Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1735: Người nam nhân thứ hai trong mấy ngàn năm qua (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thần Nữ Thành.
Đây là một thành thị thuộc về nữ nhân, ít nhất Bộ Phương không hề nhìn thấy bất kỳ nam nhân hay là... những sinh vật giống đực nào ở trong này.
Có tiểu nữ đồng, có tiểu cô nương, có thiếu nữ, có thiếu phụ...đương nhiên, cũng có lão bà bà.
Thế nhưng, tuyệt nhiên không hề có nam nhân.
Thậm chí, ngay cả bầy Lục Long được đại quân dắt trở về kia... cũng đều là rồng cái.
Đây dường như là một nơi tách biệt với thế giới, tự lập nên một xã hội mẫu hệ khép kín.
Bộ Phương bước trên mặt đất, gạch đá kiên cố khiến hắn hơi có chút sửng sốt, ngẩng đầu lên nhìn sang, những tòa kiến trúc mênh mông bát ngát, từng dãy nhà cao tầng nối tiếp nhau san sát, những con đường chính rộng rãi...
Mọi thứ đều vô cùng mới lạ.
Bộ Phương bị một nhóm người bao vây chính giữa, nữ nhân xinh đẹp được gọi là Lâm Đại Mỹ kia đang bước đi uyển chuyển ở phía trước để dẫn đường.
Dắt Lục Long, chậm rãi đi thẳng dọc theo con đường chính.
Hai bên đường chính là những người bán hàng rong, những người bán hàng này cũng đều là nữ tử, có rất nhiều thiếu nữ trẻ tuổi, và có cũng những bà lão già trên tám mươi tuổi.
Rất nhiều nữ nhân đều nhìn Bộ Phương đang bị quân đội bao quanh ở bên trong với ánh mắt tò mò.
Sau đó...
Toàn bộ Thần Nữ Thành dường như bộc phát ra những tiếng xôn xao ầm ĩ vô cùng chói tai.
- Là nam nhân!
- Trời đất ơi..! Đó là nam nhân sao? Lần đầu tiên ta nhìn thấy đấy!
- Đã bao nhiêu năm rồi, Thần Nữ Thành của chúng ta chưa từng có nam nhân xuất hiện vậy?
...
Dân chúng cùng với những người bán hàng rong ở xung quanh vội vàng rỉ tai nhau.
Những sự vật mới lạ luôn dễ dàng huy động và kích hoạt tâm tư của mọi người.
Bộ Phương cảm nhận được từng ánh mắt ở xung quanh phóng đến, trong nháy mắt, cảm thấy da đầu có chút tê dại...
Hắn đã đi vào nơi quái quỷ gì vậy?
Nhìn thấy một người nam nhân mà lại kỳ lạ quý hiếm như vậy sao?
Tuy nhiên, Bộ Phương vốn là người bình tĩnh, vì vậy vẻ mặt của hắn vẫn lạnh nhạt và vô cảm như vậy.
Lâm Đại Mỹ dắt Lục Long, ngoái đầu lại liếc nhìn hắn, nàng nhếch miệng nở nụ cười khi nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của Bộ Phương, hàm răng của nàng rất trắng kết hợp với làn da rám nắng, khiến cho nữ nhân này mang lại cho người khác một loại cảm giác kinh diễm.
Di chuyển một mạch, tiếp tục đi bộ dọc theo con đường chính, đặt chân vào bên trong rất nhiều khu kiến trúc.
Những kiến trúc này đều có chút đặc biệt, cửa sổ mở toang, hàng loạt bóng dáng uyển chuyển đang dựa vào trên cửa sổ, nhìn xuống phía dưới, tất cả đều đang quan sát Bộ Phương với vẻ tò mò.
Là một nam nhân hiếm thấy trong Thần Nữ Thành, nên tất cả nữ nhân đều hết sức tò mò.
Không biết đi bộ khoảng bao lâu.
Cuối cùng, ánh mắt của Bộ Phương ngưng tụ, nhìn về phía xa xa.
Đó là một quảng trường hình tròn rộng lớn, , ở giữa quảng trường là một hồ nước nhỏ giống như do người tạo ra, chính giữa hồ là một đài phun nước đang phun ra liên tục.
Khi những con rồng xanh đó nhìn thấy hồ nước nhân tạo, chúng lập tức mở miệng và phát ra những tiếng rồng ngâm.
Sau đó, lần lượt vỗ đôi cánh bằng thịt và phóng ra một cách nhanh chóng, lặn xuống hồ nước nhân tạo.
Nhảy ùm một tiếng, bọt nước bắn lên tung tóe ngút trời.
Những con rồng Lục Long đang chơi đùa bên trong hồ nhân tạo.
Có một vòng mặt trời ở tít trên trời cao kia, nhưng đây là dưới lòng đất, Bộ Phương biết rất rõ đó chắc chắn không phải là mặt trời, có lẽ là được chế tạo ra từ một bảo thạch năng lượng nào đó rồi treo trên mặt đất.
Ánh mặt trời rọi xuống, làn da của những con Lục Long đó phản chiếu ánh sáng dưới sự ẩm ướt của nước.
- Đây là hồ Hí Long của Thần Nữ Thành chúng ta, bên trong đó là sinh sống của Lục Long, bạn đồng hành tốt của Thần Nữ Thành bọn ta.
Lâm Đại Mỹ nhìn Bộ Phương giải thích.
Bộ Phương khẽ gật đầu, cấp bậc của đám Tích Dịch Long này không tồi, hẳn là mạnh hơn nhiều so với Á Long mà Bộ Phương nhìn thấy trước đây.
Không còn nghi ngờ gì nữa, chắc hẳn dòng máu rồng của Chân Long chảy trong cơ thể của Tích Dịch Long có lẽ tương đối nhiều.
Tuy nhiên, trong mắt Bộ Phương, những con Lục Long này chẳng qua cũng chỉ là một số nguyên liệu nấu ăn tương đối ổn mà thôi.
- Nữ Vương đại nhân muốn gặp ngươi, ngươi đi theo ta.
Lâm Đại Mỹ có vẻ như cảm nhận được vẻ không xem trọng của Bộ Phương.
Điều này làm cho nàng có chút tức giận, Lục Long là đồng bọn của các nàng, được coi như là niềm tự hào của quân đội bọn họ.
- Những người khác ở yên chờ lệnh, hôm nay bắt được một tên nam nhân, thật đáng để ăn mừng, buổi tối Bổn tướng quân mời khách, đội quân Lục Long chúng ta đã đặt bao hết toàn bộ Xuân Phong Các rồi!
Lâm Đại Mỹ quay người lại nói với thuộc hạ của mình, nàng chống nạnh hai tay, nói xong, lập tức nhếch miệng phát ra tiếng cười sảng khoái.
Các nữ binh sĩ bên dưới đều vung vũ khí lên một cách đầy phấn khích.
Sau khi nói xong, Lâm Đại Mỹ xoay người lại nhìn về phía Bộ Phương.
- Nhìn cái gì mà nhìn, còn không mau đi!
Lâm Đại Mỹ nhướng mày, trừng mắt với Bộ Phương một cái.
Bộ Phương giật giật khóe miệng, quay người đi vòng qua hồ Hí Long.
Phía sau hồ Hí Long, là một tòa cung điện vô cùng nguy nga tráng lệ, là một cung điện được bao quanh bởi toàn bộ Thần Nữ Thành.
Cung điện cao chót vót và sừng sững, với những bức tường đỏ và ngói vàng, những bậc thang được làm bằng ngọc trắng, có một cái tấm bia đá ở phía trước cung điện.
Tấm bia đá màu trắng ngà, lại không hề khắc bất cứ chữ gì lên trên đó, mà chỉ là một tấm bia đá đơn thuần.
- Đây là biểu tượng của Thần Nữ Thành chúng ta, là tấm bia Thần Nữ vô tự, theo như truyền thuyết kể lại có thể kết nối với Thần Nữ!
Lâm Đại Mỹ nhìn tấm bia đá đó bằng ánh mắt cung kính.
Bộ Phương khẽ gật đầu, Bia Vô Tự...
Thật là đáng sợ.
Có điều, Bộ Phương cũng không quá chú ý, không có khái niệm trực quan về cái gọi là tấm bia Vô Tự này.
Ngược lại, cung điện cao ngất càng khiến hắn cảm thấy có chút áp bách hơn.
Thần Nữ Thành này quả thực chính là một đất nước thu nhỏ.
Bên trong đó tách biệt với thế giới, tự cung tự cấp, có chút huyền diệu.
Thậm chí, hắn chưa từng nhìn thấy một người nam nhân nào ở đây cả.
Một tiếng đàn cầm vang lên từ bên trong cung điện.
Sau đó, Lâm Đại Mỹ sửa sang lại vạt áo, khiến cho làn sóng trước mặt nàng ta rung lên một hồi, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
Một giọng nói du dương của nữ nhân vọng ra từ trong cung điện.
Sắc mặt của Lâm Đại Mỹ nghiêm túc, mang theo Bộ Phương đi dọc theo tấm thảm đỏ đã được trải sẵn trên đường, chậm rãi bước vào trong cung điện.
Vừa đi vào trong cung điện, Bộ Phương lập tức cảm thấy một cỗ uy áp kinh khủng tốc thẳng vào mặt.
Luồng uy áp này đến từ ngay phía trên cung điện.
Bộ Phương nheo mắt lại, hít vào một ngụm khí lạnh.
Hắn ngẩng đầu lên, bất ngờ nhìn sang.
Chợt nhìn thấy cảnh tượng bên trong cung điện.
Cung điện nguy nga và tráng lệ, lộng lẫy đến mức khó có thể diễn tả bằng lời, mỗi gốc cây đều được chạm khắc hoàn toàn bằng vàng, trên đó có những hoa văn huyền bí khác nhau đầy ma lực.
Những viên đá quý được khảm trên trụ đá càng làm cho nó trở nên sang trọng hơn.
Trần nhà trên đầu cao vô cùng, toàn bộ trên đó đều được dùng vô số những viên đá quý tỏa ra những tia sáng thần quang để khảm vào...
Cầu thang bằng ngọc, lan can được làm bằng bạc huyền bí, ngai vàng được chế tác từ vàng linh khí...
Bộ Phương nhìn đến mức ngây ngốc, chỉ có thể cảm thán một câu.
Thật là một đám nữ nhân xa xỉ....
Vừa vào cung điện, vô số ánh mắt bắn ra, giống như cung tên chói mắt khiến cho toàn thân Bộ Phương đều nổi hết da gà lên.
Ngay phía trên cung điện là là một chiếc ngai vàng bằng Linh Kim, một bóng người đang nằm trên ngai vàng rộng rãi đó.
Lụa gấm đỏ, Ngọc Linh Lung.
Một chiếc vương miện chạm khắc hình phượng hoàng và một tấm màn che bằng hạt rủ xuống.
Nữ tử đang nằm nghiêng, dáng người lả lướt mà nóng bỏng, chiếc áo lụa màu đỏ không che được dáng người gần như đã sắp lộ ra của ả, cặp chân dài trắng nõn mảnh mai như thể tỏa ra tia sáng lấp lánh đang nằm nghiêng dựa vào ghế, hai chân đan vào nhau đầy mê hoặc.
Nhìn lên dọc theo đôi chân là một đường lượn sóng xinh đẹp, lại càng nhìn lên trên là chiếc cổ thon dài trắng nõn, một viên bảo thạch cực lớn màu xanh biếc được đeo trên cổ.
Viên bảo thạch đó tản ra một làn sóng làm cho Tinh Thần Lực của người ta cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận