Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1257: Cung điện bằng đồng... Mở ra (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một tia sáng màu vàng bắn tới, sau khi hào quang tan biến, một con Tôm Tít Hoàng Kim nhỏ nhắn chợt hiện ra.
Đôi mắt kép thẳng tưng quay tròn, đáp xuống trên người của Bộ Phương, bay vù một tiếng thật nhanh trong hư không, sau đó vọt đến bên người Bộ Phương, nằm trên vai Bộ Phương.
- Sao tiểu gia hỏa nhà ngươi lại tới đây hả?
Bộ Phương nghi hoặc, giơ tay sờ lên đầu Tiểu Bì.
Tiểu Bì không nói gì, phun bong bóng ra trong miệng.
Ở đằng xa, bóng dáng của Tiểu U cũng đang bước đi lên sợi dây xích, sau đó xuất hiện ở trước cung điện bằng đồng.
Nàng cũng đã nhìn thấy Bộ Phương, vẻ mặt không chút cảm xúc nhẹ gật đầu với Bộ Phương.
Tiểu U cũng tới sao?
Xem ra là Tiểu U mang Tiểu Bì đến đây...
Nhưng mà, bọn họ tới chỗ này làm gì?
Sự nghi ngờ trong lòng Bộ Phương lại càng nặng hơn.
Tuy nhiên, có một việc mà Bộ Phương cũng chưa hiểu lắm, đó là ở chỗ này cấm bay mà... vì sao Tiểu Bì vẫn có thể bay chứ?
Hơn nữa, lại còn bay một cách thoải mái như vậy.
Lẽ nào việc cấm bay đó không có tác dụng với Tiểu Bì sao? Tại sao lại không có tác dụng chứ?
Ngao Bạch ngây người nhìn Hà Tổ đang nằm trên vai Bộ Phương cực kỳ thân thiết kia, vẻ mặt càng ngày càng thêm quái dị.
Đó là Hà Tổ đấy, không phải là sủng vật của nhà ngươi đâu!
Làm thế nào mà Hà Tổ có thân phận vô cùng tôn quý trong Hải Tộc ở Vô Tận Hải lại biến thành sủng vật của tên nhân loại này vậy?
Hà Tổ... là tổ phụ của Ngao Bạch hắn đấy!
Lão giả đứng dậy khỏi mặt đất, sắc mặt vẫn hung dữ như vậy, hắn nhìn chòng chọc vào Tiểu Bì, trên mặt hiện đầy vẻ ngưng trọng.
Trong cung điện bằng đồng này cấm bay, tại sao con tôm này lại có thể phi hành chứ?
Lão giả hít sâu một hơi.
Đột nhiên, ánh mắt của hắn co rụt lại.
Tiểu Bì từ trên vai Bộ Phương lao vùn vụt xuống, bay về phía cung điện bằng đồng.
Sau đó...
Chui vào bên trong cung điện bằng đồng, sau đó, đáp xuống phía trước tô Mì Dương Xuân nóng hôi hổi, mùi thơm tỏa ra khắp nơi đó.
Tiểu Bì vòng qua bát Mì Dương Xuân rồi quay tròn một vòng, sau đó nhảy lên thật cao rồi lấy ra một sợi mì óng ánh từ trong bát kia húp xì xụp ở đằng kia.
Bộ Phương ngơ ngác, lão giả sững sờ.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên đến ngây người ra.
Bát mì đó... Không phải là thứ mà không ai có thể ăn được sao?
Tại sao... Con tôm này lại có thể chứ?
Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?
Có thể bay xung quanh trong cung điện bằng đồng, có thể chui vào bên trong cung điện bằng đồng...
Con Tôm Tít Hoàng Kim này thật là thần bí!
Sau khi lão giả kinh hãi, thì đột nhiên cười phá lên với vẻ hưng phấn!
Tiểu Bì ăn mì, điều đó chứng tỏ rằng tô mì đã tồn tại hàng nghìn năm... là có thật!
Chứ không phải là ảo giác!
Điều đó cho thấy rằng con đường mà hắn đã lựa chọn là rất đúng đắn, ở trong cung điện có tồn tại siêu thoát!
Hắn muốn ăn mì! Hắn muốn siêu thoát!
Lão giả vừa lăn vừa bò mà chạy về phía cung điện bằng đồng kia, chẳng mấy chốc đã đi tới trước cửa cung điện.
Hắn đưa tay ra, nhưng vẫn giống cảnh tượng huyền ảo như cũ, không thể chạm vào bát mì sau cánh cửa!
- Tại sao vậy chứ? Vì sao lại như vậy!
Lão giả phẫn nộ đến tột đỉnh...
Minh khí quấn quanh dày đặc trên thân thể của vị Ma Chủ mạnh nhất đang quỳ gối trước cung điện bằng đồng kia.
Ngay tức thì, thân hình bị minh khí quấn quanh kia đột ngột run rẩy.
Tử Tôn giơ tay lên, Ma Nhãn trong lòng bàn tay của hắn đầy vẻ hưng phấn.
Chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ chiếm được thân thể của Ma Chủ mạnh nhất đó rồi, c chỉ cần chiếm được thân thể này, thì Ma Chủ của Ma Nhãn Tộc là hắn có thể hoàn toàn uy chấn khắp cả Khư Ngục, thậm chí có thể tiến quân vào địa ngục!
Đột nhiên.
Ma Nhãn trong lòng bàn tay Tử Tôn bất ngờ run lên, tròng mắt chuyển động, một dòng máu tươi đen ngòm từ trong chảy ra.
Ma Nhãn phát ra tiếng gào rú thảm thiết, như thể nhìn thấy thứ gì đó rất khủng khiếp, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.
- Không... Không thể nào! Tại sao Tinh Thần Hải của ngươi vẫn chưa khô cạn?
Bùm một tiếng.
Thân hình của Tử Tôn cứng đờ, hắn phát hiện Ma Nhãn trong lòng bàn tay của mình đã vỡ tung rồi...
Một dòng máu đen kịt chảy ra từ bên trong đó.
Sắc mặt của Tử Tôn đột nhiên trở nên trắng bệch.
Bùm bùm bùm!
Minh khí ngút trời đột nhiên bắn ra.
Thân hình của Ma Chủ mạnh nhất đang quỳ gối trên mặt đất lắc lư.
Ngay sau đó, một tiếng nổ lớn vang vọng dữ dội.
Thân hình của Ma Chủ mạnh nhất kia động đậy...
Thân hình của lão giả đang quỳ gối trước cánh cửa bằng đồng đột nhiên cứng đờ, sau đó đứng lên, nhìn sang với vẻ không thể tin nổi.
Ù ù ù..
Khí tức kinh khủng tràn ra, giống như là muốn xé rách Chư Thiên.
Thân hình đang quỳ gối ngẩng đầu lên.
Ánh mắt lạnh lùng mà hờ hững.
- Một vạn năm... đã đến rồi sao?
Giọng nói vang vọng trong hư không khiến cho mọi người đều cảm thấy tâm thần hơi hơi run rẩy.
Ngay sau đó, Ma Chủ mạnh nhất chậm rãi từ dưới mặt đất bò lên, thân hình cao tới ba thước, làm cho người ta nhìn vào cực kỳ áp bách.
Ánh mắt của Ma Chủ mạnh nhất liếc nhìn xung quanh.
- Ồ... Cũng náo nhiệt quá nhỉ.
Ma Chủ mạnh nhất tấm tắc, sau đó, ánh mắt của hắn rơi vào trên người của Tiểu U ở phía xa xa.
- U Minh Nữ?
Tiểu U gật đầu với vẻ mặt không chút cảm xúc, không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Ma Chủ mạnh nhất khẽ gật đầu, không nói gì, hắn bắt đầu hô hấp, giữa miệng và mũi có một tầng minh khí dâng lên, khí huyết toàn thân chuyển động gầm thét như rồng.
Người đã từng là cường giả mạnh nhất một thời trong Khư Ngục, dường như hôm nay cuối cùng cũng đã tỉnh lại.
Tiểu Bì vẫn đang xì xụp ăn Mì Dương Xuân, hắn liên tục nhai cắn những sợi mì kia, chẳng mấy chốc, một tô mì đầy đã nhìn thấy đáy.
Một lúc sau, trông Tiểu Bì giống như bị say ngã nhào ra vậy, bò lảo đảo trên mặt đất, sau đó ngã bẹp một tiếng nằm trên mặt đất ngáy khò khò. Cái con tôm này... bị một tô mì làm cho say rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận