Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2051: Thứ tồn tại thần bí bên trong Thanh Đồng cung điện (1)

Sen Vong Tình đã trôi nổi ở sông Hoàng Tuyền hàng vạn năm nay, nhưng nó chưa bao giờ bị người hái.
Tuy rằng khi nhìn qua thì có vẻ nó đang ngay trong tầm tay, nhưng khi người muốn hái tới gần Sen Vong Tình đều phải chịu tai họa từ trớ chú, cho nên chưa tới gần đã phải ngã xuống.
Vì thế mà Sen Vong Tình đã trở thành một đại danh từ về tai họa, từ xưa tới nay chưa ai cảm thấy có thể hái được nó xuống.
Một tiếng "soạt" vang lên, âm thanh liên đế bị đứt vang vọng ra.
Âm thanh trong trẻo êm tai đang quanh quẩn trong không gian.
Ngay sau đó, mặt nước của sông Hoàng Tuyền trở nên gió êm sóng lặng, vô cùng yên tĩnh.
Sau quầng sáng, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc miệng, bọn họ ngơ ngác nhìn Bộ Phương.
Giống như mặt nước của sông Hoàng Tuyền đã yên tĩnh trở lại, từ bên ngoài nhìn vào thì vô cùng êm ả nhưng lại ẩn chứa dao động dữ dội.
Bây giờ trong nội tâm của bọn họ chỉ còn có... Kinh hãi!
Đặc biệt là mấy vị Ngục Chủ.
Tròng mắt của bọn họ co lại giống như hạt đậu nhỏ, giờ khắc này bọn họ cũng không biết phải bộc lộ cảm xúc trong lòng như thế nào nữa.
Sen Vong Tình trên sông Hoàng Tuyền... "Chết tiệt, nó đã bị người ta ngắt rồi."
Trước đó, căn bản là bọn họ không nghĩ tới có người có thể ngắt được Sen Vong Tình...
Nhìn vào bên trong quầng sáng, vẻ mặt mơ hồ đang cầm Sen Vong Tình màu trắng, Bộ Phương có chút mơ màng, trên mặt bốn vị Ngục Chủ không khỏi co rúm dữ dội.
"Lại là hắn..."
"Lại là tên tiểu tử này!"
"Tại sao mỗi lần xảy ra chuyện đều liên quan tới tiểu tử này thế?"
- Chuyện này... Đến báo cho Ứng Long đại nhân đi, tuy rằng chúng ta không biết nhiều chuyện về Sen Vong Tình nhưng dù sao nó vẫn ở lưu vực của sông Hoàng Tuyền, việc này có thể khiến Hoàng Tuyền Đại Thánh phẫn nộ hay không thì chúng ta cũng không biết, chỉ biết bây giờ nên đi báo cho Ứng Long đại nhân đã.
Khóe miệng Kim Giác giật nhẹ, Kim Giác xoa cái trán của mình rồi nói.
- Nhưng mà bây giờ Ứng Long đại nhân đang ở trong Quỷ Vương Quan để quan sát tình hình của Minh Vương đại nhân, chúng ta thật sự phải nói với Ứng Long đại nhân sao?
Ngân Giác đang ôm bình hồ lô, ánh mắt của hắn ta có chút trầm buồn.
Lời kia vừa nói ra, Kim Giác cũng có chút do dự...
Minh Vương đại nhân đánh vào mười tám tầng Quỷ Vương Quan, đó chính là đồ vật mà lão Minh Vương để lại.
Ứng Long đại nhân phụ trách trông coi.
Bây giờ bọn họ mà lại đến nói cho Ứng Long đại nhân, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
- Bỏ đi, không cần động nữa, chúng ta nhanh chóng tới đó đã!
Kim Giác buồn rầu xoa đầu, thế nhưng hắn ta còn chưa đưa ra quyết định.
U Cơ đã khiêng Bá Giả rồi nhanh chóng bắn đi, nàng hóa thành một vệt sáng rồi biến mất ở phía chân trời.
- Á, U Cơ.
Ngân Giác nhìn thấy U Cơ biến mất, hắn ta hất trường bào màu bạc lên sau đó thân hình cũng nhanh chóng bay theo.
Lạc Cơ vác Tử Thần Liêm Đao, sợi tóc màu hồng phấn của nàng ta bay lên.
Một trận cười khúc khích vang lên, chân dài duỗi thẳng trên mặt đất sau đó thân hình cũng lao đi.
- Quả nhiên... Nơi có tiểu ca Bộ Phương, mọi chuyện đều rất thú vị.
Lạc Cơ để lại tiếng cười khanh khách không ngừng vang lên trong không khí, Kim Giác nhìn thấy ba vị Ngục Chủ rời đi, hắn ta không nói nên lời.
Một tiếng nổ vang lên.
Thân thể của hắn ta chạy ra khỏi Cấm Hồn Thành một lần nữa.
...
Bộ Phương nhìn thấy mình đang cầm Sen Vong Tình trong tay thì ánh mắt không khỏi nheo lại.
Sen Vong Tình quả không hổ là linh được được hệ thống khen ngợi.
Trong đó ẩn chứa năng lượng dày đặc mà trước đây Bộ Phương chưa từng thấy, nó giống như một khối ngọc thạch ấm áp, trên những cánh hoa sen còn có những dòng văn tế chi chít đang lưu chuyển, nhìn qua có chút tinh xảo.
Ở giữa của hoa sen màu trắng là đài sen có màu trắng ngà, trong đài sen lại có những viên hạt sen đang tỏa ra ánh sáng kim sắc.
Đây chính là Sen Vong Tình.
Oành!
Khi Bộ Phương hái Sen Vong Tình thì toàn bộ sông Hoàng Tuyền đều trở nên yên lặng.
Bỗng nhiên, Bộ Phương bất ngờ ngẩng đầu lên rồi nhìn ra xa.
Chỗ ấy là một tòa Thanh Đồng cung điện đang rẽ gió vượt sóng mà đến.
Âm thanh "rầm rầm" vang lên và theo đó là nước sông bị rẽ ra, cung điện kia dần dần hiện lên từ bên trong huyết vụ, nó xuất hiện khiến cho người ta không khỏi tim đập chân run.
Cung điện ấy vô cùng to lớn, nó chìm nổi bên trong sông Hoàng Tuyền.
Một tiếng "két" vang lên.
Giống như âm thanh truyền từ cõi vĩnh hằng đến.
Tâm thần của Bộ Phương run mạnh lên.
Trong đôi mắt của hắn lộ ra quang hoa kỳ lạ.
Bên trong Thanh Đồng Môn, vậy mà có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Đó là đôi mắt như thế nào nhỉ? Dường như có hỗn độn được sinh ra mà cũng có cả hư không tan biến ở trong đó.
"Cảm giác này thật đáng sợ!"
Trong khoảnh khắc ấy, Bộ Phương cảm giác như thần niệm của chính mình gần như sụp đổ dưới ánh nhìn của con mắt kia.
Trong Tinh Thần Hải, thân hình của Hoàng Kim Thần Long đang rung động.
Chu Tước kẹp chặt cánh.
Ngay cả Bạch Hổ cũng không còn kiêu ngạo mà gục đầu xuống.
Mà Huyền Vũ vốn đang híp mắt ngủ say giờ đây cũng mở to đôi mắt, nó phát ra một tiếng rống trầm thấp...
Bởi vì Bộ Phương đang chìm đắm bên trong ánh mắt hỗn độn kia nên không thể cảm nhận loại dị tượng này ngay lập tức được.
Hệ thống im lặng không lên tiếng.
Hình như cảm nhận được ánh mắt soi mói kia, hệ thống mới yên tĩnh không nói gì.
"Đây là loại tình huống gì thế?"
Bộ Phương chưa bao giờ có cảm giác như vậy, giống như cả người đều bị lột sạch, tất cả bí mật đều không che giấu.
Bị người nhìn một cách trắng trợn!
- Là hắn...
Bỗng nhiên, tiếng của Huyền Vũ vang lên.
Sau đó lại tiếp tục im lặng, giống như tên của người kia là điều cấm kỵ nên nó không dám mở miệng nói.
Ong...
Huyết vụ mịt mù đang bao phủ tới.
Thuyền Phật biến mất không thấy nữa.
Nhóm Pháp Vụ hòa thượng cũng đã trôi đi đâu mất, đợi đến lúc bọn họ lấy lại được tinh thần.
Thì thuyền của bọn họ không biết đã lái ra khỏi huyết vụ từ lúc nào.
- A di đà Phật... Sen Vong Tình, Thanh Đồng cung điện... Bần tăng có cảm giác dường như cả hai thứ có một mối liên hệ... Bộ lão bản đã gây ra chuyện khủng khiếp rồi.
Hai tay của vị Pháp Vụ hòa thượng tạo thành hình chữ thập (chữ thập:


), ánh mắt của hắn ta nhìn về phía huyết vụ mờ mịt, trên mặt lại hiện ra vẻ khó xử.
Con thuyền của Địa Ngục vẫn tiếp tục chạy.
Sau đó cả hai người đều lên đến bờ.
Bỗng nhiên bọn họ phát hiện ra, con thuyền của bọn họ đã đi đến một bờ khác của sông Hoàng Tuyền.
"Thế nhưng mà..."
"Tiểu đầu bếp cường hãn kia... Cũng hoàn toàn bị lạc bên trong huyết vụ."
"Hắn sẽ chết sao?"
...
- Ngươi là ai?
Bộ Phương nhìn chằm chằm vào con mắt bên trong Thanh Đồng cung điện, hắn hít sâu một hơi, mặt không đổi sắc rồi hỏi.
Âm thanh của câu hỏi vang vọng không ngừng ở bên trong huyết vụ mờ mịt...
Không ai trả lời hắn.
Chỉ có Thanh Đồng cung điện đang không ngừng tới gần âm thanh.
Mà âm thanh kia giống như một bàn tay to lớn vô hình, trong bóng đêm nó đang liên tục áp sát.
Khiến cho lỗ chân lông trên toàn thân của người ta gần như muốn nổ tung.
Mọi người thấy một màn như vậy ở bên trong quầng sáng thì không khỏi hít sâu một hơi.
Bỗng nhiên.
Tầm mắt của đôi mắt trong Thanh Đồng cung điện kia chuyển động.
Tròng mắt ấy vừa động.
Mọi người ở bên trong quầng sáng đều ồ lên bất ngờ, bọn họ đều thấy sợ hãi.
Bởi vì khi con mắt kia vừa chuyển động, nó giống như đã xuyên qua quầng sáng để nhìn tất cả mọi người.
Dường như là có bóng đè đang được gieo trồng trong tâm hồn khiến cho bọn họ bị dọa, hai chân đều sắp nhũn ra.
Không thể nghi ngờ rằng trong Thanh Đồng cung điện chắc chắn có một vị đại khủng bố tồn tại!
Rất nhiều cường giả Tiểu Thế Giới cũng bắt đầu hoảng sợ.
Két két két...
Bỗng, quầng sáng trở nên mơ hồ.
Trên đó có từng điểm lôi hồ nhảy lên.
Ngay sau đó cả quầng sáng lại trở nên mông lung, khiến cho người ta không nhìn rõ hình ảnh ở trong đó.
Một màn này truyền tới các Tiểu Thế Giới ở xung quanh.
Tất cả mọi người vô cùng hoảng loạn và run sợ.
"Rốt cuộc Thanh Đồng cung điện trên sông Hoàng Tuyền có cái gì vậy..."
"Hơn nữa... Tiểu đầu bếp kia hái Sen Vong Tình, rốt cuộc là hắn đã trêu chọc vào nhân vật nào chứ?"
...
Minh Ngục.
Nhất tộc Đế Thính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận