Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2707: Tiền bối, cứu tôi! (1)

Giám khảo của quốc đảo Hoa Anh Đào...
Có phải tên nhóc này là người đứng phía sau không màn chắn?
Bộ Phương nhàn nhã ngồi trên ghế sô pha, hắn chậm rãi mà quay đầu nhìn về phía vị giám khảo.
Bộ Phương không chắc chắn lắm về thân phận của vị giám khảo này, nhưng trước đó, hắn đã cảm nhận được có một luồng linh khí nồng đậm trong cơ thể của vị giám khảo này...
Mức độ đậm đặc của linh khí này không yếu hơn Dư Ca ở bên cạnh hắn là mấy.
Người tu hành ở quốc đảo Hoa Anh Đào xó xỉnh đó sao?
Khí tức của vị giám khảo này rõ ràng là khác biệt với khí tức của các ninja.
Sơn Đảo Cốc Thứ Lang bị cái đuôi của Tiểu Hồ trói chặt, ông ta nhìn thấy vị giám khảo xuất hiện thì vội vàng mở to hai mắt kêu cứu, trong mắt ông ta, vị giám khảo dường như trở thành ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng.
Vị giám khảo nhìn bộ dạng của Cốc Thứ Lang mà lắc đầu có chút thất vọng.
Tuy nhiên, anh ta hiếu kỳ nhìn về phía Bộ Phương.
Trước đó, anh ta đã cảm thấy Bộ Phương không hề tầm thường, một bát mì tôm lại có thể chinh phục được năm vị giám khảo bọn họ.
Lúc trước, anh ta đã tự mình cảm nhận qua, món mì tôm này không trộn lẫn bất kỳ tạp chất nào, thậm chí còn không ẩn chứa cả linh khí.
Nói cách khác, món mì tôm với mùi vị đơn giản thuần túy đó đã chinh phục bọn họ...
Tay nghề nấu nướng kiểu này cũng có thể gọi là nghịch thiên rồi!
- Anh có biết con tàu này sẽ đi đến đâu không?
Vị giám khảo cười nhạt rồi nói.
- Ồ, tôi quên chưa giới thiệu bản thân, tôi là... Bát Kỳ Dã Hùng.
- Ừm.
Bộ Phương gật đầu xem như đáp lại lời giới thiệu bản thân của vị giám khảo kia.
Ánh mắt của Bát Kỳ Dã Hùng đột nhiên nheo lại, anh ta tự báo tên là để làm cho tên kia bình thản đáp lại như thế sao?
Anh ta lắc đầu, một khắc sau, khí tức trên người anh ta đột nhiên thay đổi.
Sau lưng anh ta, năng lượng màu đen đang chậm rãi thoát ra, lơ lửng xung quanh cơ thể anh ta...
Xì xì xì...
Từng con rắn nhỏ màu đen trườn ra khỏi chiếc áo choàng rộng thùng thình của anh ta.
- Bỏ đi, anh không có cơ hội biết được điểm đến mục tiêu của chiếc Bảo Thạch Hào này đâu, nên tôi cũng không nói quá nhiều với anh nữa... Anh chuẩn bị sẵn sàng... cảm nhận mùi vị của địa ngục chưa?
Bát Kỳ Dã Hùng mỉm cười.
Sau đó, anh ta bước ra một bước, đôi guốc gỗ trên chân gõ vào sàn nhà phát ra những tiếng kêu leng keng.
- Bát Kỳ Dã Hùng! Chúa ơi... Là một trong ba Dị Năng Giả cấp S của quốc đảo Hoa Anh Đào!
Tên tuổi của Bát Kỳ Dã Hùng rất lớn, Tiểu Ngải đột nhiên thốt lên khi nghe thấy cái tên đó.
Tên tuổi của Dị Năng Giả cấp S vô cùng nổi tiếng trên thế giới, tất cả mọi người đều biết rất rõ Dị Năng Giả cấp S có nghĩa là gì.
- Cũng có thể gọi tôi như vậy... Nhưng mà tôi lại thích mọi người gọi tôi là... Thần Tuyển Giả! Tôi chính là người được chọn bởi Bát Kỳ Đại Thần!
Bát Kỳ Dã Hùng cười ha ha, đây mới đúng là cách làm quen chính xác.
Bùm!
Trong nháy mắt, thân hình của anh ta chuyển động.
Vù...
Tiểu Hồ vẫy đuôi một cái.
Sơn Đảo Cốc Thứ Lang đang bị trói đột nhiên lao ra.
Mà Bát Kỳ Dã Hùng không hề né tránh một chút nào, con rắn đen trong tay anh ta trực tiếp bắn ra, ngay lập tức cắn Sơn Đảo Cốc Thứ Lang đến đen kịt.
Sơn Đảo Cốc Thứ Lang ngã xuống mà không hề hét lên một tiếng nào.
Bát Kỳ Đại Thần?
Khóe miệng Bộ Phương hơi nhếch lên.
Người được gọi là đại thần này chắc hẳn là một trong những người đứng sau việc phục hồi khí linh giả.
Nơi xa.
Dư Ca lại cười lạnh!
- Bát Kỳ Đại Thần? Đó chỉ là một con rắn thành tinh đến từ quốc đảo Hoa Anh Đào mà thôi!
Nơi xa.
Dư Ca không biết đã xuất hiện từ bao giờ, tay anh ta miết thanh kiếm rồi lập tức chém về phía tên Bát Kỳ Dã Kỳ kia.
Bộ Phương còn chưa ra tay mà Dư Ca và Bát Kỳ Dã Hùng đã chiến đấu với nhau.
Cuộc chiến giữa hai người này bất phân thắng bại.
Dư Ca thân là Luyện Khí Sĩ của Bồng Lai Tiên Đảo, đối với Bát Kỳ Xà của quốc đảo Hoa Anh Đào, anh ta không hề có chút hảo cảm nào!
Con rắn tự xưng là đại thần này chẳng qua chỉ là Xà Yêu cấp Lục Địa Thần Tiên thôi!
Các vị tiên nhân lão tổ ở Bồng Lai Tiên Đảo, sự xuất hiện của một vài vị... Cũng đủ để bóp chết con Xà Yêu kia rồi!
Hiện tại chỉ là một con Xà Yêu nhỏ bé mà lại dám tác oai tác quái trước mặt anh ta!
- Luyện Khí Sư của Hoa Quốc! Địa Cấp Luyện Khí Sư?
Bất Kỳ Dã Hùng nheo mắt lại.
Trong tay anh ta, từng con rắn đang không ngừng nhô lên, lít nha lít nhít như thể hóa thành một chiếc Xà Tiên quật ra một cách hung ác.
Bùm!
Xà Tiên và kiếm khí đụng vào nhau làm dâng lên một vụ nổ mạnh.
Bành!
Toàn bộ dãy phòng sang trọng nổ tung trong nháy mắt.
Những người trên toàn bộ du thuyền đều bị cảnh tượng này làm cho kinh hãi, tất cả mọi người ào ào chạy ra khỏi phòng, nghi hoặc mà nhìn xung quanh.
Các nhân viên bảo an vốn đang dốc sức ngăn cản, lúc này, bọn họ cũng nhanh chóng phi tốc tới gần!
Dư Ca và Bất Kỳ Dã Hùng đang chiến đấu vô cùng khốc liệt!
Trên thực tế, thực lực của hai người này không chênh lệch bao nhiêu, Địa Cấp Luyện Khí Sĩ tương đương với Dị Năng Giả cấp S, sức mạnh chiến đấu cũng không hề nhỏ.
Tiểu Ngải trốn sang một bên, bí mật ghi chép lại tất cả mọi thứ.
Nếu trận chiến của Dị Năng Giả cấp S có thể được ghi chép lại dưới dạng tư liệu, nó sẽ rất hữu ích cho việc nghiên cứu Dị Năng Giả.
Bộ Phương nhàn nhạt nhìn cảnh này, hắn giúp Tiểu Ngải chặn hầu hết các dao động năng lượng lại.
Tất nhiên, mức độ dao động năng lượng này không là gì đối với hắn cả.
Bành!
Dư Ca càng đánh càng hăng.
Hai người lao ra khỏi phòng rồi phóng lên trời tận trời, lao ra biển lớn, chiến đấu trên biển!
Cảnh tượng này ngay lập tức khơi dậy sự cảm thán của toàn bộ người trên tàu.
Bên trên con tàu du lịch này, hầu hết mọi người đều là người bình thường, bọn họ chưa bao giờ được nhìn thấy cảnh chiến đấu mang tính thần thoại như này cả.
Sắc mặt tất cả mọi người đều toát lên vẻ kinh hãi!
Những Dị Năng Giả ẩn mình trong đám đông cũng đều lần lượt nhíu mày khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Sự việc đã trở nên rầm rộ... Bọn họ không thể không ra tay!
- A Di Đà Phật, thật sự rất kích thích.
Vi hoà thượng trong ban số giám khảo cười tủm tỉm mà nhìn trận đấu rồi nói.
Tút tút tút!
Tiếng còi hơi nước trên tàu vang lên, đột nhiên, một làn khói dày cuồn cuộn bốc lên.
Con tàu tăng tốc, lướt trên biển lớn và phi nước đại về một hướng.
Ban đầu, con tàu vốn di chuyển chậm chạp thế mà đã đi suốt cả đêm...
Bùm bùm!
Cột nước phóng lên tận trời!
Kiếm khí tung hoành trên chín tầng mây...
Thật ra thực lực của Dư Ca cũng không tệ, chỉ là khi gặp phải Bộ Phương, anh ta còn chưa phát huy ra thì đã bị bắt làm tù binh rồi thôi.
Thực ra lúc đó anh ta cũng có chống cự một chút, nhưng ở trước mặt Bộ Phương, hiển nhiên loại phản kháng kia cũng không rõ ràng.
Trên thực tế... Dư Ca cũng là một trong số ít người đứng trên đỉnh thế giới này!
Bộ Phương chống tay lên vách tường đã bị vỡ nứt ở ngoài cửa.
Tiểu Ngải đang ghi chép gì đó với vẻ hưng phấn.
Hả?
Bỗng nhiên.
Lông mày Bộ Phương hơi nhíu lại.
Hắn nhìn lướt qua sóng biển.
Đôi mắt hắn lóe sáng.
Dư Ca và Bát Kỳ Dã Hùng cũng đã chiến đấu hết sức ta ăn ý, nhưng thật không may, nếu thanh kiếm của anh ta không bị Bộ Phương bóp gãy thì anh ta hoàn toàn có khả năng chiến đấu càng mạnh mẽ hơn bây giờ nữa!
Bùm!
Đột nhiên.
Nước biển nổ tung!
Một bóng người lao thẳng lên từ trong làn nước biển, trong nháy mắt đã tiến đến bên cạnh Dư Ca.
Dư Ca vô cùng kinh hãi, cảm giác ớn lạnh bắt đầu lan ra từ dưới lòng bàn chân lên.
Một vị cường giả cầm một thanh đao võ sĩ sắc bén trong tay lao lên từ dưới đáy biển.
Người này vẫn luôn ẩn sâu dưới đáy biển, chờ tung một đòn giết người!
Bây giờ... Anh ta đã tìm thấy cơ hội này rồi!
- Bát Kỳ Dã Lang! Là một Dị Năng Giả cấp S khác tới từ quốc đảo Hoa Anh Đào!
Kính mắt của Tiểu Ngải phản chiếu ra ánh sáng, cô nghiêm túc nói!
Cô có tất cả những tài liệu này.
Bây giờ Dư Ca đang rất nguy hiểm, anh ta cảm nhận được một nguy cơ khiến cho da đầu run lên.
Anh ta vỗ mạnh lên Kiếm Hồ bên hông mình, đột nhiên, từng đạo từng đạo kiếm khí bắn ra từ trong Kiếm Hồ.
Mặc dù trước đó Kiếm Hồ đã phải chịu tổn thất rất lớn khi đối phó với Bộ Phương, nhưng sau khoảng thời gian tu dưỡng này, nó vẫn có thể đánh ra một đòn công kích...
Bành bành bành!
Thanh đao võ sĩ sắc bén chém xuống...
Bạn cần đăng nhập để bình luận