Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1349: Trên bờ biển cũng có hải sản à (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mấy trăm dặm bên ngoài Tiềm Long Vương Đình, có một tòa Hắc Sơn cao vút trong mây, minh khí nồng đậm quanh quẩn vờn lấy xung quanh.
Minh khí nồng đậm bao phủ cả tòa núi ở bên trong, khí tức đáng sợ tràn ngập.
Trên đỉnh núi có một tòa Bạch Cốt Cung Điện.
Trên đại điện, sáu vị Ma Chủ sắc mặt âm trầm ngồi ở trên vị trí, mà ở chính giữa đại điện có một viên tròng mắt huyết sắc đang chìm chìm nổi nổi.
Chủ nhân của tròng mắt huyết sắc đó không phải ai khác, đúng là từng đã là Ma Nhãn Ma Chủ.
Chỉ là hôm nay Ma Nhãn Ma Chủ chỉ còn lại có một cái tròng mắt kia, ngược lại là có chút thê thảm.
- Ma Nhãn... Chúng ta thực sự muốn làm điều này sao ?!
Một vị Ma Chủ nhìn xem tròng mắt chìm nổi trong không trung, không khỏi hít sâu một hơi, nói.
- Đã không có cách nào khác rồi, có Thao Thiết Cốc tồn tại, chúng ta không cách nào đánh hạ được Tiềm Long Đại Lục ở phía nam rồi, nhưng là... Cái thế giới này rộng lớn như vậy, ngoại trừ Đại Lục rộng lớn, vẫn còn có sa mạc Gobi bao la bát ngát nha.
Một giọng nói có chút trầm ổn vang lên.
Phía trên tròng mắt kia có hắc khí quấn quanh một hồi, sau khi hắc khí quấn quanh đã biến hóa ra một bóng hình.
- Chúng ta chuyển hướng mục tiêu tới Vô Tận Hải?
Một vị Ma Chủ ngờ vực hỏi thăm.
Phía trên Tiềm Long Đại Lục có Vô Tận Hải, bọn họ có biết đến, nhưng là so với Tiềm Long Đại Lục thì Vô Tận Hải sâu không lường được, trong đó tràn ngập sinh linh cường đại.
Hơn nữa, cường giả Khư Ngục bọn họ rất ít chiến đấu tại trong hải vực, cũng không rõ một khi vào biển, còn có thể phát huy ra lực chiến đấu chân chính nữa hay không.
Cho nên, nếu là thật sự xâm lấn, chỉ sợ sẽ có chút ít phiền toái.
- Nếu Ma Oa Ma Chủ vẫn còn thì tốt rồi.
Một vị Ma Chủ thầm tức giận, một quyền đập vào trên mặt ghế, nện nứt vỡ luôn cái ghế.
Các vị Ma Chủ xung quanh cũng thầm than, Ma Oa Ma Chủ sẽ vĩnh viễn sống tại trong nội tâm bọn họ.
Tiến công Thao Thiết Cốc, đám Ma Chủ bọn họ tổn thất là cực lớn đấy, đừng nói đến Ma Nhãn Ma Chủ bị hủy thân thể. Chỉ cần là việc Ma Oa Ma Chủ về không được nữa... Cũng đủ làm cho các cường giả Khư Ngục bọn họ tổn thương sâu sắc rồi.
- Vì chúng ta không thể công phá đến Thao Thiết Cốc ở phía nam, mục tiêu chỉ có thể đổi sang Vô Tận Hải rồi... Chuẩn bị đi, ngày mai xuất chinh Vô Tận Hải, nghe nói ở Vô Tận Hải Vực có vô số bảo bối... Tài nguyên cũng có vô số, có lẽ so với Đại Lục, Vô Tận Hải càng thích hợp với chúng ta hơn.
Ma Nhãn Ma Chủ nói ra.
...
Thao Thiết Tửu Lâu.
Mấy ngày nay, Bộ Phương đã để Văn Nhân Thượng học xong sử dụng cụ thể phòng bếp, Văn Nhân Thượng không hổ là là một đầu bếp có cơ hội trở thành đầu bếp hạng nhất, thiên phú cao hơn người thường rất nhiều.
Rất nhanh hắn ta đã nắm giữ phương thức nấu nướng từ đồ làm bếp trong phòng bếp.
Mà Bộ Phương cũng bắt đầu chuẩn bị tiến vào Vô Tận Hải, đi ra biển cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Dù sao đại dương bao la bát ngát, uy năng cực kỳ, nếu không chuẩn bị cho tốt thì sẽ rất dễ dàng bị đại dương nuốt trọn...
Đương nhiên trong đại dương cũng có vô số loại thức ăn ngon, công cụ chế tác đồ ăn ngon cũng phải chuẩn bị thật tốt.
Cần câu cá, lưới đánh cá, vân... vân... Công cụ bắt cá đều ném tới trong không gian đại lý hệ thống.
Thuận tiện còn đòi hỏi hệ thống một phần bách khoa toàn thư về sinh vật Vô Tận Hải, trong thư tịch có ghi lại tư liệu về đại đa số sinh linh trong đại dương.
Sự hiểu biết này là cần thiết, bởi vì chỉ sau khi hiểu cặn kẽ như vậy, Bộ Phương mới có thể đánh giá chính xác được là nên chọn sinh vật biển nào để chiên, om dầu hay hấp ...
Cuối cùng, sau khi mọi công tác chuẩn bị đã xong thì cũng đã trôi qua vài ngày.
Vào ngày này, bầu trời cao trong xanh, không một gợn mây.
Ở bên trong Thao Thiết Tửu Lâu, Bộ Phương kéo Tiểu Bì trên đầu Tiểu Bạch xuống, đặt ở trên vai của mình, ánh mắt Tiểu Bạch lập loè một hồi.
Tiểu Bạch cũng đã hoàn thành tiến hóa, chẳng qua hiện nay toàn thân Tiểu Bạch sau tiến hóa đều có hồ quang điện đang lóe lên lập lòe.
Cái này tựa hồ là di chứng sau khi ăn hết lôi kiếp.
Đối với cái này, Bộ Phương cũng không có phương pháp xử lý.
Vốn Bộ Phương muốn trực tiếp đi Truyền Tống Môn trong phòng bếp đấy. Nhưng mà cẩn thận nghĩ nghĩ Tiểu U không thể tiến vào phòng bếp, cho nên cách duy nhất là Bộ Phương chỉ có thể đi đường lớn tiến về Vô Tận Hải.
Vốn ý nguyện của Bộ Phương là mượn Tiểu U thuyền U Minh, đi Vô Tận Hải trở về sẽ trả lại.
Thế nhưng mà Tiểu U không đồng ý, nữ nhân này vì Tôm Đại Long hấp thì dứt khoát kiên quyết muốn đi theo Bộ Phương tiến vào Vô Tận Hải.
Cẩu Gia tự nhiên là chẳng muốn tiến về cái chỗ này.
Minh Vương Nhĩ Ha ngược lại là hào hứng không thôi, nhưng mà gần đây tên ngu ngốc này giống như có chút việc thần bí cần hoàn thành, cho nên cũng thật đáng tiếc, không đi cùng Bộ Phương được.
Cho nên một chuyến tiến về Vô Tận Hải này, chỉ có Bộ Phương, Tiểu U còn có Tiểu Bạch cùng Tiểu Bì.
À, còn có Tiểu Hoa, tiểu nha đầu này sau khi Bộ Phương cùng Tiểu U đi ra khỏi Thiết Tiên Thành cũng hấp tấp đi theo.
Đối với tiểu nha đầu này, Bộ Phương vốn là muốn cự tuyệt đấy.
Thế nhưng mà nha đầu Tiểu Hoa kia, mắt rắn Tam Hoa chuyển động, đôi mắt trông mong nhìn qua Bộ Phương, ôm lấy đùi Tiểu U, khiến cho Tiểu U trực tiếp đồng ý mang theo Tiểu Hoa đi cùng.
Bộ Phương còn có thể nói cái gì đó sao?
Tiểu U đứng bên ngoài Thiết Tiên Thành, sợi tóc thẳng đen dài rủ xuống, ngay sau đó ở bên trong luồng năng lượng khơi thông, bắt đầu tung bay.
Vù vù...
Thuyền U Minh lập tức biến lớn, hóa thành thuyền lớn che khuất bầu trời, phóng lên cao, lơ lửng tại phía trên vòm trời.
Bay vọt một cái, thân hình Tiểu U đã rơi vào boong thuyền.
Tiểu Hoa nắm chiếc váy đang rung lên dữ dội, cũng bay bổng treo trên bầu trời, ngay sau đó ngồi ở trên boong thuyền.
Bộ Phương không nhanh không chậm phóng ra từng bước một.
Mỗi một bước phóng ra đều sẽ ngưng tụ ra cầu thang vô hình ở phía trước người, khiến cho Bộ Phương đạp vào thuyền U Minh.
Bộ Phương mặc áo choàng lông vũ, sắc mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, áo choàng bay phất phới trong gió.
- Xuất phát, Vô Tận Hải!
Đứng tại lối vào boong thuyền, gió thổi lất phất sợi tóc hắn.
Trong ánh mắt Bộ Phương toát ra ánh sáng, nhàn nhạt nói.
Thuyền U Minh sau đó, năng lượng được giải phóng, khiến cho thuyền U Minh toái không di chuyển về phía trước.
Bên ngoài Thao Thiết Cốc, có từng tòa thành trì được thành lập, trong thành trì đều là cường giả đến từ từng cái Thánh Địa.
Bọn họ tựa hồ là cảm ứng được cái gì, không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, chỗ ấy có một thuyền U Minh đen kịt chạy ngang qua.
Khai Dương Thánh Chủ cực kỳ khôi ngô, hắn ta đứng tại trên tường thành, thấy được Bộ Phương, lập tức chào hỏi cùng Bộ Phương.
Duỗi ra đầu lưỡi liếm liếm bờ môi.
Thịt Ma Oa cấp Ma Chủ thật sự là quá mỹ vị rồi, đến bây giờ đều khiến hắn ta khó có thể quên được.
Hôm nay cường giả Thánh Địa tự nhiên đều là rất khách khí đối với Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận