Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1655: Làm kẻ địch thì hơi kém, làm nguyên liệu nấu ăn thì đủ tư cách (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Người áo đen lộ mặt.
Khuôn mặt kia bại lộ rõ ràng trong không khí.
Chỉ vừa nhìn thấy đã làm cho mọi người cảm nhận được sự lạnh lẽo. Đó là một khuôn mặt còn trẻ, nhưng lại được bao phủ bởi các đường vân dữ tợn.
Những đường vân đó có màu máu, dọc theo cổ, lan rộng ra toàn bộ khuôn mặt, trông giống như một con quỷ.
Tóc thanh niên màu trắng, đôi mắt màu đỏ máu quỷ dị, giống như một ác ma đi ra từ vực thẳm.
Vô cùng khủng bố!
Ba người Tiết Dao đối diện với đôi mắt của Lưu Mặc Bạch, cảm giác như thân thể bị xiềng xích lạnh lẽo đáng sợ quấn quanh. Thân thể cứng đờ, không ngừng run rẩy.
Huyết sắc trận pháp bao phủ xung quanh bọn họ, để bọn họ hoàn toàn không có bất kỳ khả năng chạy trốn.
- Trù đấu? Một mình ngươi đấu với ba người bọn ta?
Mạnh Khôn cắn răng, trong mắt có quang mang đang lưu chuyển.
Thanh niên khẽ cười, nhàn nhạt gật đầu. Theo nụ cười của hắn ta, đường vân máu trên mặt càng trở nên sống động, không ngừng run run nhảy lên.
- Thế nào? Cảm thấy có hy vọng?
Lưu Mặc Bạch cười rộ lên.
Hắn ta vuốt ve đường vân máu trên mặt mình, trong đôi mắt hiện lên vẻ say mê.
Năng lượng thần kỳ này, khiến thiên phú trù nghệ của hắn ta tăng lên đáng sợ, khiến hắn ta đạt được sức mạnh rất khủng khiếp.
Còn khiến hắn ta trở nên trẻ ra.
Bây giờ, hắn ta sớm đã không còn là Lưu Mặc Bạch trù đấu thua Bộ Phương ở Tiềm Long Đại Lục nữa.
Bây giờ hắn ta, trù đấu ba vị yêu nghiệt Tiên Trù, cũng không có vấn đề gì.
- Ngươi ép người quá đáng. Thật sự ba người bọn ta là con kiến hôi, có thể tùy ý nhào nặn phải không?
Mạnh Khôn cắn răng, lửa giận ngút trời.
Phong Tân hạ hai tay xuống, tâm thần hắn ta nhất động. Thanh Sắc Đại Oa lấp lánh ánh sáng xuất hiện trước mặt hắn ta.
- Vậy thì mau tới đi! Không phải ngươi chết thì chính là bọn ta vong… Loại người như ngươi sẽ không có kết cục tốt!
Phong Tân lạnh lùng nói.
Tiết Dao không nói gì, chỉ phồng miệng lên, trong tay thon dài cầm một thanh thái đao màu xanh bước, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lưu Mặc Bạch.
Lưu Mặc Bạch là người giành hạng hai trong giải đấu Tiên Trù, nghiền ép Lục Nhất.
Nhưng mà…
Ba người bọn họ, dù sao cũng nằm trong top 10 giải đấu Tiên Trù, bọn họ có kiêu ngạo thuộc về mình.
Nếu là trù đấu, cho dù là Lục Nhất cũng không dám một chọi ba.
Lưu Mặc Bạch lại dám chọn một chọi ba. Xem ra đây chính là cơ hội của ba người bọn họ!
Ầm!
Ánh lửa ngút trời bay lên!
Ngay sau đó, khí thế ba người bạo phát như rồng.
Lưu Mặc Bạch châm chọc nhìn ba người.
Thái đao đen nhánh trong tay lập tức run lên, giống như có tiếng cười nhạo từ thái đao phát ra.
- Thích nhất là nghiền ép những người đầy hứa hẹn như ngươi… Thích nhất nhìn hy vọng của các ngươi biến thành tuyệt vọng.
Lưu Mặc Bạch nhếch miệng cười.
Sau đó, minh khí đen kịt trên thân thể bay lên tận trời.
- Hôm nay, sẽ để các ngươi mở mang kiến thức một chút… Mỹ thực đến từ Minh Ngục!
Ầm!
Huyết sắc trận pháp đột nhiên xoay tròn.
Ngay sau đó, huyết quang ngút trời, hóa thành từng đạo Huyết Long, bao phủ bốn người lại…

Một tiếng ngưu rống vang vọng đất trời!
Toàn bộ hư không đều rung động như sắp vỡ vụn.
Ma Chủ tối cường sau khi trải qua sự trấn áp của Bạch Hổ Thiên Táo, hóa ra chân thân lại khổng lồ. Trên thân thể kia như khảm một viên bảo thạch lớn đỏ như máu.
Viên bảo thạch này như trái tim không ngừng nhảy lên. Mỗi lần nhảy lên đều sẽ có năng lượng khủng bố từ đó khuếch tán ra.
Đôi mắt Hắc Ngưu như ngọn núi lớn nguy nga hiện ra màu đỏ thẫm, đầy vẻ hung ác.
Hai cái Ngưu Giác, một cái bị gãy một nửa, xung quanh có hắc khí nặng hơn ngàn cân quấn quanh.
Hóa thành chân thân của Ma Chủ tối cường. Ngưu Đề đạp mạnh xuống, mặt đất lập tức vỡ vụn. Toàn bộ không gian Tiên Thụ đều rung chuyển!
Xì xì!
Bỗng nhiên.
Thiên Khung Chi Thượng, một tia chớp đột nhiên chiếu xuống, đánh vào thân trâu của Ma Chủ tối cường.
Vị trí bị đánh vào đều cháy đen cả!
Tiểu Bạch một tay cầm Chiến Thần côn, Chiến Thần côn như lão Thiết có khí tức lôi đình quấn quanh.
Tiểu Bì hiện ra màu vàng, giống như mặt trời chói lọi lơ lửng trên bầu trời.
Tiểu Bạch đứng trên lưng Tiểu Bì, lực chiến đấu dường như cũng tăng lên không ít.
Uy lực của tổ hợp Bạch Bì cũng không đơn giản như một cộng một!
Xoẹt một tiếng.
Hư không phảng phất như đều bị xuyên thủng.
Chân Tiểu Bạch đạp trên lưng Tiểu Bì, trong nháy mắt liền xuất hiện trước mặt Ma Chủ tối cường.
Hàng ngàn lôi đình trong mắt Tiểu Bạch bắn ra. Giờ phút này, khiến Tiểu Bạch nhìn qua có chút giống một vị Lôi Thần.
Vung mạnh Chiến Thần côn lên, vô số lôi đình từ trong đó nở rộ ra, hóa thành một đóa lôi đình sáng rực xé rách bầu trời hướng về phía Ma Chủ tối cường.
Thân thể như tòa núi lớn của Ma Chủ tối cường bị đập vỡ, không ngừng lảo đảo lắc lư, giống như sắp bị đánh ngã sấp xuống.
Nhưng mà, Ma Chủ tối cường hóa thành chân thân, da dày thịt béo hơn không ít.
Tiểu Bạch dồn toàn lực công kích, thế mà không thể phá vỡ hoàn toàn phòng ngự của Ma Chủ tối cường.
Viên bảo thạch màu đỏ không ngừng nhảy lên, năng lượng từ đó phát tán ra, khiến lực chiến đấu của Ma Chủ tối cường tăng lên không ít!
Thực lực của Tiểu Bạch và Tiểu Bì cũng không bằng Ma Chủ tối cường. Hai người hợp lại với nhau, có thể dây dưa kéo Ma Chủ tối cường lại, nhưng muốn chiến thắng, e là không có khả năng.
Hơn nữa, lực lượng trong huyết sắc bảo thạch của Ma Chủ tối cường không ngừng phun trào.
Sẽ khiến lực chiến đấu của Ma Chủ tối cường không ngừng tăng lên.
Cuối cùng đạt đến độ vô cùng kinh khủng.
Đến lúc đó…
Tổ hợp Bạch Bì có khả năng không cản nổi Hắc Ngưu cự đại này!
Bốn bộ đồ Trù Thần được bày ra trước Bộ Phương, tựa như thiên thần hạ phàm.
Đôi mắt nhìn chằm chằm con Hắc Ngưu lớn kia đang nghiền ép tổ hợp Bạch Bì ở phía xa.
Ánh mắt hắn nhìn thẳng vào viên huyết sắc bảo thạch trên thân thể đại Hắc Ngưu.
Có những tia sáng huyết sắc trong viên bảo thạch đang lưu chuyển.
Bộ Phương nhìn huyết sắc bảo thạch, lông mày không khỏi nhíu lại.
Huyết sắc bảo thạch này, là nguồn năng lượng của đại Hắc Ngưu.
Không còn nghi ngờ gì.
Ma Chủ tối cường có thể có được thực lực như bây giờ, khẳng định là có quan hệ với huyết sắc bảo thạch.
Trong tinh thần cảm giác của Bộ Phương, có thể cảm nhận được rõ ràng. Huyết sắc bảo thạch có sự sống, có nghĩa là, bảo thạch này không phải là vật chết.
- Muốn ngăn cản thực lực của Ma Chủ tối cường tiếp tục tăng lên, cũng chỉ có thể… đánh nát huyết sắc bảo thạch kia!
Long Cốt Thái Đao trong tay Bộ Phương vừa chuyển, sau đó thở nhẹ ra một hơi.
Trong lòng có cảm ứng.
Oanh!
Thiên Khung Chi Thương.
Một tiếng Ngưu rống vang lên.
Chiến Thần côn của Tiểu Bạch nện lên trên người đại Hắc Ngưu, lại bị trùng kích tản ra.
Tiểu Bì và Tiểu Bạch nhất thời bị oanh kích từ trên Thiên Khung rơi đập xuống phía xa.
Mà vào thời khắc này, ánh mắt Bộ Phương ngưng tụ, cấp tốc xông ra.
Rầm rầm…
Tước vũ bào bay lên.
Trên đỉnh đầu, năng lượng từ Bạch Hổ Thiên Táo buông xuống, làm cho khí tức trên thân thể Bộ Phương ngày càng sắc bén!
Bắt lấy nồi Huyền Vũ, mạnh mẽ ném về phía đại Hắc Ngưu ở xa xa.
Trong hư không, nồi Huyền Vũ không ngừng biến lớn, như phi nước đại, ngày càng lớn hơn.
Cuối cùng, hóa thành một cái nồi khổng lồ che khuất bầu trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận