Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1011: Long Cốt thái đao bạo tẩu (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Khói xanh trong tay Bộ Phương tiểu tán, Long Cốt thái đao cũng biến mất không thấy nữa, hắn chắp tay đi theo sau lưng Tiểu Nha và Tiểu Hoa, nhìn thấy hai tiểu nha đầu lanh lợi đi vào bên trong cung điện.
Tước vũ bào trên thân tung bay, băng vải trắng đen buộc chặt trên tay, hai Thao Thiết chi hồn đều đang run rẩy.
Vừa vào bên trong cung điện, Bộ Phương đã cảm thấy một luồng khí tức lạnh lẽo tràn đến.
Mỗi một bước dẫm xuống, đều lưu lại tiếng vang vọng trong không khí.
Ông…
Rầm rầm rầm!
Bỗng nhiên Bộ Phương đạp một bước xuống, toàn cung điện đều ru lên. Từng luồng sáng lưu chuyển trong nháy mắt, khiến cho toàn bộ cung điện đều trở nên sáng sủa.
Mắt Bộ Phương híp lại, cuối cùng cũng thấy rõ cảnh tượng bên trong cung điện.
Thực ra nơi này không chỉ là cung điện, mà còn có mấy tiểu điện. Mỗi tiểu điện đều đóng chặt cổng, giống như bê tông nặng nề vô cùng.
Bộ Phương đang ở đại điện thứ nhất, ở giữa tòa đại điện rơi đầy vỏ trứng vỡ, vỏ trứng này ánh bảy màu mờ nhạt, tinh hoa trên đó biến mất.
Bộ Phương nhìn kĩ vỏ trứng, lại nhìn Tiểu Hoa một cái, miệng không khỏi co lại.
Cái này có phải là xác sau khi lột xác của Thất Thải Phệ Thiên Mãng không?
Tiểu Hoa giống như cảm nhận được ánh mắt của Bộ Phương, phồng miệng nghiêng đầu lại, hung hăng trừng mắt nhìn Bộ Phương. Sau một giây thì vung tay lên, thu nạp hết những vỏ trứng này.
Tiểu Hoa hừ lạnh với Bộ Phương một tiếng, lôi Tiểu Nha chạy về phía trong cung điện.
Chỉ chốc lát sau đã không thấy bóng nữa rồi.
Bộ Phương mở rộng bước chân đi theo sau, tuy nhiên cảm thấy bị kéo theo một luồng sinh khí.
Tòa điện này bên trong có một luồn năng lượng khủng bố, những năng lượng này quanh quẩn bên trong đại điện hình thành một làn sóng dao động độc nhất vô nhị, khiến đầu óc người ta căng thẳng.
- Điện đao, điện thực đơn, điện nguyên liệu nấu ăn, điện dụng cụ làm bếp…
Ánh mắt Bộ Phương di chuyển, nhìn thấy bên dưới mỗi điện đều có khắc chữ, mặt đầy vẻ sững sờ.
- Đây chính là cung điện truyền thừa của Thao Thiết Cốc? Đúng là vừa đơn giản trực tiếp mà thô bạo…
Bộ Phương giật giật khóe miệng, sau đó không do dự mà tiến về một tiểu điện.
Tiểu Nha có tiểu nha đầu Tiểu Hoa bảo vệ, chắc sẽ an toàn không xảy ra vấn đề gì. Trừ khi Tiểu Hoa ăn Tiểu Nha, nhưng nếu muốn ăn thì đã ăn sớm rồi.
Bộ Phương chắp tay mà đi, rất nhanh đã đi vào điện đao kia.
Giơ tay lên.
Ngón tay thon dài trắng nón, dưới ánh sáng chiếu xuống đẹp không sao tả xiết.
Ngón tay đặt lên cánh cửa vàng lạnh lẽo, chân khí phun trào, cánh tay dùng thêm lực.
Sau một giây thì cửa tiểu điện này đã kẽo kẹt nặng nề chậm rãi mở ra.
Đẩy cửa ra, Bộ Phương từ từ bước vào trong đó.
Bên trong điện tối đen. Oanh một tiếng, cánh cửa sau lưng Bộ Phương đóng lại, toàn bộ không gian đều trở nên hắc ám, một tia sáng cũng không lọt được vào.
Nhưng không lâu sau đó trong điện đã có ánh sáng lập lòe lên, tại đỉnh điện có một bảo thạch lớn. Bảo thạch sáng, tỏa ra tia sáng, trắng sáng mà không chói mắt. Không gian tối om trong điện đều được chiếu lên sáng ngời.
Nhưng khi ánh sáng chiếu lên, con mắt Bộ Phương cũng co lại.
Hắn ngẩng đầu nhìn về nơi xa.
Lại phát hiện trên cái ghế ở trung tâm điện có một bóng người.
Đó là một người đeo mặt nạ, khí tức trên thân người khác không thể nắm bắt được, tràn ngập sắc thái thần bí.
Cung điện này đã bao nhiêu năm rồi mà vẫn có người sống sao?
Ong ong ong…
Tiếng của đao vang vọng lên, sau một giây từng tiếng thái đao bắt đầu vang lên từ bốn phía.
Giống như thái đao đang gợn sóng, làm cho người ta cảm thấy kinh hãi.
Cơn lốc thái đao cuốn đến, tản ra đao khí, làm cho da thịt đều co lại.
- Hoan nghênh bước vào điện Đao Công, ta đã chờ lâu lắm rồi…
Bóng người kia nói ra.
- Điện Đao Công?
Bộ Phương không hiểu nhíu mày.
- Nơi này là cung điện truyền thừa, thứ điện Đao Công truyền lại chính là đao công, kỹ thuật cắt gọt. Trong điện có 360 thái đao, trong đó có 5 thanh Danh Đao. Trước khi ngươi đến đã bị lấy đi một thanh, giờ chỉ còn lại 4 thanh này.
Bóng người kia nói ra.
Bộ Phương sững sờ, trước hắn có người vào đây lấy đi một thanh Danh Đao là ai?
Chẳng lẽ là Tiểu Nha? Chẳng lẽ đây gọi là đặc quyền?
Bộ Phương thầm nghĩ.
Mà một lúc sau, bóng người kia bắt đầu đứng lên.
- Ngươi muốn biết làm thế nào để có được truyền thừa? Đây là kỹ xảo đao công mà Cốc Chủ đời thứ nhất để lại, là ước mơ của rất nhiều tên có đao công mạnh nhất.
Người kia nói ra, hắn từng bước đi về phía Bộ Phương.
Đao công mạnh nhất? Bộ Phương nhíu mắt lại, đúng là cuồng vọng.
- Ngươi muốn có đao công truyền thừa, nhất định phải có được một thanh Danh Đao. Đồng thời ngươi cũng phải thể hiện thiên phú của mình, trong một nén nhang có thể lĩnh hội được đao công học. Nếu không ngươi sẽ mất đi tư cách được truyền thừa, sẽ bị xóa sổ.
Bóng người kia đi đến bên cạnh Bộ Phương, nhả ra từng chữ ngay bên tai.
Lời nói mang theo ý cảnh cáo. Người bình thường nghe thấy chắc chắn toàn thân đã lạnh toát.
Nhưng Bộ Phương không phải người bình thường, hắn nghiêng đầu, ánh mắt nhàn nhạt nhìn người đang đeo mặt nạ kia.
Sau đó thì giơ tay lên, ấn tại bờ vai của ngươi kia, một cảm giác lạnh lẽo truyền tới tay, chậm rãi đầy người kia ra.
Bộ Phương từng bước đi đến phía thái đao đang lơ lửng trên không trung kia.
Người đeo mặt nạ như đang mỉm cười, chắp tay nhìn Bộ Phương.
Bộ Phương bước từng bước một đến, rất nhanh đã đi tới dưới thái đao, gió thổi mạnh.
Bỗng nhiên, Bộ Phương cảm thấy cánh tay mình có một thứ gì đó đánh tới.
Bộ Phương sững sờ, làn khói xanh trong lay lượn lờ lên, nhất thời Hoàng Kim Long Cốt thái đao rơi vào tay Bộ Phương.
Long Cốt thái đao vừa ra, một sức ép vô hình lan tỏa xung quanh cơ thể Bộ Phương.
Những thái đao lít nha lít nhít kia nhất thời không tuôn ra, giống như bị chấn áp.
Mà bên trong tinh thần của Bộ Phương đã sớm nổi lên sóng to gió lớn rồi.
Tâm thần Bộ Phương nhập thể, vừa đi vào Tinh Thần Hải đã phát hiện ra có tiếng khóc vang vọng.
Hoàng Kim Long khí linh nổi lên, đầu to rủ xuống, nhìn chằm chằm Bộ Phương.
Bị Hoàng Kim Long khí linh nhìn chằm chằm, tinh thần như co rụt lại.
Khí linh há mồm phát ra tiếng gào thét, tinh thần Bộ Phương rời khỏi Tinh Thần Hải, bên tai vẫn còn vang vọng tiếng rồng gầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận