Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1293: Hoàng Tuyền Nại Hà Tửu, mở ra (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mây đen cuồn cuộn.
Trong nháy mắt, minh khí dày đặc đã bao trùm toàn bộ bầu trời, tiếng sấm sét, tiếng gào thét vang lên từ trong đó.
Từng bóng người như ẩn như hiện ở trong đó đang bay chầm chậm lơ lửng trên không trung.
Từng con rồng Barbie giương cánh bay cao, mang theo hạt giống của cây Mạn Ma La bay vụt qua phía chân trời, sau đó từng quả trứng rồng Barbie từ trên trời rơi xuống phía dưới, đập vào phía trên vùng đất của Đại Lục Tiềm Long.
Cây Mạn Ma La lớn nhanh như thổi, chẳng mấy chốc đã lớn thành một cái cây đại thụ cao chót vót, tạo thành hàng loạt lối vào, đại quân trong Khư Ngục lập tức lao nhanh như bay ra khỏi lối vào.
Đám mây đen đè xuống tòa thành, bắt đầu khởi động một cách mạnh mẽ, từng thân ảnh từ trên mây đen bắt đầu hiện ra.
Ma Chủ mạnh nhất chắp tay, bên cạnh hắn là một đám cường giả Khư Ngục đi theo, mặc dù không có cường giả cấp Ma Chủ, nhưng đám cường giả này cũng đều là những Đại Ma Đầu bên trong Khư Ngục.
Nụ cười dữ tợn đeo trên khuôn mặt của đám Ma Đầu này, đi về phía các tụ điểm của những người dân bản địa ở Đại Lục Tiềm Long kia theo sau bước chân của Ma Chủ mạnh nhất.
Mặc dù thiên đạo của Đại Lục Tiềm Long đã sụp đổ, nhưng vẫn còn có tàn dư, những cường giả cấp Ma Chủ vốn dĩ đang ở trong Khư Ngục vẫn sẽ bị thiên đạo loại trừ nếu như muốn tiến vào Đại Lục Tiềm Long.
Vì vậy, đại quân Khư Ngục của hiện tại không có những Ma Chủ khác, mà chỉ có một Ma Chủ mạnh nhất dẫn đầu.
Bởi vì Ma Chủ mạnh nhất đã ở trong Đại Lục Tiềm Long lâu như vậy, nên hắn đã bị nhiễm một chút khí tức của Đại Lục Tiềm Long, như vậy sẽ không của thiên đạo bây giờ loại trừ.
Mà trong đôi mắt của Ma Chủ mạnh nhất lại mang theo vẻ rét lạnh.
Cơ duyên mà hắn mong đợi cả vạn năm lại bị một tên nhân loại cướp mất, Tinh La Thiên Bàn mà hắn dùng một ngón tay để đánh nát dường như cũng đã khôi phục lại lần nữa.
Tất cả mọi chuyện dường như đang gây khó dễ cho hắn, điều này làm cho Ma Chủ mạnh nhất cảm thấy bực bội trong lòng, hắn muốn phá hủy hết mọi thứ.
Tâm thần khẽ động, hắc khí từ phía sau hắn bay ngập trời, như thể nó đã biến thành một khuôn mặt dữ dằn khổng lồ vậy.
Khuôn mặt đó phát ra những tiếng gào thét điên cuồng, dẫn dắt Ma Chủ mạnh nhất và đại quân Khư Ngục của hắn từ từ áp sát tới hướng của Thao Thiết Cốc.
...
Ầm!
Khí tức trên người Nghê Nhan nở rộ ra, chân khí cuồn cuộn, những ngôi sao rực rỡ đang tỏa sáng trên người nàng.
Tu vi của nàng bộc phát trong khoảnh khắc đó khiến cho toàn thân của Mạc Thiên Cơ đang đứng phía dưới đều nhìn đến ngây người.
Tu vi của Mạc Thiên Cơ rất mạnh, tuy nhiên vẫn chưa đạt tới cấp bậc Thánh Chủ, vậy mà, Thánh Nữ Nghê Nhan vốn dĩ có thực lực yếu hơn hắn, lại chỉ trong chớp mắt đã khiến hắn không thể nhìn thấu tu vi trên người.
Tu vi đang tuôn ra đó cũng hoàn toàn đè bẹp hắn.
Chuyện... Chuyện này là như thế nào vậy?
Trên khuôn mặt của Mạc Thiên Cơ đầy vẻ không nói nên lời, hai mắt hắn ngưng tụ, phất tay một cái, tinh bàn hiện lên và bắt đầu thôi diễn.
Hắn nhìn chằm chằm vào Nghê Nhan để thôi diễn, nhưng cuối cùng hắn lại bỏ cuộc.
Tinh bàn trong tay bị vỡ nát.
Cơ thể của Nghê Nhan dường như được bao phủ trong một đám sương mù, hắn không tài nào có thể nhìn xuyên qua được.
Nghê Nhan thét dài, mái tóc của nàng bay tứ tung, khuôn mặt xinh đẹp của nàng dường như đang toả ra những tia sáng lấp lánh vậy, đẹp không sao tả xiết được, giống như tiên nữ vậy.
Nàng đạp chân vào không khí, không ngừng bay lên, tiếp tục bay lên cao.
Chẳng mấy chốc, nàng đã lơ lửng trên bầu trời.
Thân hình của Nghê Nhan bắn ra như sao băng, bay vút lên trên bầu trời với tốc độ nhanh như chớp, làm cho người ta hoàn toàn không thể bắt kịp được.
Bên trong Thao Thiết Cốc, khi cảm nhận được khí tức của Nghê Nhan, những cường giả cấp Thánh Chủ vốn dĩ đang chữa trị thương thế đã dồn dập xuất hiện.
Bọn họ ngẩng đầu lên nhìn Nghê Nhan đang bay lượn trên bầu trời, tất cả đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng và không thể tin nổi.
Hai mắt của Thiên Cơ Thánh Chủ lại càng co rụt lại, hít vào một ngụm khí lạnh.
- Làm sao mà tu vi của nha đầu kia lại đột phá nhanh như vậy? Lúc này mới có bao lâu không gặp mà đã đến thực lực này rồi sao?
Những sợi tóc trên đầu Nghê Nhan đang tung bay, cả người đều cực kỳ hưng phấn.
Sau khi hoàn toàn hợp nhất với Tinh La Thiên Bàn, đã khiến cho nàng cảm thấy cả người vô cùng thư thái.
Trong nhà hàng, Tinh Thần Lực của Bộ Phương bắn ra giống như l một viên đá ném xuống mặt hồ trong như gương, làm nổi lên từng tầng từng lớp sóng lăn tăn lan rộng ra.
Không ít Thánh Chủ lại kinh ngạc, loại cường độ tinh thần bậc này, không hề nghi ngờ đây cũng là một vị cường giả cấp Thánh Chủ.
Thì ra, vẫn còn một cường giả cấp Thánh Chủ khác trên Đại Lục Tiềm Long này?
Hàng loạt thân hình bắn ra, xuất hiện phía trước nhà hàng, ánh mắt của bọn họ đều rơi vào trên nhà hàng kia.
Vẻ mặt của Mạc Thiên Cơ đầy ngơ ngác.
Cốc chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc bắt chéo hai tay lại, nhìn vào nhà hàng đó với vẻ mặt bất đắc dĩ.
- Vẫn còn một cường giả cấp Thánh Chủ ở trong nhà hàng này sao?
Ngọc Hằng Thánh Chủ nhíu mày, nghi ngờ hỏi.
- Thiên Cơ Thánh Chủ, từ khi nào mà Thánh Nữ của Thiên Cơ Thánh các ngươi cũng có tu vi bực này vậy? Không phải nói là Tinh La Thiên Bàn và nàng đã nhập lại thành một sao? Tại sao Tinh La Thiên Bàn đã sụp đổ mà nha đầu kia lại không chết vậy?
Toàn thân của Khai Dương Thánh Chủ đều là cơ bắp cuồn cuộn, sau lưng tựa hồ có một vòng mặt trời đang quay vòng, ánh mắt sáng rực lên nhìn chằm chằm vào Thiên Cơ Thánh Chủ rồi hỏi.
Tiềm Long Thiên Quan bị phá vỡ, bọn họ chỉ có thể rút lui đến nơi này.
Bởi vì ở chỗ này còn có Cốc chủ đời thứ nhất của Thao Thiết Cốc mạnh mẽ hơn.
Nhưng bọn họ lại không ngờ được rằng, ở đây lại còn có hai luồng khí tức của cường giả cấp Thánh Chủ bắn ra.
Có thêm sự gia nhập của hai vị cường giả cấp Thánh Chủ này, nói không chừng, bọn họ sẽ có cơ hội phản công, mà không phải rút lui tới góc này.
Có một cường giả Thánh Chủ suy nghĩ nhanh nhạy, nhìn về phía nhà hàng kia bằng ánh mắt rạng rỡ.
Bọn họ tiến lên, chuẩn bị gõ cửa nhà hàng để nhìn vị cường giả cấp Thánh Chủ còn lại trong nhà hàng kia một chút.
Tuy niên, ngay khi bọn họ giơ tay và định đập vào tấm cửa, thì một vầng sáng chói lóa mà rực rỡ bắn ra từ bên trong nhà hàng.
Các vị cường giả cấp Thánh Chủ đều kinh hãi lui về sau mấy bước.
Ngay sau đó, ánh sáng dần tan biến, một mùi thơm nồng nàn đang thoang thoảng bay ra.
Đó là một mùi rượu đậm đà, mùi thơm nồng đậm tựa như nước cơm sền sệt, như tơ lụa mềm mại.
Đây là mùi vị gì vậy?
Các cường giả cấp Thánh Chủ đều khiếp sợ, liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ kinh ngạc hiện lên trong đôi mắt của đối phương.
Dao Quang Thánh Chủ là một nữ tử xinh đẹp, mặc một chiếc trường bào màu vàng kim trên người, cao quý mà lộng lẫy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận