Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1801: Tiểu Hồ thích ăn Bạo Liệt Ngưu Hoàn (1)

Ầm ầm!
Đỉnh Thần Tuyệt Sơn, trong sơn cốc.
Hồ nước Thất Thải dưới chân Bộ Phương đột nhiên có sự biến hóa, bọt khí phồng lên.
Sau khi con Tiểu Bạch Hồ kia chui vào trong đó, toàn bộ hồ nước lập tức nhộn nhạo lên.
Nơi xa, ánh mắt nhìn chằm chằm Bộ Phương của mấy vị cường giả Minh Ngục đều không khỏi ngưng tụ, cảm nhận được một cỗ khí tức khủng bố tràn ngập.
Nhưng mà, tuy cái khí tức khủng bố này đáng sợ, nhưng cũng không khiến bọn hắn lui bước.
Thần Tuyệt Sơn này là nơi thí luyện của thế hệ trẻ Minh Ngục lần này, cũng là đại cơ duyên thuộc về bọn hắn.
Nếu như có thể bắt được Thiên Tinh Bạch Hồ, điều đó có nghĩa là đạt được thí luyện đệ nhất, mà phần thưởng của thí luyện đệ nhất… rất phong phú.
Ai trong bọn hắn cũng không thể kháng cự được sự hấp dẫn này.
Thừa dịp mấy vị đỉnh phong yêu nghiệt không tới, nhanh chóng bắt Thiên Tinh Bạch Hồ!
Dưới chân, mặt đất nổ tung.
Những cường giả Minh Ngục đó nhao nhao bắn ra, phóng nhanh về phía Bộ Phương. Mục tiêu của bọn hắn chính là hồ nước Thất Thải dưới chân Bộ Phương. Muốn vào hồ nước, bắt Thiên Tinh Bạch Hồ ra.
- Thần Tuyệt Sơn là nơi cấm địa… cũng chỉ có vậy! Dễ dàng như vậy đã tìm được Thiên Tinh Bạch Hồ.
- Tất cả đều nói cấm địa rất đáng sợ, là nỗi kinh hoàng lớn, bây giờ có vẻ như chỉ là phóng đại…
- Trên đường đi, ngoại trừ cảnh quan thay đổi, cái gọi là kinh khủng gì đó đều không xuất hiện.

Các cường giả Minh Ngục nói, ánh mắt tập trung vào trên người Bộ Phương.
Bộ Phương không phải là cường giả Minh Ngục, nhưng đã trở thành cái đinh trong mắt rất nhiều người. Đương nhiên… cái đính này, có thể dễ dàng bẻ gãy!
Người ta nói phải kính sợ cấm địa.
Nhưng Thần Tuyệt Sơn này thật sự làm cho cường giả Minh Ngục kính sợ không nổi.
- Thiên Tinh Bạch Hồ này ở trong hồ Thất Thải…
Một vị cường giả Minh Ngục hưng phấn quát lên.
Sau đó, thân hình như đạn pháo mà bắn ra, phi tốc phóng về phía hồ nước.
Nhưng mà.
Ngay khi hắn ta xông ra.
Hồ nước nhất thời phát sinh biến cố, nước trong hồ đột nhiên nổi lên sóng to gió lớn.
Bọt nước bảy sắc cầu vồng, vô cùng lóa mắt, mê người.
Vị cường giả Minh Ngục kia bắn ra đột nhiên sững sờ, thân thể trong nháy mắt cứng đờ.
Bởi vì, ngay sau đó, hắn ta phát hiện ra rằng cơn sóng đó là một móng vuốt đầy lồng dữ tợn khổng lồ vươn ra từ trong đó.
Móng vuốt này vô cùng lớn, chỉ có ba đầu ngón tay, đầu ngón tay thon dài, sắc nhọn uốn cong.
Một cỗ lực trói buộc đáng sợ từ trên móng vuốt bắn ra, đôi mắt vị cường giả Minh Ngục kia đột nhiên co rụt lại, hoảng sợ muốn trốn chạy.
Nhưng lại phát hiện mình căn bản chạy không thoát.
“Phốc” một tiếng!
Móng vuốt đó siết chặt lại.
Vị cường giả kia có tu vi Bát Tinh Chân Thần cảnh đang sống sờ sờ bị bóp nát!
Một chiêu đã chết!
Có tàn hồn từ trong thân thể bị bóp nát kia bay ra, cuối cùng phiêu đãng bay đến trong hồ nước Thất Thải, dung nhập vào trong đó.
Bộ Phương cách đó gần nhất, nhìn thấy rất rõ ràng.
Hít sâu một hơi.
Trong cái hồ nước này… vậy mà lại ẩn giấu một tồn tại đáng sợ như vậy?!
Vì sao mà hắn đứng trên mặt hồ đều không có chuyện gì?
Trong lòng Bộ Phương vô cùng chấn động.
Đó hẳn phải là Thú Hoàng, không… hẳn là Thánh Thú!
Một Thánh Cảnh Linh Thú, có thể dùng một móng vuốt bóp nát một vị cường giả Minh Ngục Bát Tinh Chân Thần cảnh. Cho dù là Cửu Tinh Thú Hoàng cũng không chắc chắn làm được!
Bàn chân Bộ Phương đạp vào trên mặt nước một cái, gợn sóng khuếch tán ra.
Thân hình hắn bay ngược ra, trường bào xoay tròn, thân hình bay về phía mặt đất bên kia.
Bỗng nhiên.
Thân thể Bộ Phương lắc một cái.
Lông mày nhíu lại.
Trên không trung, Bộ Phương nhìn thấy trong nháy mắt hồ nước Thất Thải, bày sắc tan đi, có một đôi mắt đỏ tươi dưới hồ nước lấp lánh.
Xa xa.
Các vị cường giả Minh Ngục còn lại đã sớm hoảng sợ liên tiếp lui lại phía sau, không dám tùy tiện bước vào hồ nước này nữa.
Vừa mới nói xong cấm địa chẳng có gì kinh khủng, trong nháy mắt đã có một vị cường giả Minh Ngục bị giết chết…
Bọn họ đều thấy trong lòng có chút bi ai.
Bỗng nhiên.
Móng vuốt khổng lồ kia chợt buông ra, thân thể bị bóp nát của vị cường giả Minh Ngục kia liền rơi vào trong hồ nước.
Xoẹt một tiếng.
Móng vuốt lớn trong nháy mắt liền vỗ về phía cường giả Minh Ngục còn lại.
Rầm rầm rầm!
Minh Khí ngập đầy trời.
Các loại chiêu thức cường hãn tung ra, nện vào phía trên móng vuốt này, lại chẳng có mảy may nào rung chuyển được móng vuốt kia.
Nhất trảo vỗ xuống.
Hồ nước rung động.
Từng vị cường giả Minh Ngục căn bản khó có thể trốn thoát, đều ở dưới móng vuốt này, bị đập nổ tung giống như con muỗi bị đập chết.
Sau khi bị đập chết, cơ thể còn sót lại vẫn chưa bị vứt bỏ, bị móng vuốt này nắm lấy kéo vào trong hồ nước.
Khiến cho ánh sáng trong hồ càng thêm yêu dị.
Hồ nước này…
Sắc mặt Bộ Phương biến thành màu đen.
Liên tục chết mấy vị cường giả Minh Ngục, còn lại mấy vị cường giả Minh Ngục kia đã sớm mất hết can đảm, không chút do dự xoay người liền chui ra, từ ngoài sơn cốc nhảy xuống, rời khỏi đỉnh Thần Tuyệt Sơn.
Móng vuốt khổng lồ quay về, cuối cùng nhắm vào Bộ Phương.
Phần phật một tiếng.
Như xé rách bầu trời.
Phi tốc về phía Bộ Phương mà vỗ xuống.
Trong một trảo này ẩn chứa khí tức đáng sợ, phảng phất như muốn đập vỡ tâm thần người ta!
Phong bạo đáng sợ bao phủ, như muốn ép người ta nằm rạp xuống đất.
Bộ Phương cảm thấy tước vũ bào của mình cũng bay lên, khí tức cường đại khiến toàn thân hắn đều căng cứng.
Con Linh Thú này cho hắn cảm giác giống cảm giác lúc trước ở Địa Ngục Hoàng Tuyền Hà đối mặt với con Chúc Long kia!
Thậm chí… so với con Chúc Long kia, con Linh Thú này… càng thêm cuồng bạo!
Bộ Phương thôi động tước vũ bào theo bản năng.
Một tiếng Tước Đề, màu đỏ trắng giao nhau trên tước vũ bào liền hóa thành màu đỏ thẫm.
Sau lưng một cặp Hỏa Vũ hiện lên, đôi cánh giương ra.
Bộ Phương nhìn thẳng vào móng vuốt kia.
Đột nhiên.
Ngay vào tại thời điểm nhất trảo kia sắp vỗ xuống, đột nhiên đình trệ lại.
Lơ lửng giữa không trung.
Huyết dịch đỏ tươi tí tách chảy xuống.
Xoạch một tiếng, nhỏ giọt trên mặt đất
Ầm ầm!
Bọt nước quay cuồng, móng vuốt đột nhiên thu hồi.
Hả?
Bộ Phương sững sờ, đã mở tước vũ bào vô địch ra chuẩn bị, kết quả là móng vuốt này lại thu hồi lại?
Chuyện gì vậy?
Sao móng vuốt này không vỗ xuống?
“Chẳng lẽ bởi vì… mình đẹp trai?”
Trong lòng Bộ Phương nhủ thầm một câu.
Hắn cũng không hiểu rõ Linh Thú này nghĩ cái gì.
“Phốc” một tiếng, một con hồ ly trắng như bạch ngọc từ trong nước lao ra.
Rơi vào móng vuốt Linh Thú khổng lồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận