Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1094: Một bát canh Thao Thiết, cả đời Sở Trường Sinh (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Không tệ, tiếp đến là tới lượt ngươi đấy. Bổn Vương đặc biệt thủ hạ lưu tình nhường hắn cho ngươi, không đánh chết được thì mất mặt lắm.
Minh Vương Nhĩ Cáp vừa cười vừa nói, sau đó lướt qua Sở Trường Sinh đi tới bên cạnh Bộ Phương, xoa xoa tay mặt mũi tràn đầy vẻ chờ mong.
Ánh mắt Sở Trường Sinh di chuyển, dừng lại trên thân Yến Thành.
Thần Đài trên đỉnh đầu hắn tràn đầy ánh sáng, một trái tim Thao Thiết trực tiếp nâng tu vi của hắn lên tới đại năng đỉnh phong, nửa bậc Thần Linh Chi cảnh.
Tuy chưa nhóm lửa Thần Hỏa, nhưng ngực có tâm Thao Thiết, Sở Trường Sinh sớm muộn cũng có thể nhóm lửa Thần Hỏa, thành tự Nhất Phương Giáo Chủ.
Nhưng cho dù là thành tựu Nhất Phương Giáo Chủ, thì Sở Trường Sinh biết hắn vẫn chỉ là một người phục vụ mà thôi.
Nhưng trước đó thì một số ân oán cần được giải quyết.
- Ông chủ Bộ đã giữ lại ngươi để cho ta xử lý, vậy ta sẽ không để cho ông chủ Bộ phải thất vọng.
Sở Trường Sinh đi từng bước xuống bậc thang.
Một bước đạp xuống, bậc thang như vỡ nát bay tán loạn.
Nhưng thân hình Sở Trường Sinh vẫn vững vàng đi xuống.
Rất nhanh đã dừng lại trên mặt đất lầu một.
Yến Thành cũng đứng thẳng lên, khóe miệng hắn có một giọt máu, đôi mắt dần trở nên sắc bén.
- Tưởng sống lại thì là vô địch sao? Cũng chỉ vừa mới ngưng tụ Thần Đài, ngươi có tư cách gì kiêu ngạo trước mặt thống lĩnh ta.
Yến Thành nói ra.
Trường cung màu đen chậm rãi được nắm lên.
- Ta có thể giết người lần thứ nhất… cũng có thể giết ngươi lần thứ hai.
- Ta không phải là đại trưởng lão của Thao Thiết Cốc, nhưng giữa chúng ta vẫn còn ân oán cần giải quyết.
Sở Trường Sinh nói ra.
Dung mạo tuấn mỹ như tỏa ra hào quang, không ít người nhìn thấy đều có chút hoảng hốt.
Con mẹ nó người này quả nhiên không phải đại trưởng lão của bọn họ…
Mạc Lưu Cơ nhìn một màn này, miệng cũng không khỏi há lớn.
Hắn không ngờ đến hiệu quả của tâm Thao Thiết lại cường đại như thế này.
Không!
Phải nói là qua tay Bộ Phương, hiệu quả nấu nướng mà tâm Thao Thiết mang lại càng thêm đáng sợ, đến tâm Thao Thiết cũng chỉ có thể giúp Sở Trường Sinh bất tử.
Nhưng để có thể cải lão hoàn đồng, sức mạnh tăng vọt như thế vẫn là rất khó khăn.
Mạc Lưu Cơ nhìn Sở Trường Sinh tuổi trẻ hừng hực, nhìn như thiếu niên, bản thân còn muốn đẹp trai như Sở Trường Sinh.
Tinh Bàn hiện lên trong tay hắn.
Hắn hơi chuyển động suy nghĩ một chút, bắt đầu thôi diễn.
Hắn có cảm giác, vận mệnh Sở Trường Sinh kể từ giây phút này sẽ biến hóa cực lớn.
Đột nhiên.
Tinh Bàn run run, vô vàng tinh quang từ trong Tinh Bàn bắn ra.
Mạc Lưu Cơ như bị ngốc, máu tươi bắn ra từ lỗ mũi trực tiếp ngã xuống đất, đầu chúi xuống.
Con mẹ nó lại vượt qua phạm trù thôi diễn của hắn…
Thật đáng sợ.
Không hổ là tâm ma của Thánh Nữ, xem ra muốn dẫn về quá khó.
Mạc Lưu Cơ lau máu mũi, bò dậy từ dưới đất. Hắn liếc nhìn Bộ Phương một chút, sau đó dựa lên gốc cây.
Hắn dự định xem hết vụ náo nhiệt này sẽ trở về Thánh Địa Thiên Cơ.
Chuyện của Bộ Phương hắn muốn kể hết cho Mạc bà bà, muốn mang tâm ma Thánh Nữ về, hắn không làm được mà!
Hắn cũng không còn cách nào khác, hắn tuyệt vọng rồi.
Đánh cũng không đánh lại, lừa cũng không lừa được.
Nếu đợi thêm thì Mạc Lưu Cơ sợ chính hắn cũng trầm luân ở nơi này. Dụ hoặc ở đây thật sự quá nhiều, nhiều món ăn ngon như vậy quả là thiên đường.
Bên trong Vảy Ngọc Quán, một chân khí tức cuồn cuộn tản ra.
Sở Trường Sinh chắp tay, chậm rãi tiến đến. Mỗi một bước đạp xuống mặt đất đều chấn động.
- Mở Tỏa Thiên trận ra! Trảm cái tên Sở Trường Sinh này!
Yến Thành xoa bụng, chậm rãi lùi về sau gầm lên.
Ánh mắt của hắn sắc bén, như thanh kiếm mà nhìn thẳng Sở Trường Sinh.
Cửa vào trên lầu hai.
Bọn người Bộ Phương đứng trên đó nhìn mọi việc ở phía dưới.
Yến Thành ngẩng đầu một chút, nhìn chằm chằm Bộ Phương, mặt mũi đầy hung tợn.
Ông chủ bộ… Đáng chết!
- Giết!
Tỏa Thiên trận, lên!
Từng thủ vệ như ảo mộng mở lên, sau đó trên đỉnh đầu có ảo ảnh xuất hiện. Ảo ảnh ngưng tụ, hóa thành một ảo ảnh Ma Thần.
Trên tay ma ảnh có một sợi xích hắc ám lạnh lẽo kêu vang.
Ma Thần trợn mắt trừng lớn mà nhìn thẳng Sở Trường Sinh.
Ngay sau đó, bọn thủ vệ đều hô giết.
Khí tức khủng bố kéo đến, sợi tóc Sở Trường Sinh đều bị thổi bay tứ tung.
Ánh mắt Sở Trường Sinh nhàn nhạt, chắp lấy tay mặt vẫn không có biểu cảm gì như cũ.
Thần Đài của hắn càng thêm sáng chói.
Rầm rầm!
Xiềng xích quét qua, quét ngang cả lầu một.
Thẳng về phía Sở Trường Sinh.
Uỳnh!
Một tiếng ầm vang lên.
Sau đó thì tất cả dường như trở nên yên lặng.
Bọn thủ về đều ngây ngốc, rồi hít sâu một hơi.
Bởi vì Sở Trường Sinh giơ tay lên bắt lấy xiềng xích đen nhánh kia. Khuôn mặt anh tuấn hếch cằm lên một cái.
Lộc cộc!
Sau đó dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người, một cánh tay nắm lấy xiềng xích của Sở Trường Sinh biến động, lập tức trở nên khổng lồ, bắp thịt khủng bố nâng lên chắc như bàn thạch.
Đột nhiên dùng lực, xiềng xích bị vỡ nát!
Một quyền đập về phía ảo ảnh kia!
Bạn cần đăng nhập để bình luận