Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2200: Kiếm Ma Lão Tổ… Chết (2)

Notice: Undefined offset: 238
Kiếm Ma Lão Tổ đang gào rống với Thiên Minh Khôi.
Bỗng nhiên.
Khuôn mặt Thiên Tàng hơi mỉm cười, khóe miệng giật giật.
Độ cung này thiếu chút nữa dọa đến khiến trái tim Kiếm Ma Lão Tổ ngừng đập!
- Ngươi…
Kiếm Ma Lão Tổ cứng lại, há to miệng, bất khả tư nghị.
Hắn nâng lên tay, chỉ vào Thiên Minh Khôi, trợn mắt há hốc mồm, vừa rồi là hắn hoa mắt sao?
Vậy mà nhìn thấy con rối này cười…
Lão tổ Minh Khôi đã từng nói qua… Con rối của hắn, không cười!
Thiên Minh Khôi nâng lên tay, chụp ‘phanh’ một tiếng ở trên mặt Kiếm Ma Lão Tổ.
Kiếm Ma Lão Tổ lập tức bị chụp lảo đảo lui về phía sau mấy bước, trừng lớn mắt.
- Ngươi làm cái gì!!!
Kiếm Ma Lão Tổ gào rống.
Nhưng mà, đáp lại hắn, như cũ chỉ là một cái tát của Thiên Minh Khôi.
- Ngươi nói giết ai?!
- Ngươi đang sai sử ai?!
- Ngươi, con mẹ nó, còn không nhận ra lão tử sao?!
Từng cái tát tiếp nối từng cái tát hạ xuống, cuối cùng làm cho mặt Kiếm Ma Lão Tổ sưng vù lên…
Kiếm Ma Lão Tổ lảo đảo ngã ngồi xuống dưới đất, hoảng sợ nhìn Thiên Minh Khôi…
- Ngươi… Ngươi… Ngươi Không phải Thiên Minh Khôi! Ngươi là… Minh Vương Thiên Tàng?!
Kiếm Ma Lão Tổ nhận ra.
Hắn rốt cuộc cũng nói ra được chân tướng.
Chính là cái chân tướng này… Lại là làm hắn lạnh cả người!
Vì cái gì sẽ xảy ra chuyện như vậy?
Minh Vương Thiên Tàng đã chết, người chết không thể sống lại! Ngay cả thi thể đều bị lão tổ Minh Khôi lấy đi chế tác con rối… Dựa vào cái gì người này còn có thể sống lại?
Minh Vương Thiên Tàng dựa vào cái gì sống lại?!
Ngay cả khi nhìn thấy Thiên Tàng bị Minh Vương Nhĩ Cáp triệu hoán ra lúc trước, hắn đều không có khiếp sợ như vậy.
Đó là linh hồn Thiên Tàng, không thể ở quá lâu tại thế giới này.
Nhưng… Giờ khắc này, lời nói phát ra từ Thiên Minh Khôi có gương mắt của Minh Vương Thiên Tàng kia, lại làm hắn giống như gặp phải cơn ác mộng kinh hoàng nhất thế gian.
- Ta vẫn là phải đa tạ lão thất phu Minh Khôi. Nếu như không phải nhờ hắn, ta đúng thật là không có thân thể để sống lại…
Minh Vương Thiên Tàng nói.
Đương nhiên, giờ phút này nói sống lại vẫn còn quá sớm.
Rốt cuộc, linh hồn hắn là được triệu hoán tới, không thể tồn tại quá lâu tại thế giới này được.
Một khi đã đến giờ, có khả năng hắn sẽ tiêu tán lần thứ hai.
Cho nên phải nghĩ biện pháp...
Nhưng mà ngay cả khi hắn tiêu tán một lần nữa, Thiên Minh Khôi cũng không thể dùng, bởi vì dấu vết tinh thần trong Thiên Minh Khôi đã bị hắn huỷ diệt.
- Không thể nào… Ngươi sao có thể nghịch thiên sống lại! Ngươi làm sao có thể tránh thoát lực lượng pháp tắc?!
Kiếm Ma Lão Tổ như ma quỷ phát cuồng lên, hắn té ngã lộn nhào bò lui về phía sau.
Trên mặt tràn đầy không thể tin tưởng.
Hắn đột nhiên nâng lên tay.
Ong…
Phi kiếm rơi ở một bên bay vào trong tay.
Bắt lấy phi kiếm, Kiếm Ma Lão Tổ điên cuồng đâm về phía Thiên Tàng!
Thiên Tàng lạnh nhạt nhìn.
Sau đó nâng tay lên.
Tiếng động leng keng vang vọng.
Tấm kim loại mở ra…
Năng lượng xích hồng đang hội tụ lại…
- Không thể không nói, phương thức tấn công mới này, thật đúng là không bình thường…
Lời nói vừa rơi xuống. Những tia sáng xích hồng lập tức bắn ra ngoài.
Tia sáng như có thể xuyên thủng mọi thứ, tốc độ cực nhanh.
Ánh mắt Kiếm Ma Lão Tổ co rụt lại.
Nâng kiếm lên để chặn lại.
Nhưng mà, sự thật tàn khốc khiến trong lòng hắn một mảnh lạnh lẽo…
Ngay cả kiếm cũng bị những tia sáng này xuyên thủng, giữa mày hắn xuất hiện một cái hố lớn bằng ngón trỏ.
Có tiếng kêu gào thảm thiết của linh hồn, uy lực của tia sáng phi thường khủng bố, ngay cả linh hồn cũng bị thiêu đốt, hoàn toàn biến thành hư vô…
Thình thịch một tiếng.
Thi thể Kiếm Ma Lão Tổ ngã xuống trên mặt đất, cuốn lên khói bụi mù mịt…
Lại một vị lão tổ của minh ngục, rơi vào địa ngục.
Tiếng động leng keng vang vọng.
Thiên Tàng đi vào bên trong Hắc Điện.
Đối với thân thể con rối này, hắn có vẻ khá hài lòng.
Ngẩng đầu, nhìn thoáng qua cánh cổng cung điện đang đóng chặt.
- Ngục Khuyển cũng bước ra một bước này sao? Một bước này không đơn giản đâu nha…
Thiên Tàng hít sâu một hơi, nói.
Bộ Phương ôm Tiểu Hồ, nhìn Thiên Tàng, đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc đến người nam nhân giống như truyền kỳ này.
Phụ thân của Minh Vương Nhĩ Cáp, tình nhân Băng Thánh.
Cũng là dưỡng phụ của Tiểu U. Ừm... Cứ coi như là dưỡng phụ đi.
Đột nhiên ‘xoạt’ một tiếng.
Hư không bị xé rách.
Thuyền U Minh chầm chậm đi ra từ chỗ rách đó.
Tiểu U từ trên boong thuyền đi ra.
Nàng thấy được Thiên Tàng, hai mắt trừng lớn, không thể tin vào mắt mình.
Tiểu U cũng không nghĩ tới, Thiên Tàng thế mà lại lấy phương thức như vậy để sống lại.
Bộ Phương đánh giá bộ dáng Minh Vương Thiên Tàng, thân hình này thật ra có chút tương tự với Tiểu Bạch. Nhưng mà so với Tiểu Bạch mập mạp thì có vẻ cứng nhắc hơn nhiều.
- Dùng Bánh Vận May triệu hoán linh hồn Minh Vương Thiên Tàng, về sau linh hồn vẫn sẽ chiếm cứ thân thể con rối này sao?
Bộ Phương vuốt đầu Tiểu Hồ, nhìn về phía đám người Thiên Tàng, hỏi.
Thiên Tàng gật gật đầu.
Mà những người khác nghe xong Bộ Phương nói, cũng biến sắc.
Không sai, chuyện mà bọn họ lo lắng cuối cùng cũng sẽ phải xảy ra.
Dùng Bánh Vận May triệu hoán linh hồn là có hạn chế thời gian, chỉ có thể tồn tại trên thế giới này trong một khoảng thời gian ngắn.
Không lâu sau chắc là sẽ tiêu tán…
- Người sau khi chết, sẽ tiến vào trong một mảnh hỗn độn. Ta cũng không biết vì cái gì sẽ bị triệu hoán tới, cảm giác như vận mệnh chú định có một cỗ năng lượng chí cao vô thượng lôi kéo linh hồn ta vậy… Khi tới thế giới này, ký ức của ta đối với nơi đó trở nên mơ hồ, chỉ nhớ rõ… Nơi đó gọi là… Luân hồi.
Thiên Tàng nâng lên tay xoa xoa đầu mình, nói.
Luân hồi?
Bộ Phương nhướng mày, thế giới này thực sự có luân hồi sao?
Đột nhiên...
Đôi mắt Minh Vương Thiên Tàng bắt đầu nhấp nháy.
Ánh sáng trên người dần dần trở nên mạnh hơn…
- Thời gian sắp tới rồi…
Thiên Tàng rất bình tĩnh, hắn biết thời gian triệu hoán đến thế giới này có hạn, chuyện này cuối cùng cũng xảy ra.
Sắc mặt Minh Vương Nhĩ Cáp cùng Băng Thánh lập tức khắc thay đổi.
Tiểu U cũng lộ ra thần sắc lo lắng.
- Bộ Phương… Ngươi có biện pháp trợ giúp Minh Vương đại nhân không?
Tiểu U bỗng nhiên bắt lấy cánh tay Bộ Phương, ánh mắt khẩn cầu nhìn hắn.
Hử?
Bộ Phương liếc mắt nhìn Tiểu U một cái, lần đầu tiên được chứng kiến Tiểu U biểu lộ loại cảm xúc này.
Lại nhìn bộ dạng bi thương của Minh Vương Nhĩ Cáp và Băng Thánh.
Bộ Phương nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Hắn cũng không biết liệu có được hay không nữa…
Theo như lời của Minh Vương Thiên Tàng, trên cơ thể hắn có một cỗ lực lượng. Có lẽ cỗ lực lượng này chính là cái gọi là lực lượng pháp tắc.
Cũng giống như lực lượng cấm địa mà chủ nhân cấm địa và những người trong đó gặp phải vậy.
Mà muốn áp chế cỗ lực lượng cấm địa này… Có lẽ chỉ có thứ đồ vật kia mới có thể làm được.
- Các ngươi giúp ta cùng Minh Vương Thiên Tàng hộ pháp… Không thể để bất kỳ kẻ nào quấy rầy trong thời gian này.
Bộ Phương đưa Tiểu Hồ cho Tiểu U, nghiêm túc nói.
Mọi người đều ngẩn ngơ.
Chẳng lẽ Bộ Phương thật sự có biện pháp?

Thi thể Kiếm Ma Lão Tổ ở phụ cận.
Hư không đột nhiên bị xé rách.
Minh khí khủng bố từ trong đó lan tràn.
Một bóng người còng lưng chậm rãi bước ra.
Khí tức khủng khiếp tràn ngập toàn trường.
Lão tổ Minh Khôi từ từ đi ra, liếc mắt nhìn về phía Kiếm Ma Lão Tổ nằm trên mặt đất không chút động đậy.
Sau đó nhìn về phía Hắc Điện…
Trong ánh mắt vẩn đục, có một cỗ lực lượng huỷ diệt quét qua…
Bạn cần đăng nhập để bình luận