Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1580: Con chó kia… đâu rồi? (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bộ Phương đi xuống lôi đài trong ánh mắt sùng bái và sợ hãi của mọi người xung quanh.
Giờ phút này Công Thâu Ban đã kích động đến mức không nói được gì.
Biểu hiện của Bộ Phương vượt ngoài dự liệu của hắn. Chắc chắn có thể đi vào được nhóm 100 người giỏi nhất.
Tầng thứ nhất bao nhiêu năm nỗ lực thành tích tốt nhất cũng chỉ gần 100. Vậy Bộ Phương chuẩn bị tạo nên một kỷ lục mới!
Nếu trận đấu tiếp theo Bộ Phương vẫn thắng, chẳng phải là sẽ tạo nên kỳ tích sao?
Tiểu Địch Thái Giới Chủ rất muốn tìm Bộ Phương tính sổ, nhưng hắn không tìm ra cớ gì đành phụng phịu bỏ qua. Nhưng sau đó hắn làm ban giám khảo thay cho vị trí Trần lão cũng được nếm thử vô số món ăn ngon nên sớm đã vui vẻ ra mặt.
Bộ Phương đứng bên cạnh Công Thâu Ban. Bỗng nhiên cảm nhận được một ánh mắt nóng rực. Quay đầu nhìn sang, Bộ Phương nhíu mày. Chủ nhân ánh mắt kia chính là Tiên Trù quỷ dị mặc hắc bào.
Nếu như Bộ Phương đoán không nhầm thì đó chính là người đã loại Công Thâu Ban, khiến hắn không có dũng khí cầm thái đao lên.
- Ánh mắt này…
Ánh mắt nóng rực của hắn khiến Bộ Phương cảm thấy kỳ dị và nghi hoặc. Giống như… đã từng quen biết.
Hắn nhìn Bộ Phương một lúc lâu rồi chỉ để lại một tiếng cười kỳ quái và quay đi. Rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt của Bộ Phương.
Nhưng hắn đã để lại ấn tượng khá sâu trong lòng Bộ Phương.
Nếu như Bộ Phương đoán không nhầm thì người mặc hắc bào kia chắc hẳn nắm giữ tâm trù đạo, không thì không thể nào khiến Công Thâu Ban đến thái đao cũng không cầm lên nổi.
Loại trình độ đó, đến Bộ Phương cũng không làm được.
Bộ Phương không có cách nào có thể khiến cho Công Thâu Ban không có dũng khí cầm thái đao lên.
Đao thế à?
Không thể, Đao thế chỉ có thể khai triển sau khi xuất ra Đao công, không thể khiến Công Thâu Ban đến thái đao cũng không cầm được.
Vậy lời giải thích có khả năng nhất là dùng vào tâm trù đạo.
Bộ Phương vô cùng hiếu kỳ về tâm trù đạo. Bởi vì nhiệm vụ của hệ thống yêu cầu hắn phải ngưng tụ được tâm trù đạo. Mà bây giờ rốt cuộc hắn cũng tiến đến gần với nó.
Nhìn bóng lưng người kia rời đi, Bộ Phương cảm thấy lần sau gặp mặt chắc chắn phải đi thỉnh giáo đối phương một phen.
Còn về phần các trận đấu còn lại cũng không có trận nào kịch liệt như trận của Bộ Phương. Nhưng cũng vô cùng căng thẳng. Đương nhiên thì sẽ kém thú vị hơn.
Cuối cùng thì cuộc thi xếp hạng cũng kết thúc hoàn toàn, sau đó những người dự thi đều tập trung lại, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào bia đá kia.
Bia đá kia chính là thứ sẽ ghi lại thứ tự của họ.
Tiểu Địch Thái Giới Chủ đứng lên, chống nạnh tuyên bố cuộc thi xếp hạng kết thúc, tuyên bố thứ tự.
Uỳnh…
Một cơn chấn động khuếch tán. Mỗi người đều hưng phấn nhưng e sợ nhìn lên, muốn biết thứ tự của chính mình.
Tiêu Không Thiếu hít sâu một hời, hắn nhìn về phía Bộ Phương. Hắn biết lần này thứ tự của Bộ Phương chắc chắn sẽ không quá thấp.
Trên tấm bia đá kia, ánh sáng lập lòe.
Từng cái tên nổi lên, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm tìm kiếm tên của mình. Bia đá hiện lên năm trăm người đứng đầu, năm trăm người sau đó không thể lên bảng.
Công Thâu Ban chưa từng được lên bảng, đây luôn là tiếc nuối trong lòng hắn.
Nhưng giờ phút này hắn không có quá nhiều tâm trạng, ngược lại hắn vô cùng cao hứng bừng bừng để trợ giúp Bộ Phương tìm thứ tự.
Hắn vô cùng chờ mong.
- Người thứ hai trăm… một trăm chín mươi… một trăm tám mươi… một trăm sáu mươi… đều không phải!
Mắt Công Thâu Ban sáng lên. Sau đó ánh mắt hắn dừng lại trên bia đá có khắc tên Bộ Phương.
Chỉ là khi tới đó, Công Thâu Ban kinh ngạc đến ngây người. Miệng hắn mở lớn giống như có thể nhét được một quả trứng gà, con mắt trừng lớn đầy vẻ khó tin.
- Thứ thứ thứ… thứ tám mươi? Ta không hoa mắt chứ…
Công Thâu Ban ngây ra như phỗng, nuốt nước bọt vẫn không thể tin được.
Ông chủ Bộ đã tiến được vào nhóm 100 người giỏi nhất của giải đấu lớn?
Dễ dàng như vậy mà tạo ra kỳ tích?
Công Thâu Ban cảm thấy mắt mình ươn ướt, xúc động muốn khóc. Bao nhiêu năm rồi tầng thứ nhất mới có thể đạt tới vị trí này?
Tiên Trù tầng thứ nhất mà nghe được tin này nhất định sẽ rất hưng phấn!
Ngay lúc này, mọi người đều xôn xao.
Thứ hạng của Bộ Phương khiến mọi người kinh ngạc vạn phần, không ngờ xếp hạng của Đại Ma Vương lại cao như thế.
Phải biết, những thứ hạng cao nhất này đa số thuộc về những yêu nghiệt tầng thứ năm!
Trước thứ hạng thứ sáu mươi đa số là của Tiên Trù tầng thứ năm…
Cho nên trong nhóm năm mươi người kia chắc chắn sẽ vô cùng kịch liệt! Vậy mà Đại Ma Vương có thể xếp tới vị trí 86… vô cùng khó tin.
Điều này nói rõ là lần thi đấu xếp hạng vừa rồi chắc chắn Bộ Phương đứng đầu!
Đại Ma Vương này đúng là quá bá đạo mà!
Công Thâu Ban vô cùng vui sướng, hắn không chờ được nữa muốn truyền tin về cho mọi người biết.

Cùng lúc đó, ở tầng thứ nhất của Tiên Trù giới, trong phủ thành chủ.
Đồng Vô Địch đang ngồi trong phủ thành chủ, đột nhiên có cảm giác gì đó. Mày hắn nhăn lại nghi hoặc nhìn về phía Truyền Tống Trận.
Sau đó, con mắt co rụt lại như nhớ tới cái gì đó, năng lượng trên thân thể bắn ra, bay về phía Truyền Tống trận.
Một luồng sóng kinh khủng phát ra, khiến Đồng Vô Địch như muốn nghẹt thở, thân thể đang phi tốc bỗng nhiên cứng đờ.
Trong trận pháp, có bốn bóng người chậm rãi nổi lên.
Bốn người vừa xuất hiện, hư không run rẩy dữ dội, như muốn đổ sụp, lộ ra bốn bóng người kia.
Đồng Vô Địch nhìn thấy bốn người này tâm thần chấn động, trong nháy mắt cung kính cúi đầu.
- Cung nghênh bốn vị Thành chủ đại nhân…
Đối mặt với Đồng Vô Địch, bốn người kia vô cùng bình thản…
Người cầm đầu trong số đó chỉ liếc nhìn Đồng Vô Địch một chút, sau đó nhàn nhạt mở miệng.
- Con chó kia đâu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận