hắn sang lên đột ngột, nếu như nguyên liệu nấu ăn này là do hắn tìm được, vậy thì hắn bắt thêm vài con Rồng Barbie về, như thế chẳng phải là được rồi sao?
Minh Vương Nhĩ Cáp thật sự cảm thấy phấn khích vì trí thông minh của mình.
Sau một khắc, hắn liếc mắt nhìn chằm chằm vào miếng Bít Tết Rồng mà Cẩu gia đang cắn ở trong miệng, sau đó quay người bay lơ lửng rời đi.
Mà Bộ Phương cũng lần lượt mang từng phần Bít Tết Rồng từ phòng bếp đi lên.
Tổng cộng có sáu phần, bản thân hắn đã ăn một phần, năm phần còn dư lại chia cho năm tên gia hỏa này.
Tiểu U, Cẩu gia, Tiểu Hoa, Sở Trường Sinh và cả tên Thiên Cơ Thánh Sư trước mặt này.
Đương nhiên, miếng thịt kia của Thiên Cơ Thánh Sư là do hắn bỏ nguyên tinh ra để mua.
Bộ Phương tiện thể rót cho bọn họ mỗi người một ly Băng Hỏa Ngộ Đạo Nhưỡng, điều này ngược lại lại khiến cho Mạc Thiên Cơ hưng phấn một hồi lâu.
Rượu ngon kết hợp với thịt thơm, sau khi Mạc Thiên Cơ ăn xong, lập tức kinh ngạc tới mức giật nảy mình, cả người đều đắm chìm trong hương vị thơm ngon của nước thịt.
...
Trong khoảng không, một trận tiếng nổ lớn vang vọng tới.
Một âm thanh bay nhanh như tên bắn vào.
Tại một nơi bên ngoài cách xa Thao Thiết Cốc hàng trăm dặm.
Một tòa thành đứng sừng sững hung vĩ, thành trì đổ nát, tường thành sụp đổ, ngọn lửa chiến tranh thiêu cả bầu trời, khói đen cuồn cuộn.
Bên trong tòa thành, từng con Minh Khư Sinh Linh liều chết chém giết nhau, máu tươi bắn ra tung tóe.
Những sinh linh này đến từ đội quân trong Khư Ngục, bọn chúng đang tấn công để chiếm lấy tòa thành này, khiến cho cả tòa thành chìm trong biển lửa chiến tranh, gây ra thương vong vô cùng nghiêm trọng.
Đám Ma Vật gầm rú một cách phấn khích, không ngừng chém giết những thổ dân bản địa này của Đại Lục Tiềm Long.
Phía trên bầu trời, thì có một con Ma Long khổng lồ đang vỗ cánh bằng thịt.
Ngoài nhiệm vụ vận chuyển trứng rồng và thúc đẩy cây Mạn Ma La sinh trưởng ra, thì Ma Long còn phải chịu trách nhiệm tấn công thành trì, sức chiến đấu của một con Ma Long khổng lồ như vậy thật sự vô cùng đáng sợ.
Về cơ bản, mỗi lần công chiếm thành trì, hầu như đều là đánh đâu thắng đó!
Gầm!
Rồng Barbie vụt đôi cánh bằng thịt, tiếng rồng gầm vang vọng khắp toàn bộ thành trì.
Tiếng gào khóc phát ra trong khắp tòa thành.
Đội Quân Khư Ngục tàn sát một cách trắng trợn, dường như muốn biến cả tòa thành này thành một Tử Thành!
Đột nhiên, trên bầu trời, một bóng người bay nhanh đến.
Bỗng nhiên bay lơ lửng trên không trung.
Đây là một nam tử mặc áo lụa đen bóng, khuôn mặt tuấn tú, phảng phất nét u sầu.
Hắn đang bay lơ lửng phía trên tòa thành, đôi mắt đảo quanh một hồi, cuối cùng rơi vào trên thân của rồng Barbie khổng lồ đang ở trên không trung kia.
- Cuối cùng cũng tìm được rồi... Mấy tên nhãi trong Khư Ngục kia ngược lại cũng có chút thủ đoạn, thế mà lại có thể nghĩ tới việc dùng rồng Barbie mang theo trứng rồng Barbie đến để thúc đẩy cây Mạn Ma La sinh trưởng, sau đó lại dùng cây Mạn Ma La thu hút Đội Quân Khư Ngục đến đây.
Minh Vương Nhĩ Cáp nắm tay lại, nhìn tòa thành đã hóa thành đống đổ nát kia, khẽ thở dài một hơi.
Ánh mắt của hắn phức tạp nhìn một vòng xung quanh.
Đây là một kiếp nạn của Đại Lục Tiềm Long, hắn không nên nhúng tay quá nhiều.
Mục đích của việc hắn tới đây lần này là vì rồng Barbie, còn những chuyện khác hết thảy đều không liên quan đến hắn.
Vì vậy Minh Vương Nhĩ Cáp chỉ bay lơ lửng trước mặt rồng Barbie.
Rồng Barbie nhìn tiếng động nhỏ đang bay lơ lửng trước mặt, sau đó há mồm gầm lên một tiếng chói tai!
Tiếng gầm thét mang theo cuồng phong bắt đầu rít gào, thổi tung áo tơ tằm của Minh Vương.
Minh Vương nhàn nhạt nhìn Barbie, khoảnh khắc tiếp theo, cả người hắn biến mất vào nguyên bản giống như đang dịch chuyển tức thời.
Sau đó lại xuất hiện một lần nữa, rồi bất ngờ đứng trên đầu của con rồng Barbie kia.
Trong nháy mắt, một cỗ uy áp khủng khiếp tản ra từ trên người của Minh Vương, con rồng Barbie kia hoàn toàn không thể cử động được, nếu không phải do Minh Vương đã thu diễm lại một chút uy áp, thì con rồng ngu xuẩn này có thể sẽ bị dọa cho rơi thẳng từ trên không trung xuống đất.
- Rồng ngoan, bản vương sẽ dẫn ngươi đi ăn đồ ăn ngon.
Minh Vương Nhĩ Cáp vỗ về đầu của rồng Barbie, nói với vẻ dịu dàng.
Rồng Barbie ngơ ngác một lúc.
Sau một khắc, hư không bị xé nứt ra.
Hình bóng của rồng Barbie cùng Minh Vương Nhĩ Cáp ngay lập tức bước vào trong đó, biến mất không thấy gì nữa.
Đội quân của Khư Ngục lập tức ngây người ra, dường như không hiểu làm sao mà lại không nhìn thấy rồng Barbie ở đâu nữa, có điều là, cho dù rồng Barbie đã biến mất, nhưng trận chiến vẫn chưa kết thúc, tiếng hò giết vẫn rung trời.
Những trận chiến kinh hoàng như thế này, đều bùng nổ khắp nơi trên đại lục.
...
Bộ Phương kéo một cái ghế, nằm co lại ở trước cửa.
Ngoài cửa, những bông tuyết màu máu từ trên trời rơi xuống, giống như những chiếc lông ngỗng, bay phất phới lảo đảo mà rơi xuống, sau đó rơi lên trên mặt, làm cho cả mặt giống như được phủ lên một lớp áo bông.
Trong nhà hàng, tiếng ma sát giữa dao và đĩa sứ vang vọng không ngừng.
Dưới sự hướng dẫn cẩn thận của Bộ Phương, mọi người cuối cùng cũng xem như là đã học được cách dùng dao nĩa, ngoại trừ Cẩu gia bởi vì điều kiện bẩm sinh không thể đáp ứng được, còn những người khác đều là dùng dao nĩa ăn đồ ăn trông rất ra dáng.
Đột nhiên.
Không gian cách trước cửa quán ăn không xa chợt bị xé toạc ra.
Lập tức, một bóng người khổng lồ bước ra từ trong đó.
Chính là rồng Barbie mà Bộ Phương đã nhìn thấy vào hồi sáng, có điều là con lúc sáng kia đã chết, còn con này vẫn đang sống.
Minh Vương Nhĩ Cáp từ trên đầu của rồng Barbie nhảy xuống, đáp xuống trước cửa quán ăn, nhìn Bộ Phương.
- Người thanh niên Bộ Phương, bản vương lại dẫn nguyên liệu nấu ăn về rồi đây! Lần này... Hẳn là có phần của bản vương rồi nhỉ!
Minh Vương Nhĩ Cáp nói với vẻ phấn khích.
Bên trong quán ăn, Thiên Cơ Thánh Sư lập tức bị động tĩnh ngoài cửa làm ảnh hưởng, hắn quay đầu lại nhìn, thì thấy một con Ma Long khổng lồ.
Thiên Cơ Thánh Sư ngẩn ngơ.
Gì vậy?
Miếng Thịt Rồng thế mà lại là thịt của con rồng trước mặt này sao?
Con rồng này... Mẹ kiếp, chẳng phải là loại Ma Long mà Khư Ngục đưa tới để tấn công đại lục đấy sao? !
Hóa ra thứ mà hắn đang ăn một cách say sưa này, vậy mà lại là sinh linh của Khư Ngục!
Thực sự là con mẹ nó sung sướng mà!
Bảo sao bổn tôn lại cảm thấy nó thơm ngon tuyệt vời đến như vậy!
Giờ đây, chính vì những con Ma Long này đã khiến cho đại lục lâm vào cảnh nước sôi lửa bỏng.
Hiện tại lại có thể chính miệng mình cắn xé thịt của con Ma Long này, không cần nói cũng biết Mạc Thiên Cơ phấn khích đến cỡ nào.
Ăn xong đặt dao nĩa xuống, Mạc Thiên Cơ lau miệng, vô cùng vui vẻ.
- Bộ lão bản, cho ta thêm một phần Bít Tết Rồng! Mẹ kiếp, bổn tôn muốn ăn hết tất cả những kẻ xâm lược đến từ Khư Ngục này!
Cùng lúc đó.
Tại Thiên Tuyền Thánh.
Một nam tử oai phong đầu trải đầy sợi tơ tằm màu tím, bước lên một chiếc Linh Thuyền.
Linh Thuyền kia bay vút lên trời cao, phát ra những tia sáng chói lóa.
Một khắc sau đã xé rách hư không, trực tiếp lao như bay về phía Thao Thiết Cốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận