Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2269: Đập Minh Khôi, đấu với Đế Thính! (1)

Đại Thế Giới Minh Khư không cần hai vị thần.
Đây là lời Đế Thính nói, cũng là suy nghĩ thật của hắn ta.
Bồi dưỡng một vị thần cần tài nguyên to lớn, Minh Khư vừa mới thành Địa Thế Giới, Pháp Tắc Chi Lực vây quanh nhưng muốn cung cấp tài nguyên để hai vị Bán Thần thành Thần thì là điều không thể.
Nếu đã không thể, vậy thì chỉ có một người có thể trở thành Thần được thôi.
Bây giờ ở trong Minh Khư, người có khả năng trở thành Thần nhất chỉ có Đế Thính và Địa Ngục Khuyển của Địa Ngục.
Người không vì mình, trời chu đất diệt, đương nhiên là Đế Thính muốn mình được trở thành Thần hơn rồi. Chỉ có trở thành Thần thì hắn ta mới có thể ngắm nhìn phong cảnh ở những nơi xa xôi hơn.
Nếu tài nguyên bị con Địa Ngục Khuyển kia dùng hết thì Đế Thính hắn ta lẽ nào phải dừng lại ở cảnh giới này cả đời, không bao giờ được đột phá sao?
Không được, hắn ta không cho phép điều đó.
Đế Thính đang mặc bộ đồ lông chó áo liền quần, lơ lửng giữa không trung với vẻ bề ngoài là một nam hài, có nụ cười rất ôn hòa, còn có cả má lúm đồng tiền nữa.
Thế nhưng những lời hắn ta nói ra thì lại khiến người ta thấy lạnh sống lưng, đầy sát khí và sát ý.
Cửa tiểu điếm đóng lại, Bộ Phương chắp hai tay ra sau, đứng trước cửa tiểu điếm. Gió thổi nhè nhẹ làm tóc của Bộ Phương bay lên.
Hắn nhìn Đế Thính đang đứng ở chỗ xa một cách bình tĩnh, tầm nhìn của hai người họ gặp nhau giữa hư không.
Bộ Phương vừa mới đột phá, khí tức trên người khiến người ta thấy như bị đè bẹp.
Cửu Chuyển Đại Thánh…
Nói thật, trong lòng Đế Thính thấy hơi kinh ngạc.
Bộ Phương đột phá nhanh quá, giây trước còn là Cửu Chuyển Tiểu Thánh mà một lát sau đã qua được Lôi Phạt, bước vào Đại Thánh Cảnh.
Tốc độ tu hành thế này thực sự khiến hắn ta nhớ đến người đó, con người năm đó uy danh nổi khắp thiên hạ, trấn áp được tất cả mọi người, một người đã giết cả thần.
Đáng tiếc, tuy tu vi của Bộ Phương đạt đến Đại Thánh Cảnh nhưng khoảng cách giữa Đại Thánh và Bán Thần vẫn quá lớn, không thể vượt qua được.
Bộ Phương muốn ngăn hắn ta lại thì đúng là nằm mơ.
Đế Thính chắp hai tay ra sau, nụ cười trên mặt dần biến mất, hai lúm đồng tiền cũng không thấy đầu nữa.
Một bóng người màu đen chặn trước mặt hắn ta.
“Xoạt” một cái, Minh Khôi lão tổ lại xuất hiện.
Ánh nhìn của Bộ Phương dừng lại trên người Minh Khôi lão tổ.
Thần Chi Tâm của Minh Khôi lão tổ bị Tiểu Bạch cướp mất, về cơ bản thì nàng đã tan thành mây khói rồi, sao bây giờ lại sống lại rồi?
Lẽ nào là Đế Thính đã tìm được một thứ gì đó trong chiến hạm của Alpha sao?
Bộ Phương nghĩ đến chuyện này, mà chuyện này thực sự không khó đoán ra.
Minh Khôi lão tổ nhìn về phía Bộ Phương với vẻ căm phẫn.
Nếu như không phải do khôi lỗi của Bộ Phương thì nàng sao có thể rơi vào bước đường đó, sao có thể thê thảm như vậy?
Chiến hạm Nguyên Thạch trong cơ thể nàng khác xa so với Thần Chi Tâm lúc trước. Mất đi Thần Chi Tâm, dùng chiến hạm Nguyên Thạch để vận hành cơ thể khiến nàng bị định hình, không thể lớn mạnh được nữa.
Căm phẫn, chỉ có thể được xoa dịu bằng sự giết chóc.
- Đùng!
Minh Khôi lão tổ gào lên. Đột nhiên, thân hình nàng hóa thành thứ ma quái gì đó, bay về phía Bộ Phương với tốc độ cực nhanh.
Nàng sẽ cho Bộ Phương phải nếm trải những gì nàng đã phải chịu đựng, nàng sẽ biến Bộ Phương thành khôi lỗi của mình để giải tỏa nỗi hận này!
A Tử đứng ở nơi xa ôm Tiểu Long, nhìn thấy cảnh này, hắn ta thấy lạnh cả sống lưng.
Quả nhiên, những cuộc chiến đấu và giết chóc để tranh giành tài nguyên trở thành thần ở Tam Lưu Đại Thế Giới đúng là không thể thiếu được.
Thế giới lạc hậu, tài nguyên hữu hạn, không một ai muốn nhường tài nguyên cho người khác cả.
Nữ nhân này chắc là một khôi lỗi, chắc là trên người nàng có lắp Nguyên Thạch trên chiến hạm của Alpha.
Nguồn năng lượng do nguyên thạch đó cung cấp rất mạnh mẽ, đủ để khiến tu vi của nữ khôi lỗi này tăng lên một bậc.
Cộng thêm cường giả Bán Thần Cảnh kia nữa.
Lần này, tiểu điếm này sợ là sẽ bị tiêu diệt thật rồi.
Giấc mơ thành thần của con Hắc Cẩu kia có lẽ cũng sẽ bị hủy hoại thôi.
A Tử thở dài một hơi rồi đưa Tiểu Long ra khỏi khu vực hỗn loạn, cách đó một khoảng rất xa.
Hắn ta không muốn để sức mạnh của trận chiến này cuốn họ vào trong.
Minh Khôi lão tổ bay đến, trong lúc đó, thân hình nàng thay đổi, những chiếc chân nhện kim loại hiện ra như những cây trường mâu.
Đầu chân nhện có màu đen xám, sắc nhọn vô cùng.
“Xoẹt” một tiếng, chân nhện cắm xuống, dường như nàng đã đâm rách cả không khí xung quanh đó vậy.
Một chiếc mâu đáng sợ chém xuống bên cạnh Bộ Phương.
Một tiếng “bùm” rất lớn, Bộ Phương tự dưng biến mất khỏi nơi đó.
Khí lãng nổi lên, khoảng đất phía trước tiểu điếm bị Minh Khôi lão tổ đâm, tạo ra một chiếc hố sâu.
- Ta sẽ giết ngươi!
Mái tóc dài của Minh Khôi lão tổ lõa xõa, gương mặt nàng rất dữ tợn.
Tám cây trường mâu lại đâm xuống. Chỉ trong chốc lát thôi, dường như mọi thứ xung quanh Bộ Phương đều bị nàng phong tỏa.
“Tinh tinh tinh …”
Những âm thanh giòn giã vang lên.
Tam cây trường mâu của Minh Khôi lão tổ đâm vào Hắc Oa.
Hắc Oa đó rất lớn, trên đó còn có những đường nét rất cổ.
Trường mâu đâm xuống nhưng chỉ có ánh lửa tóe lên, không đâm thủng được Hắc Oa.
Bộ Phương nhấc một góc của chiếc nồi lên bằng một tay, trên cánh tay hắn, Thao Thiết thú gầm lên, hai luồng khí trắng đen bay xung quanh người nó.
Bộ Phương nắm lấy nồi Huyền Vũ, đập thật mạnh.
“Đùng” một cái, hắn đập thẳng vào chân nhện của Minh Khôi lão tổ.
Bộ Phương bây giờ có tu vi của Cửu Chuyển Đại Thánh…
Hắn đã hoàn thành Trù Thần thực đơn của bài khảo hạch tấn cấp, hoàn thành nhiệm vụ về khoản tiền kiếm được.
Bộ Phương bây giờ làm gì cũng mang phong thái của một Đại Thánh Đỉnh Phong.
Nói một cách đơn giản là Bộ Phương lúc này có khả năng chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, không hề kém so với Minh Khôi lão tổ.
Hơn nữa, Bộ Phương nổi tiếng với cái danh có khả năng chiến đấu hơn cấp bậc.
Khi là Cửu Chuyển Tiểu Thánh, hắn đã có thể đánh với Đại Thánh, bây giờ thành Cửu Chuyển Đại Thánh thật rồi, sao hắn có thể là kẻ yếu được chứ?
Không có những chiêu thức hoa lệ, không có thủ đoạn đặc biệt, Bộ Phương chỉ có một Hắc Oa thôi.
Ánh mắt của Minh Khôi lão tổ tự dưng trở nên rất trầm trọng.
Một lát sau, tám cái chân nhện xếp chồng lên nhau, dựng lên trước người nàng, nàng muốn đỡ cái nồi của Bộ Phương.
Tự dưng Mnh Khôi lão tổ cảm nhận được điều gì đó rất khó tin.
Nàng phát hiện có hai luồng khí trắng đen đang xoay chuyển trong nồi.
Đó là thứ gì?
Minh Khôi lão tổ ngơ ra, thế nhưng nàng chưa kịp suy nghĩ gì thì cái nồi đã đập xuống.
“Đùng” một cái, mặt đất trấn động, mặt đất như muốn nứt ra vậy.
Minh Khôi lão tổ bị Hắc Oa đè lên người, nàng ta quỳ xuống đất.
Trước tiểu điếm, một tiếng nổ vang lên, mặt đất lõm xuống.
Các kiến trúc trong Hoàng Tuyền Thành bắt đầu sập xuống.
Cảnh tượng đó đáng sợ vô cùng.
- Trong nồi có âm Dương, ngươi có chịu được âm Dương không?
Bộ Phương nhìn Minh Khôi lão tổ, hỏi với giọng rất nhẹ nhàng.
Một tiếng nổ vang lên, tám cái chân nhện của Minh Khôi lão tổ đều bị rách ra, nàng bay ngược lại về sau, để lại một vệt dài trên mặt đất, trên người nàng toàn là những vết nứt.
Chiếc nồi giáng xuống, Minh Khôi lão tổ vừa sống lại đã bị đánh bại.
Chuyện này… cho dù là Đế Thính thì cũng phải cau mày lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận