Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2272: Ngươi có muốn thử không? (2)

Notice: Undefined offset: 184
Chiếc đao đó như được giáng xuống từ Hỗn Độn vậy.
Nó hủy hoại mọi thứ, Tinh Không phát nổ.
Vô số hư ảnh đang tấn công.
Thực lực của Bộ Phương đã được thể hiện hết trong lúc này.
Bộ Phương bây giờ cuối cùng cũng có thể đứng trên đỉnh phong của Minh Khư.
Nhát chém này có khí thế của kiếm đạo, Vạn Kiếm Quy Tông, tập hợp hàng vạn đao mang thành một.
Nó như một nhát chém của Trù Thần vậy.
“Đùng đoàng.”
Đao mang khổng lồ giáng xuống, nhìn thì chậm rãi nhưng thực ra rất nhanh.
Chỉ trong chốc láy, nó đã đến gần.
“Đoàng!”
Đế Thính đang lơ lửng. Nhìn thấy đao mang đó, một nụ cười xuất hiện trên gương mặt hắn ta.
Đại Thánh muốn giết thần, đúng là nằm mơ.
Cho dù hắn ta chỉ là Bán Thần thì cũng có thể dễ dàng đánh lại Bộ Phương.
- Ta sẽ để ngươi cảm nhận uy lực thực sự của thần.
Đế Thính nói.
Giọng nói của hắn ta như sấm rền, làm vang cả Tinh Không.
Một giây sau đó, mọi thứ xung quanh hắn ta đểu sụp đổ.
Dường như có một ánh sáng hạ xuống, bao vây hắn ta.
Khí tức như giáng xuống từ Hỗn Độn đang lan ra khắp nơi.
Đao quang, chém xuống.
Thế nhưng Đế Thính vẫn lơ lửng trong không trung, tận hưởng những tia sáng đó.
Hắn ta búng một ngón tay vào đao mang đó.
Ngón tay bép mập búng vào đao mang, khiến đao mang trấn động, một âm thanh giòn tan vang lên.
“Đùng.”
Chỉ một giây sau đó, Trảm Tiên Nhất Đao của Bộ Phương đã bị phá vỡ chỉ trong tích tắc.
Xung quanh bàn tay mập mạp của Đế Thính có rất nhiều phù văn, trông rất huyền ảo, mỗi một văn tự trên phù văn đó đều rất thâm thúy, nó khiến người ta bị thu hút.
- Thần sở dĩ được gọi là thần là bởi nắm được Pháp Tắc, trong Pháp Tắc Chi Lực, ngươi chỉ là một hạt bụi thôi.
Đế Thính ngửa bán tay của hắn ta lên, phù văn trên bàn tay di chuyển liên tục.
- Tuy rằng ta không như Khuyển địa ngục, nó lĩnh ngộ được Pháp Tắc Chí Cường của vũ trụ. Điều này thì ta không bằng nó, nhưng Pháp Tắc mà ta lĩnh ngộ cũng không yếu. Ba ngàn Pháp Tắc, Pháp Tắc của ta… là… ánh sáng!
Đế Thính nói. Vừa nói xong, hắn ta đã hất bàn tay về phía Bộ Phương.
Cú đánh đó rất nặng nề, trong đó có Pháp Tắc Chi Lực.
- Pháp Tắc Ánh Sáng?
Bộ Phương ngơ ra.
- Ánh sáng chiếu lên mặt đất, ánh sáng bao trùm trời đất.
- Kẻ đối đầu với ánh sáng, sẽ phải chết!
Mắt Đế Thính đen kịt, bàn tay đáng sợ che được cả bầu trời đang đập về phía Bộ Phương.
“Đùng đoàng!
Bộ Phương giật mình, hắn muốn di chuyển, muốn tránh cú đánh này nhưng lại phát hiện ra trong Tinh Không, mọi thứ đều đã bị phong tỏa.
Hắn muốn tránh nhưng không tránh nổi.
Bị ép đến đường cùng, hắn chỉ có thể dùng một chiêu này thôi.
Bán Thần dù sao cũng là Bán Thần, Pháp Tắc Chi Lực là sức mạnh cao hơn Thiên Đạo Ý Chí một tầng.
Bộ Phương cũng thấy có chút bất lực.
Nơi bàn tay ánh sáng đó giáng xuống, mọi thứ đều bị hủy diệt, dường như chúng đều bị hòa vào ánh sáng vậy.
Tiêu diệt mọi thứ, Đế Thính nhìn, hắn ta rất bình tĩnh.
- Chết!
Vừa nói xong thì một bàn tay tự dưng bao trùm lấy Bộ Phương.
“Đoàng!”
Tiếng nổ vang lên, Chiến Trường Tinh Không thành một mớ hỗn độn.
“Đùng!”
Thậm chí đến cả địa ngục cũng bị cú nổ này làm trấn động. Nó như muốn hủy diệt tất cả mọi thứ vậy.
Cảm giác này rất đáng sợ.
Vô số người ngẩng đầu lên, nhìn lên Thiên Khung, dường như họ muốn nhìn thấu Thiên Khung, quan sát trận chiến trong Tinh Không vậy.
Một quả cầu ánh sáng đang bao trùm cả Tinh Không.
Nó như mặt trời vậy, rực rỡ vô cùng.
Đế Thính lơ lửng bên ngoài quả cầu ánh sáng, y phục của hắn đang bay phấp phới.
- Kết thúc rồi.
Đế Thính nhìn quả cầu ánh sáng chứa Pháp Tắc Chi Lực kia, nói một cách rất nhẹ nhàng. Cho dù Bộ Phương có mạnh nữa thì với tu vi Đại Thánh, hắn ta không thể trốn khỏi quả cầu ánh sáng có Pháp Tắc Chi Lực đó.
Đó là sự khác biệt về sức mạnh.
Pháp Tắc Chi Lực không chỉ mạnh hơn Thiên Đạo Ý Chí một chút thôi đâu.
Cho dù Pháp Tắc Ánh Sáng của hắn ta không phải Pháp Tắc Chí Cường trong vũ trụ thì Bộ Phương cũng không chịu nổi.
Đây cũng là lý do tại sao Bán Thần lại hơn Đại Thánh.
Đế Thính nhẹ nhàng thổi ra một hơi.
Cho dù Bộ Phương là người truyền thừa của người đó thì cũng vậy thôi.
Đế Thính chắp hai tay ra sau, để lộ ra hai chiếc má lúm đồng tiền đáng yêu.
Hắn ta quay người lại, bay về phía địa ngục một cách chậm rãi.
Trận chiến kết thúc nhanh quá, khiến hắn ta thấy rất nhàm chán.
Đến cảnh giới Bán Thần rồi, Đế Thính mới bắt đầu thấy cô đơn.
Có lẽ chỉ có Khuyển địa ngục mới có thể đối đầu với hắn ta thôi, cảm giác không có đối thủ, cô độc thật.
Nhưng mà rất nhanh thôi, Khuyển địa ngục cũng sẽ biến mất.
Thần Chi của Đại Thế Giới Minh Khư chỉ cần một mình hắn ta là đủ rồi.
Hắn ta chính là vị thần thật sự của Minh Khư.
“Bùm!”
Một tiếng động lớn vang lên, quả cầu ánh sáng đột nhiên bị nổ ra. Khí lãng đáng sợ bắn ra từ đó.
Đế Thính đã xoay người đi rồi, hắn ta khựng lại, quay đầu nhìn.
Ở đằng đó, quả cầu ánh sáng đang bị phá hủy, nó nổ ra.
Trong quả cầu, có một bóng người từ từ xuất hiện.
Tước Vũ Bào trên người Bộ Phương có màu đỏ thẫm, đôi cánh lửa mở ra.
Thần niệm của hắn đang bao trùm.
Xung quanh hắn là bốn trận pháp đang lơ lửng.
Trong tay Bộ Phương có một chiếc Kiền Oa, trong đó, nước canh đang sôi sùng sục, còn có tiếng sôi nữa.
Ánh sáng xung quanh đã bị dập tắt, chúng liên tục bị phá vỡ, sôi lên sùng sục.
Bộ Phương nhìn Đế Thính với vẻ bình tĩnh, trong ánh mắt khó tin của hắn ta, thần niệm đang chuyển động.
Hai luồng khí âm Dương bao trùm lấy các trận pháp, xông thẳng vào Hủy Diệt Kiền Oa.
Trận pháp mỹ thực: “thêm vào, phá vỡ, cầm cố, thời gian”
Bốn thứ đó hòa vào với nhau.
Sau đó, trên đầu Bộ Phương, hư ảnh của Điền Viên Thiên Địa hiện ra, Thiên Đạo Ý Chí đáng sợ đang giáng xuống.
- Thiên Đạo Ý Chí không đấu được với Pháp Tắc?
Bộ Phương nhướng mày, nhìn Đế Thính, khóe miệng hắn cong lên, nói.
- Ngươi có muốn thử không?
Vừa nói xong thì Hủy Diệt Kiền Oa có ba trận pháp mỹ thực được Bộ Phương ném ra.
Nó hóa thành một luồng ánh sáng, bay về phía Đế Thính với tốc độ cực nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận