Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2879: Tiểu Kiếm Kiếm đâm vào ngực ta sao! (1)

Thiên Thần Thời Gian?
Ngay khi cái tên này vừa xuất hiện đã làm cả thành trì đều trở nên huyên náo.
Dù sao, cái tên này chính là cấm kỵ trong toàn bộ Hỗn Độn, huống chi là ở trong thành trì dưới trướng của Thiên Thần Luân Hồi.
Kể từ khi Thiên Thần Thời Gian trở về, toàn bộ bầu không khí Hỗn Độn liền trở nên có chút kỳ quái.
Bây giờ, mọi người đều biết rằng khi Thiên Thần Thời Gian trở về chính là để thanh toán với Thiên Thần Luân Hồi những chuyện năm đó.
Thân thể Minh Vương Nhĩ Ha vô cùng suy yếu, đương nhiên càng nghiêm trọng hơn... Vẫn là tổn thương trong lòng.
Tuy nhiên, vết thương kia rất nhanh đã bình phục.
Hắn ta cũng không thèm để ý, mặc dù thời gian ngắn ngủi nhưng những điều mà hắn ta đã trải qua chắc chắn là một lần tẩy lễ cho linh hồn của hắn ta.
Hắn ta ngậm que cay trong miệng, những miếng que cay đều đang run rẩy.
Dù sao thì hắn ta cũng không lỗ gì trong chuyện này.
Hắn ta bị chụp mũ (*)?
Không... Là hắn ta đã giúp người khác chụp mũ!
Nữ nhân kia đã sớm là thê tử của Thiên Thần Thượng Cổ trước mắt này, đáng hận là hắn ta còn vì nàng ta mà điên cuồng.
Minh Vương Nhĩ Ha giơ tay lên che khuất một nửa khuôn mặt, trầm tư trong vài giây, tưởng niệm tình yêu đã chết trong lòng hắn ta.
- Ngươi còn đang trầm tư cái gì? Đi mau...
Cẩu gia liếc nhìn Minh Vương Nhĩ Ha phía sau lưng một cái.
Hắn ta đột nhiên ngước mắt lên.
Nếu như không phải cảm nhận được rằng gia hoả này đang gặp nạn thì hắn ta sẽ không lãng phí thời gian làm đẹp của mình để chạy đến đây cứu hắn ta.
Một chưởng đẩy lùi Thiên Thần Thượng Cổ.
Cẩu gia liếc nhìn Minh Vương Nhĩ Ha một cái rồi sau đó, giơ Cẩu Trảo lên, trong nháy mắt đã bao lấy Minh Vương Nhĩ Ha, Thời Gian Pháp Tắc chảy xuôi, hắn ta dự định mang theo Minh Vương Nhĩ Ha bỏ chạy.
Hả?
Sắc mặt của Cẩu gia đột nhiên thay đổi.
Bởi vì hắn ta phát hiện ra rằng không gian của thành trì này đã bắt đầu bị phong tỏa...
Hắn ta thật sự không thể mang theo Minh Vương Nhĩ Ha rời đi!
Bùm!
Ở chỗ sâu trong thành trì, trong cung Thiên Thần Luân Hồi.
Một luồng khí tức đáng sợ phóng lên tận trời, khí tức kia chìm nổi trên bầu trời mang theo một tiếng ầm vang.
Trong nháy mắt bị trói buộc lại trong hư không.
- Thập Đại Hộ Pháp ở đâu... Con chó này, bây giờ đang căn cơ bất ổn mà vết thương còn chưa lành... Toàn bộ xuất thủ, bắt hắn ta lại cho ta!
Một giọng nói lạnh như băng phát ra từ trong cung Thiên Thần Luân Hồi.
Ngay sau đó, hư không rung lên.
Chín bóng người lao thẳng lên tận trời, đạp không bay lên, Pháp Tắc Chi Lực lan tràn, bao phủ gần như toàn bộ bầu trời.
Cẩu gia nheo mắt lại.
Hắn ta cuốn lấy Minh Vương Nhĩ Ha rồi trong nháy mắt bay về phía bên ngoài thành trì.
Mười vị Thiên Thần Thượng Cổ, khi đội hình này vừa xuất hiện thì sẽ vô cùng khủng khiếp.
Mỗi vị Thiên Thần Thượng Cổ tương đương với một vị Đại Đạo Thánh Nhân.
Những vị Thiên Thần Thượng Cổ này đều là những cường giả của Hỗn Độn Cổ Tộc đã thần phục các vị Thiên Thần Luân Hồi.
Mỗi một vị đều là trụ cột của một Cổ Tộc.
Bây giờ bọn họ đồng thời xuất thủ đã làm cho gần như toàn bộ Hỗn Độn rung chuyển!
Cẩu gia không đối đầu trực tiếp với hắn ta.
Đương nhiên, chỗ này vốn là sân nhà của đối phương, hắn ta cũng không ngốc mà đánh nhau ở đây.
Đã nhiều năm như vậy, Thiên Thần Luân Hồi đã im hơi lặng tiếng kể từ lần xuất thủ trước.
Bây giờ, Thiên Thần Luân Hồi cuối cùng lại xuất thủ một lần nữa.
Điều này rõ ràng là một tín hiệu!
Bùm!
Minh Vương Nhĩ Ha bị Cẩu gia bao trùm bằng Thời Gian Pháp Tắc và bay nhanh ra bên ngoài thành trì.
Mười vị Thiên Thần Thượng Cổ lần lượt khởi hành, phi nhanh ra.
Trong đó có một vị Thiên Thần Thượng Cổ bị Minh Vương Nhĩ Ha đội mũ phỉ thuý(*).
Toàn bộ không khí Hỗn Độn dường như đang sôi trào.
Mặt đất ầm vang không ngừng.
Hư không dường như bốc cháy.
Đủ loại Pháp Tắc Chi Lực đã trở nên sinh động dị thường.
Mỗi một vị Thiên Thần đều là người khống chế Pháp Tắc.
Hư không đang sụp đổ không ngừng.
Trong miệng Minh Vương Nhĩ Ha đẫm máu tươi.
Thực lực của hắn ta quá yếu, trong cuộc đối đầu cấp Thần khác nhau này, hắn ta ngay lập tức rơi vào thế hạ phong.
Cơ thể suýt chút nữa bị ép chặt bởi năng lượng.
Nếu như không có Cẩu gia giúp hắn ta ngăn chặn lại gần hết khí tức của các Thiên Thần, hắn ta có khả năng sẽ biến thành một đống thịt nát trong nháy mắt.
Đôi mắt của Cẩu gia hiện lên vẻ nghiêm trọng.
Biến cố này, chính hắn ta cũng không ngờ đến.
Mười vị Thiên Thần Thượng Cổ truy đuổi.
Nếu như đang ở trạng thái toàn thịnh thì Cẩu gia không hề sợ hãi chút nào, nhưng bây giờ hắn ta đã bị thua thiệt căn cơ và thực lực của hắn ta vẫn chưa được khôi phục hoàn toàn.
Hắn ta có thể ngăn cản ba đến bốn vị Thiên Thần Thượng Cổ.
Nhưng mười vị thì...
Hắn ta thật sự không thể ngăn cản được!
Sự áp đảo về số lượng khiến hắn ta cảm thấy vô cùng quá sức.
Mặc dù hắn ta là Thiên Thần Đương Đại nhưng có thể là do vừa trở về nên thực lực cũng không mạnh hơn mấy so với Thiên Thần Thượng Cổ đỉnh cấp.
Bành bành bành!
Pháp Tắc Chi Lực dẫn động.
Hư không sụp đổ không ngừng.
Ánh mắt của một vị Thiên Thần Thượng Cổ vô cùng ngưng trọng.
- Hiện tại hắn ta đã vô cùng suy yếu, làm thịt hắn ta đi!
Một vị Thiên Thần Thượng Cổ rống to một tiếng, trên cơ thể có hàng nghìn Pháp Tắc đang sôi trào.
Hắn ta đánh ra một chỉ.
Một chỉ này xuyên thủng hư không trong nháy mắt.
Pháp Tắc Chi Lực ẩn chứa trong đó đan xen không ngừng.
Cẩu gia xoay người lại rồi vỗ ra một trảo.
Linh Lung Cẩu Trảo vượt qua hư không, đột nhiên đập nát một chỉ này!
Một tiếng ầm vang rất lớn!
Vị Thiên Thần Thượng Cổ này chật vật bay ngược ra ngoài.
Nhưng toàn thân Cẩu gia cũng đang chấn động...
Cứ trì hoãn như vậy, mười vị Thiên Thần Thượng Cổ lần lượt truy đuổi đến.
...
Trong cung Thiên Thần Luân Hồi.
Dưới mặt đất.
Toàn bộ hồ máu đều đang sôi trào mà bốc hơi lên, huyết khí nồng đậm tràn ngập ra toàn bộ không gian.
Thiên Thần Luân Hồi hít một hơi thật sâu.
Trong những huyết khí đó có năng lượng màu đen đang quanh quẩn không ngừng và phun trào liên tục...
Ngay sau đó, Thiên Thần Luân Hồi mở mắt ra.
Trong nháy mắt đó, con ngươi màu đỏ rực khiến người ta có cảm giác như rơi vào địa ngục.
Phụt phụt.
Thiên Thần Luân Hồi giơ tay lên, khí tức tỏa ra từ trên bàn tay khiến cho hư không đột nhiên sụp đổ trở thành một khoảng trống…
- Cuối cùng cũng chuyển đổi thành công...
Thiên Thần Luân Hồi cười rộ lên, hắn ta nhìn cánh tay mình, trên cánh tay đầy lân phiến và thậm chí còn có những đường vân huyền ảo.
Đó là cánh tay của một vị cường giả vô thượng đã đập nát rất nhiều cánh tay của Thiên Thần.
Bây giờ cánh tay này... Thật sự đã được chuyển tới cánh tay của Thiên Thần Luân Hồi.
Hắn ta đã chặt cắt một cánh tay của chính mình và chuyển thành cánh tay Hồn Ma này.
Nội tâm hắn ta thậm chí không khỏi có chút kích động.
Hắn ta cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại ngay lập tức nuốt chửng tâm trí hắn ta và khiến cho hắn ta đắm chìm trong khoái cảm của lực lượng.
Hắn ta giơ tay lên.
Cánh tay thô và dữ tợn này nhẹ nhàng gõ một cái.
Cánh cửa sắt nặng nề trên Tinh Không ở phía xa ngay lập tức vỡ thành bụi phấn.
- Thật là một lực lượng khiến người ta đắm chìm trong đó...
Khóe miệng của Thiên Thần Luân Hồi vỡ ra, lộ ra vẻ mặt say mê.
Nước trong hồ máu khô lại để lộ ra hình ảnh trong đó, trong đó... Có một đống Thiên Thần cốt màu đỏ tươi chất chồng lên nhau.
Khiến cho người nhìn thấy liền cảm thấy sợ nổi da gà.
Lộc cộc.
Khi ra tới cửa, Thiên Thần Luân Hồi nheo mắt lại.
Trong bụng hắn ta đang có cảm giác đói cồn cào khiến toàn thân hắn ta run rẩy.
- Chết tiệt... Cảm giác này...
Hắn ta thân là một Thiên Thần, từ khi nào hắn ta lại có cảm giác đói bụng chứ?
Làm sao có thể nảy sinh một cảm xúc kỳ lạ như vậy trong lòng hắn ta...
Lộc cộc lộc cộc...
Tuy nhiên, hắn ta khó có thể kìm nén tiếng ầm vang truyền ra từ trong bụng mình.
Hắn ta ôm bụng, khó chịu ngồi xổm trên mặt đất, toàn khuôn mặt hiện lên vẻ khó chịu và hoảng sợ...
Thật đói mà…
Đói quá!
Thiên Thần Luân Hồi giãy giụa đứng thẳng dậy, trong đáy mắt dường như có Tội Ác Chi Lực chìm nổi, hắn ta lè lưỡi ra liếm môi.
Sau đó, hắn ta sải rộng bước chân mà tiếp tục đi về phía trước.
Đi ra khỏi Thiên Thần Cung.
Trước mặt hắn ta... Chính là thành trì rộng lớn.
Cả toà thành trị dường như cũng đang lan tỏa ra... Một mùi thơm nồng đậm khiến người ta không thể kiểm soát!
Đói quá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận