Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1912: Thần Trù truyền thừa, Trù Đạo Thiên Thê! (2)

Notice: Undefined offset: 212
Đống đá vụn ngổn ngang bị ánh sáng huyết sắc đánh tan.
Linh quang màu vàng tạt ngang.
Ảnh Nha và Lưu Nha bay nhanh qua.
Bỗng nhiên.
Tất cả bọn họ đều cảm thấy một cơn gió lạnh thổi qua.
Tiếng gió gào thét khiến bọn họ cảm nhận được một trận đè ép.
- Lại là người kia!
Lưu Nha nhỏ giọng nói với Ảnh Nha.
Một tiếng gào thét vang lên.
Lưu quang màu vàng nhanh chóng ép về phía bọn họ.
- Để bọn họ lại cho ta!
Tài Quyết Sử gào lên.
Mặt đất lập tức nổ tung.
Một bóng người huyết sắc vọt lên từ trên mặt đất!
- Đứng lại cho ta!
Thêm một vị Tài Quyết Sử tiến đến chặn Bộ Phương lại.
Hắn vừa ra tay đã tạo ra một trận đẫm máu kinh hoàng.
Một đao ảnh Liêm Đao hiện lên che khuất bầu trời như muốn chặt đứt cả đất trời đang chém xuống Bộ Phương.
Sắc mặt của Bộ Phương rất bình tĩnh.
Thần niệm hội tụ lại thành một điểm và đột nhiên bùng phát.
Oanh!
Đao ảnh Liêm Đao đang chém xuống từ trong hư không đột nhiên hơi chậm lại.
Nó đình trệ trong thời gian nửa nhịp thở.
Sau khi vị Tài Quyết Sử kia chém ra một đao thì sắc mặt của hắn ta đột nhiên biến đổi.
Thời gian nửa nhịp thở đối với loại tốc độ bắn ra này mà nói thì sẽ trở nên cực kỳ dài.
Két một tiếng.
Ánh sáng vàng đột nhiên bắn tán loạn và xuyên qua một đao kia của Tài Quyết Sử.
Sau khi xuyên qua, một đao như muốn chém bể đất trời kia mới ầm ầm rơi xuống.
Mặt đất đều hiện lên những vết cắt vỡ vụn to lớn.
- Đáng chết! Đuổi theo hắn!
Oanh!
Hai vị Tài Quyết Sử bộc phát ra tốc độ truy đuổi nhanh nhất.
Vào lúc này, sau đạo kim quang kia chính là hai tia huyết sắc.
Tốc độ của hai tia huyết sắc càng lúc càng nhanh, gần như đã đuổi kịp đạo kim quang.
Bộ Phương không khỏi nhíu mày một cái.
Dường như Tiểu Bì cảm giác được mình bị khiêu khích, nó kêu lên một tiếng, tốc độ đột nhiên bùng nổ.
Xẹt một tiếng.
Thân hình xé tan màn trời.
Khoảnh khắc tiếp theo, nó biến thành một vệt sáng màu vàng, như thể đã băng qua khoảng không vậy, ầm ầm một tiếng đâm vào trong kim quang.
Oanh!
Một tiếng nổ vang lên.
Hai bóng người huyết sắc đứng yên trong chốc lát, bắp thịt trên thân thể của hai người đều run lên.
Bọn họ bay lơ lửng trước chùm ánh sáng màu vàng kia, ánh mắt đông cứng lại một cái.
- Làm sao giờ? Đuổi theo à?
Hai người nhìn nhau một cái, cau mày hỏi.
- Hắn đã giết lão Tam, không thể buông tha hắn...
Cuộc đối thoại của hai vị Tài Quyết Sử kết thúc, sau đó, họ không chút do dự lao vào trong.
Oanh! Oanh!
Trên mặt đất, tiếng nổ tung không ngừng vang lên.
Lưu Nha chắn trước tia sáng màu vàng.
Một trường đao rất to đang ngọ nguậy.
- Ca đi vào đi, đệ sẽ chặn đám người này...
Mặt Lưu Nha không cảm xúc nói.
- Nếu như đệ chết, ca phải trả thù cho đệ.
Mặt Lưu Nha tiếp tục là dáng vẻ không cảm xúc nói.
Dường như hắn cũng là tên có mặt tê liệt giống như Bộ Phương.
Dù là thời điểm nói đến vấn đề sinh tử thì cũng vẫn bình tĩnh như vậy.
- Nếu như đệ chết, ca nhất định sẽ tàn sát toàn bộ Thâm Uyên để tế đệ.
Ảnh Nha nói.
Vừa nói xong, hắn nhìn một cái thật sâu vào Lưu Nha, sau đó bước vào trong tia sáng màu vàng mà không quay đầu lại.
Vận khí của Địch Thái Giới Chủ và Mộng Kỳ thành chủ rất tốt, bọn họ đi thẳng đến chỗ chùm tia sáng màu vàng mà vẫn không ai chú ý đến.
Cho nên tất cả bọn họ đều đã bước chân vào chùm sáng màu vàng.
Minh Trù Nhất Mạch, thiên tài Minh Trù trước đó cười nói với Ảnh Nha đã chém chết một vị Chấp Pháp Sử, cả người hắn đẫm máu bước vào bên trong đó.
Lưu Nha thét lên một tiếng.
Minh khí kinh thiên động địa bùng nổ xung quanh thân thể hắn.
Một đao chém ra, lập tức đã chém chết Chấp Pháp Sử đang bay đầy trời.
Mấy tên Tôn Tiểu Thánh đồng loạt xuất thủ, bọn họ đều ép về phía Lưu Nha khiến cho áp lực của Lưu Nha tăng lên rất nhiều.
Tuy nhiên Lưu Nha hắn cũng rất hung ác, điều này khiến cho sắc mặt của các Chấp Pháp Sử hoàn toàn thay đổi.
...
Bên ngoài Thâm Uyên.
Tiếng nổ vang lên khắp nơi.
Thiên Đạo Ý Chí quay cuồng không ngừng công kích nhau.
Mặt đất nứt ra, thiên địa dường như cũng đang rạn nứt.
Ngay sau đó.
Trên bầu trời.
Một bóng người nhanh chóng rơi xuống, mang theo huyết dịch màu vàng, nhuộm đỏ cả bầu trời rộng lớn.
Dường như có tiếng kêu gào tràn ngập khắp chân trời.
Thiên Đạo Ý Chí mãnh liệt rất nhanh đã thu lại ngưng trệ.
Đại Tài Quyết Sử khoác một trường bào màu huyết sắc, hai bàn tay nhuộm máu đỏ, xách cái đầu bước ra khỏi hư không.
- Đa tạ thành chủ đại nhân đã xuất thủ... Chuyện kế tiếp cứ giao cho tại hạ.
Đại Tài Quyết Sử cung kính chắp tay về phía hư không và nói.
- Chuyện này... Là chuyện trọng đại. Ngươi làm việc cẩn thận, ta ở bên này đang gặp phải tình huống đột phá, đợi ta giải quyết xong thì nhất định sẽ cùng ngươi giết Minh Ngục.
Tiếng ầm ầm vang lên.
Ngay sau đó.
Dường như có tiếng chó sủa vang từ trên trời rơi xuống.
Đi cùng với nó còn có Thâm Uyên thành chủ đang tức giận tột cùng mà gầm lên.
Sắc mặt của Đại Tài Quyết Sử hơi có chút kỳ quái, tuy nhiên hắn ta rất nhanh đã khôi phục bình tĩnh.
Hắn ta cầm cái đầu của Đại Thánh đang không ngừng rỉ máu trong tay và nở một nụ cười lộ ra vẻ âm hiểm.
- Thâm Uyên... Đây là thời điểm tiến hành phản kích... Tiếp theo, cứ nhìn kết quả dưới đáy Thâm Uyên cái đã.
- Ác ma Thâm Uyên yên lặng hàng chục ngàn năm rồi, đã đến lúc... thức tỉnh!
...
Giữa ánh sáng màu vàng chính là Thần Trù truyền thừa.
Tiểu Bì đã hóa thành một vầng sáng vàng rực rỡ nằm ở trên bả vai Bộ Phương.
Bộ Phương chắp hai tay, áo choàng lông vũ bay phấp phới.
Đây là một mảnh Thiên Địa rất rộng lớn, ngay chính giữa Thiên Địa là một Bạch Ngọc Thiên Thê dài lên tận tầng mây.
Theo những bậc thang đi lên chính là một trái tim thất khiếu to lớn đang chống đỡ, quả tim màu vàng đập liên tục và toát lên uy áp hào hùng.
Ở bên dưới Thiên Thê là những bộ xương khô.
Ông...
Từ khắp nơi trong không gian, từng đạo bóng người hiện lên.
Hai vị Tài Quyết Sử mặc huyết bào đang nhìn Ảnh Nha với vẻ mặt lạnh lẽo.
Còn có cả thiên tài Minh Trù toàn thân đẫm máu của Minh Ngục
Cùng với Địch Thái Giới Chủ và Mộng Kỳ thành chủ trong nét mặt cực kỳ bối rối.
- Trù Đạo Thiên Thê! Quả nhiên là Thần Trù Truyền Thừa Địa... Ha ha ha! Thần Trù truyền thừa... Là của ta!
Sau khi vị thiên tài Minh Trù của Minh Ngục kia thấy được quả tim thất khiếu cùng với Bạch Ngọc Thiên Thê dẫn lên trời thì lập tức điên cuồng cười to.
Hắn ta bước theo mọi người vào trong đó.
Trong hư không, một tròng mắt lập tức hiện lên, mở ra từ từ, nhìn chăm chú vào mọi người...
Bạn cần đăng nhập để bình luận