Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1396: Làm như thế nào để tán được Tiên Trù (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Món Tôm Huyết Long Cay đỏ hồng tươi đẹp, phảng phất tựa như sống lại, tản ra mùi thơm nồng đậm. Hương vị tràn ngập ra lại khiến cho con mắt thực khách chung quanh đều sáng ngời.
- Cái mùi thơm này... nồng hơn nhiều!
- Hương vị kỳ lạ, mặc dù chưa từng ngửi qua, nhưng nó đúng là thơm đến đáng ngạc nhiên.
- Thật thần kỳ, linh khí bên trong nguyên liệu nấu ăn kia không nhiều lắm, nhưng mà nấu nướng ra nhưng lại có mùi hương nồng đậm như vậy.
...
Các thực khách vô cùng ngạc nhiên, không chỉ là bọn họ mà ngay cả Hiên Viên Hạ Huệ cũng cả kinh trong nội tâm.
Hiên Viên Tuyền tò mò nhìn tôm Huyết Long đỏ hồng tươi đẹp, nóng hôi hổi. Thật không ngờ tên mặt liệt này thật có thể nấu nướng ra mỹ vị đấy.
- Tên món ăn là Tôm Huyết Long Cay, hoan nghênh nếm thử.
Bộ Phương thản nhiên nói, hắn cởi bỏ dây thừng nhung buộc chặt sợi tóc chính mình, ngàn vạn sợi tóc lập tức tung bay ra.
- Cái này... Nên ăn như thế nào?
Hiên Viên Hạ Huệ cau mày.
- A ha ha, ngươi đây không hiểu à, vẫn là cần bổn vương dạy bảo ngươi một phen... Ngươi nhìn coi bổn vương ăn như thế nào này.
Con mắt Minh Vương Nhĩ Ha đã sớm đỏ bừng, món Tôm Huyết Long Cay nha, đồ ăn hắn ta mong đợi rất lâu.
Không biết từ khi nào, Minh Vương Nhĩ Ha đã xuất hiện ở trước mặt Hiên Viên Hạ Huệ, nhìn chằm chằm vào tôm Huyết Long trong chén.
- Đầu tiên, ngươi cần dùng năng lượng, hóa thành một màng mỏng ngăn cách bàn tay ra.
- Kế tiếp, ngươi lấy ra một con tôm Huyết Long.
Minh Vương Nhĩ Ha nói ra, một bên vừa nói một bên vừa thực hành, túm ra một con tôm Huyết Long to béo trong chén.
- Ngươi nhìn này, kế tiếp vặn cái đầu con tôm Huyết Long này xuống...
Xoẹt xoẹt xoẹt...
Đầu tôm Huyết Long bị Minh Vương Nhĩ Ha vặn đứt, ngay sau đó Minh Vương Nhĩ Ha vươn miệng, hút nước chảy ra từ trong đầu con tôm.
- Chà chà... Chính là cái hương vị này! Hương vị mà bổn vương nằm mơ đều muốn ăn!
Vẻ mặt Minh Vương Nhĩ Ha mê ly. Sau khi hút phần đầu tôm, Minh Vương Nhĩ Ha tập trung ánh mắt đến phía trên đuôi tôm.
- Thiếu niên Bộ Phương đã tách con tôm Huyết Long này rồi đấy, ngươi chỉ cần xé bỏ lớp vỏ trên lưng để lộ ra thịt tôm trắng mềm nõn nà, sau đó ăn nuốt vào là được rồi. Thịt tôm thật ngon lắm luôn! Khiến người ta muốn ngừng mà ngừng không được!
Minh Vương Nhĩ Ha nói ra, nói xong, hắn ta xé rách lớp vỏ tôm Huyết Long trong tay.
Thịt tôm mềm nộn, tỏa ra hơi nóng ấm áp, nhìn về phía trên cứ dường như là phỉ thúy ngọc bích, vô cùng đẹp mắt.
Nhìn xem Minh Vương Nhĩ Ha ăn tới mặt mũi tràn đầy say mê, thực khách chung quanh đã sớm có chút chịu đựng không nổi, nuốt nước miếng ực ực.
Bọn họ tại Tiên Trù Giới, còn chưa từng nhìn thấy phương pháp ăn đồ ăn như vậy đâu.
Không chỉ mới lạ, hương vị cũng lại để cho bọn họ khó có thể tự kiềm chế.
- Ngươi thử xem... Có cần bổn vương làm mẫu lại một lần không?
Minh Vương Nhĩ Ha nói ra. Nói xong, hắn ta lại có ý định thò tay.
Nhưng mà lúc này đây, cũng bị Bộ Phương đẩy ra.
Nhếch miệng nở nụ cười, Minh Vương Nhĩ Ha lôi ra que cay, ngậm tại khóe miệng, mặt mũi tràn đầy do dự ngồi xuống một bên.
Những người này, căn bản không biết món Tôm Huyết Long Cay đến cùng ăn ngon tới nhường nào!
Hiên Viên Hạ Huệ chỉ nhìn một lần đã hiểu được phương pháp ăn tôm Huyết Long.
Hắn ta nhẹ gật đầu, học tập phương thức của Minh Vương Nhĩ Ha ăn hết một con tôm Huyết Long.
Tại thời điểm hút chất dịch chảy ra từ đầu tôm Huyết Long, vị cay khiến đôi mắt Hiên Viên Hạ Huệ trong nháy mắt trừng tròn xoe.
- Hương vị này!
Hiên Viên Hạ Huệ cảm giác phảng phất có một vì sao rơi nhanh chóng xẹt qua trong đầu của hắn ta vậy.
Đây là một loại hương vị hoàn toàn bất đồng tại Tiên Trù Giới.
Thời điểm nếm được thịt tôm, thể xác và tinh thần hắn ta đều run lên, thịt tôm mềm nộn cùng với hương vị nguyên liệu nấu ăn chưa bao giờ thưởng thức qua khiến cho hắn ta trầm mê.
Đây là một món ăn mới, món ăn mới chưa bao giờ lộ diện tại Tiên Trù Giới!
Hiên Viên Hạ Huệ dám khẳng định!
Món ăn này của Bộ Phương, phảng phất mở ra một cánh cửa mới cho Hiên Viên Hạ Huệ.
Thực khách chung quanh đã sớm chịu đựng không nổi rồi, có người cũng vụng trộm lấy một con tôm Huyết Long, học bộ dáng Minh Vương Nhĩ Ha bắt đầu ăn.
Trong nháy mắt, mùi thơm tràn ngập toàn bộ tửu lâu.
Các thực khách liên tiếp hít một hơi khí lạnh, lại khiến cho Minh Vương Nhĩ Ha đang ngậm que cay do dự lắc lắc tóc mái trước trán.
Những người này... Căn bản không hiểu được sự đáng sợ của thiếu niên Bộ Phương!
Hiên Viên Tuyền cũng ăn hết một con, khuôn mặt thiếu nữ phấn nộn sau khi ăn xong tôm Huyết Long lập tức trở nên đỏ hồng.
Giống như là muốn nhỏ ra máu vậy, đôi môi sáng ngời càng làm cho Hiên Viên Tuyền trở nên xinh đẹp.
Loại hương vị này ...
Ánh mắt Hiên Viên Tuyền nhìn về phía Bộ Phương càng thêm sáng loáng!
Đại ca của nàng ta bảo với nàng ta rằng, muốn tán được Tiên Trù thì phải nuôi dưỡng từ nhỏ... Thừa dịp hắn còn chưa có cơ hội phát triển, lập tức cua tới tay!
Cái tên mặt liệt này, tựa hồ là cái lựa chọn không sai đi...
Bộ Phương chắp hai tay ra sau lưng, tiếng thán phục của mọi người cũng không khiến cho hắn cảm thấy kinh ngạc quá nhiều.
Hắn sớm đã hình thành thói quen mọi người sợ hãi thán phục hắn rồi.
- Bữa này, đủ để bù đắp Tiên Tinh đúng chứ?
Bộ Phương nhìn xem Hiên Viên Hạ Huệ, thản nhiên nói. Hiên Viên Hạ Huệ sững sờ, về sau nghiêm mặt nói:
- Đủ rồi.
- Tốt, núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài, đa tạ chiêu đãi... Chúng ta đi.
Bộ Phương nhẹ gật đầu, nhàn nhạt nói một câu, quay người chắp hai tay sau lưng như ông cụ non, đi đến bên ngoài tửu lâu.
Bọn người Hắc Long Vương mặt mũi tràn đầy vẻ luyến tiếc nhìn xem món Tôm Huyết Long Cay, nhưng cuối cùng vẫn đi theo sau lưng Bộ Phương.
- Sao mà đã đi rồi chứ?
Đôi môi của Hiên Viên Tuyền tươi rói, có chút lo lắng nhìn Bộ Phương đã chạy tới cửa ra vào.
Tranh thủ thời gian tiến lên một bước, lớn tiếng hô:
- Đợi một chút!
Lời này vừa ra, chung quanh đều là tĩnh lặng.
Bộ Phương sững sờ, ngờ vực nghiêng đầu lại.
Tiểu U đứng tại bên cạnh thân Bộ Phương, sắc mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, ánh mắt lạnh giá như những mũi tên sắc bén quét về phía Hiên Viên Tuyền.
Hiên Viên Tuyền giờ phút này cũng có chút bối rối nhỏ, nhưng đảo đảo con mắt một hồi, ánh mắt đã rơi vào trên người Hiên Viên Hạ Huệ.
- Các ngươi đợi một tý, ca ca của ta còn có lời nói muốn nói với các ngươi.
À...
Hiên Viên Hạ Huệ trong miệng đút một con tôm Huyết Long lập tức sững sờ, đầu đầy dấu chấm hỏi (???) ngẩng lên.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận