Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1143: Nồi cá Huyết Hoa Thạch (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thạch Tượng Quỷ Vương rất tham ăn.
Vì vậy, đề nghị của Tiểu U với Bộ Phương chính là để Bộ Phương nấu những món ăn ngon để thu hút sự chú ý của Thạch Tượng Quỷ Vương. Trong khi hai Thạch Tượng Quỷ Vương đang chú ý đến thức ăn, họ sẽ chui vào đó và hái một
Hoàng Tuyền Thảo… rồi chạy.
Phải nói rằng ý tưởng của Tiểu U rất kì quái, dù sao thì Bộ Phương cũng không biết được khẩu vị của hai Thạch Tượng Quỷ Vương. Chính vì vậy rất khó để làm ra loại món ăn có thể hoàn toàn khiến chúng hoàn toàn chìm đắm trong đó.
Tuy nhiên, ý tưởng của Tiểu U là cách đơn giản nhất mà hai người họ có thể nghĩ ra lúc này.
- Không thì cứ dùng que cay để dụ dỗ nó?
Bộ Phương suy nghĩ một hồi rồi nói.
Hắn nghĩ rằng món như que cay sẽ là thứ ăn được và không khó để thu hút hai con Thạch Tượng Quỷ Vương.
Đương nhiên, ngay cả khi không thể thu hút được chúng thì, không phải cũng có thể thu hút Minh Vương tới hay sao?
Sức chiến đấu của Minh Vương nhất định là mạnh hơn hai con Thạch Tượng Quỷ Vương này nhiều, đến lúc đó Minh Vương tát một cái đập chết luôn hai con Thạch Tượng Quỷ Vương, chẳng phải ổn rồi sao, vừa đơn giản lại thoải mái.
Bộ Phương phát hiện mình làm loại chuyện gắp lửa bỏ tay người như thế này hình như càng ngày càng thuận buồm xuôi gió rồi.
Tuy nhiên, ý tưởng này đã bị Tiểu U bác bỏ.
-Nếu Minh Vương tát chết hai vị Thạch Tượng Quỷ Vương thì ngày mai, toàn bộ Minh Khư Địa Ngục sẽ có một trận động đất, và Hoàng Tuyền Đại Thánh nhất định sẽ thề sống thề chết đuổi giết Minh Vương cho đến khi nước ở sông Hoàng Tuyền cạn kiệt mới thôi.
Tiểu U nheo mắt nhìn Bộ Phương và nói.
Nghiêm trọng như vậy à... Bộ Phương không khỏi tặc lưỡi.
-Thạch Tượng Quỷ Vương là hai món đồ chơi yêu thích của Hoàng Tuyền Đại Thánh. Nếu nó bị giết thì... hậu quả còn nghiêm trọng hơn cả việc trộm Hoàng Tuyền thảo và Quả Luân Hồi.
Miệng Bộ Phương chậc chậc vài tiếng, liếc nhìn hai con Thạch Tượng Quỷ Vương đang trợn mắt trừng trừng, không khỏi nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Hoàng Tuyền Đại Thánh khẩu vị thật nặng, đối với hai con Thạch Đầu Nhân cũng có thể thổ lộ tình cảm tới như vậy.
- Cho nên là biện pháp đơn giản nhất cũng là biện pháp tốt nhất. Vậy phải trông chờ vào món ăn của huynh rồi, nếu như món ăn của huynh không cách nào hấp dẫn được Thạch Tượng Quỷ Vương thì thật sự không có hi vọng lấy được Hoàng Tuyền Thảo đâu. Đừng nghĩ tới việc mạnh mẽ xông tới, tùy tiện vứt một đầu Thạch Tượng Quỷ Vương lên Tiềm Long Đại Lục đều là tồn tại Vô Địch. Huynh cảm thấy với thực lực của cá nhân hai chúng ta, có thể xông qua sao?
Tiểu U lạnh lùng nói.
Xem ra ngoại trừ nấu nướng thì không còn biện pháp khác rồi. Dù sao Thạch Tượng Quỷ Vương cũng tham ăn, đây có lẽ là biện pháp duy nhất đối phó với bọn nó.
Bộ Phương nắm tay đi đi lại lại. Cuối cùng nhíu mày rồi đưa tay lên sờ cằm.
Trong trường hợp đó, nó chỉ có thể là món đã được nấu chín.
Nhưng mà nấu món ăn gì, điều này làm Bội Phương do dự.
Một khi các món ăn được làm ra không thể thu hút được hai con Thạch Tượng Quỷ Vương kia thì chẳng phải là đã làm uổng phí tất cả những nỗ lực trước đó sao?
Bộ Phương nhìn xung quanh, xung quanh có rất nhiều Hoàng Tuyền Thảo đang mọc lên tuy nhiên màu sắc của những đám Hoàng Tuyền thảo này không tốt, niên đại cũng không cao lắm.
Trên mặt đất, Huyết Hoa Thạch nhuốm màu máu rải rác liên tiếp.
Tiểu U nói:
-Có cá ở sông Hoàng Tuyền và Thạch Tượng Quỷ Vương rất thích ăn cá ở con sông đó.
Cá ư?
Đôi mắt của Bộ Phương đột nhiên sáng lên.
Hắn mở rộng bước chân rất nhanh đi tới vùng phụ cận sông Hoàng Tuyền.
Nhìn thấy dòng nước sông chảy xiết, hắn cau mày.
Nước sông màu đỏ như máu che khuất tầm mắt của Bộ Phương, nước không trong nên không thể nhìn rõ cá dưới sông.
Có thực sự có cá ở sông Hoàng Tuyền không?
Về vấn đề này, Bộ Phương vẫn có chút nghi ngờ, rốt cuộc nước sông Hoàng Tuyền đỏ như máu lại có tính ăn mòn khủng khiếp, loại cá bình thường làm sao có thể sinh trưởng trong đó được?
Ngay cả khi có cá, loại cá đó có ăn được không?
Nhưng nghĩ đến linh thú khổng lồ vừa nãy nhảy từ dưới nước sông và bay lên trời, Bộ Phương tin rằng thực sự có cá ở trong con sông này.
Tiểu U giải thích:
-Độ ăn mòn của nước sông Hoàng Tuyền không thực sự gây hại đến các loại sinh vật ở dưới đó. Nguyên nhân là do nồng độ của minh khí ở sông Hoàng Tuyền quá cao nên độ ăn mòn của nước sông mới cao như vậy.
Tiểu U giải thích cho Bộ Phương và thuận tiện phổ cập thêm một chút kiến thức.
Bộ Phương nhíu mày sâu hơn:
- Nếu như bởi vì nồng độ minh khí quá cao, vậy tại sao nước sông lại có màu đỏ như máu mà không phải màu đen? Minh khí là màu đen mà?
- Trong truyền thuyết, vị thần chân chính đã ngã xuống ở trong sông Hoàng Tuyền, thần huyết nhuộm hồng cả nước đầu nguồn của dòng sông này. Nước sông đỏ như máu, cho đến nay vẫn không có người nào có thể hiểu.
Tiểu U nói:
-Huynh có tin ta hay không? Huynh đến từ Minh Khư hay ta đến từ Minh Khư?
-Ta đã nói rằng ở đây có cá thì chắc chắn sẽ có.
Mặt Tiểu U không biểu tình nhìn Bộ Phương, nghiêm túc nói.
Khoé miệng Bộ Phương giật giật, được rồi, muội nói có thì chính là sẽ có..
Bộ Phương đi tới bờ sông, lấy ra một cần câu cá từ trong túi không gian của hệ thống, cái cần câu cá này là tại thời điểm Bộ Phương ở hồ Lạc Nhật trong Thao Thiết Cốc thả câu chế tác dư ra.
Giờ phút này nó vừa vặn phát huy công dụng.
Sau khi móc mồi vào lưỡi câu rồi quăng xuống sông, Bộ Phương khoanh chân ngồi bên bờ sông Hoàng Tuyền lặng lẽ câu cá.
Nước sông Hoàng Tuyền chảy xiết và dây câu bị xô đẩy nghiêng ngả nhiều lần.
Thời gian trôi qua từng phút từng phút một.
Ngồi khoanh chân ở một bên, Tiểu U cảm thấy hơi buồn chán.
Nhưng Bộ Phương nhắm mắt lại, giống như một lão sư nhập định, không có một chút động tĩnh.
Một sự im lắng kéo dài trong một khoảng thời gian rất lâu.
Đột nhiên, dây câu cá ở sông Hoàng Tuyền di chuyển lên xuống.
Đôi mắt của Bộ Phương đột ngột mở ra, dường như có một tia sáng sắc bén xoẹt qua đáy mắt.
Ngay lập tức đứng dậy, sức mạnh như dâng trào, hắn đột ngột kéo con cá đang bơi ở sông Hoàng Tuyền lên.
Bùm!
Nước sông nổ tung.
Lập tức một con Du Ngư đỏ như máu, to bằng nửa thân người lớn, từ trong đó bay lên trong không trung.
Đôi mắt con Du Ngư kia có chút mê mang, tựa hồ đang không hiểu vì sao mà chính mình lại bay ra khỏi dòng sông.
-Câu được một con cá! Tiểu U, mau bắt nó lại!
Hai tay Bộ Phương cầm lấy cần câu, sau khi Du Ngư kịp phản ứng, nó bắt đầu giãy dụa kịch liệt.
Với sức mạnh quá lớn, khiến Bộ Phương gần như không nắm chắc được cần câu.
Tiểu U đứng lên, thân hình bay nhanh vọt tới phía Du Ngư kia.
Tiếng cười như giễu cợt !
Nhưng mà thân hình Tiểu U vừa mới khẽ động, thân thể Du Ngư lại trướng lên, ngay sau đó từng đợt năng lượng xạ tuyến bắn ra bốn phương tám hướng, bắn hướng đến phía Tiểu U, như là muốn hoàn toàn xuyên thủng Tiểu U.
Bạn cần đăng nhập để bình luận