Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 923: Bạch Thao Thiết... Phá phong ấn! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thao Thiết Cốc.
Lục Trưởng lão đang ngồi xếp bằng ở giữa sân rộng vừa mới được tu sửa xong của Thao Thiết Cốc, biểu hiện trên mặt có chút căng thẳng, chủ trì cuộc thi đấu khiêu chiến.
Ở phía trên và xung quanh của Thao Lâu, người chen chật ních, phát ra tiếng động ồn ào náo nhiệt, bọn họ đều mang theo vẻ mặt kích động, quan sát trận đấu trên quảng trường.
Mặc dù Đại trưởng lão Sở Trường Sinh không ở đây, có người cũng nghi ngờ vì sao lại đổi thành Lục Trưởng lão, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới sự chú ý của bọn họ đối với trận thi đấu.
Dù sao, đây là thịnh yến của Thao Thiết Cốc, sự chú ý của bọn họ vẫn là tình hình ở giữa trận đấu, mà không phải là người chủ trì trận đấu này cuối cùng là ai.
Theo tiến triển của trận đấu, tình hình trong trận cũng đấu càng ngày càng đặc sắc, trước mấy trận thi đấu khiêu chiến của Thiết Bia, có Hắc Mã xuất hiện.
Bởi vì Bộ Phương rời đi, chính là bị hủy bỏ danh ngạch, nhưng mà Quân Thanh Tiếu kia lại trở thành một Hắc Mã chân chính.
Hắn ta liên tục khiêu chiến hai vị cao thủ trên bảng Thiết Bia Trù, vị thứ nhất là người đứng thứ một trăm, vị thứ hai cao thủ nằm trong năm mươi chín người xếp đầu tiên.
Chiến thắng đầu tiên có thể nói là may mắn của hắn ta, nhưng mà lần thứ hai... Hắn ta vẫn như cũ đạt thắng lợi trong trận đấu, điều này làm không ít người kinh hãi, công nhận sức mạnh của hắn ta.
Bây giờ, là cơ hội khiêu chiến lần thứ ba của hắn ta, đối tượng khiêu chiến của hắn ta là một vị nằm trong mười người ở vị trí đầu...
Vị trí thứ tám trên bảng Thiết Bia Trù thứ tám, Mộng Huyễn Đao, Lục Đào.
Sở trường của đối phương là kỹ thuật thái đao, am hiểu cách chế biến đối với mỗi loại đồ ăn, hơn nữa còn có thể làm ra một bàn đồ ăn hoàn chỉnh giống như trong mơ, mười phần hấp dẫn người ăn.
Không chỉ mê người, bắt đầu ăn lại càng thêm đặc biệt ngon miệng.
Có thể đứng trong mười người giỏi nhất của bảng Thiết Bia Trù, đương nhiên Lục Đào phải có thực lực của mình.
Đối với Quan Thanh Tiếu, Lục Đào cũng có chút tán thưởng, cho nên hắn ta cũng mang theo vài phần hứng thú để so trù nghệ với Quân Thanh Tiếu, tất nhiên... Người chiến thắng cuối cùng vẫn là hắn ta.
Mặc dù thiên phú của Quân Thanh Tiếu không tồi, nhưng muốn chiến thắng mười người đứng đầu bảng, vẫn có vài người ngốc nói mơ.
Quân Thanh Tiếu cười chính mình cũng hiểu được, mặc dù tiếc nuối, nhưng mà hắn ta cũng không nổi giận.
Chỉ là thời điểm vừa mới bước xuống khỏi lôi đài, có một chút mất mát thoáng qua, lúc này, hắn ta nghĩ đến Bộ Phương, cái tên đầu bếp trẻ tuổi nhỏ bé, nói năng thận trọng, nhưng lại có tài nấu nướng khiến mọi người kinh hãi.
Tên đầu bếp nhỏ này thật là lợi hại!
Mới nghĩ đến đây, Quân Thanh Tiếu không khỏi nhẹ nhàng thở ra một hơi.
...
Trên mặt hồ Lạc Nhật.
Phía trên mặt hồ, có rất nhiều trưởng lão đang ngồi xếp bằng, mặt bọn họ đều bình tĩnh nhìn về trên mặt hồ Lạc Nhật yên bình, trong đôi mắt có sóng chập trùng.
Bạch Thao Thiết bị phong ấn ở hồ Lạc Nhật này, vậy có nghĩa là truyền thừa cũng nằm trong hồ Lạc Nhật có phải không?
Những trưởng lão này đều là đến từ các Đại Thánh Địa khác nhau, bọn họ ngang nhiên ẩn nấp trong Thao Thiết Cốc chính vì cái truyền thừa này, linh hồn của Thao Thiết biến mất, nhưng điều này cũng chẳng hề quan trọng, người muốn lấy được truyền thừa vẫn có cơ hội cướp được.
Phải biết rằng, thời điểm Thao Thiết Cốc cường thịnh, thế mà cũng ngang bằng với Thánh Địa, thậm chí còn lớn mạnh hơn Thánh Địa hơn nữa.
Một cái thế lực như thế, đương nhiên truyền thừa của nó chắc chắn không nhỏ.
Thời kỳ cường thịnh của Thao Thiết cốc, thậm chí có không ít Thần Linh Cảnh ở đây trấn giữ.
Mà Cốc Chủ Thao Thiết Cốc này chính là nhóm người cao cấp nhất của Tiềm Long Đại Lục.
Bây giờ Thao Thiết Cốc hiu quạnh, đời Cốc Chủ mới lại mất tích... Truyền thừa của Thao Thiết Cốc tự nhiên trở thành một khối thịt béo trong mắt của các Thánh Địa khác.
Bỗng nhiên.
Ngay thời điểm tất cả các trưởng lão đang ngồi xếp bằng.
Ở Thiên Khung Chi Thượng đang yên đang lành, đột ngột nổi lên phong ba cuồn cuộn.
Không gian rung động không ngừng, bên trên bầu trời hiện ra một trận pháp không lồ.
Sau một khắc, bên trong trận pháp kia, có một bóng người hình thành từ những vầng hào quang đang hội tụ mà bước ra.
- Là người nào?
Một thân trưởng lão ngưng tụ bảy đạo Hồn Thê đột nhiên trở nên hung bạo, trợn mắt trừng trừng nhìn thẳng vào ánh sáng trên không trung kia.
Nhưng mà, bóng người kia chỉ thờ ơ liếc đôi mắt của hắn ta nhìn quanh một chút, ánh mắt kia, tràn ngập sự coi thường và lạnh lùng, đó chính là ánh mắt của chủ nhân quang ảnh kia, ánh mắt ấy làm cho những trưởng lão ở đây cả người lạnh toát, ngồi im tại chỗ.
Quang ảnh này vừa xuất hiện ở trên bầu trời, hơi thở bắt nguồn từ trên người này tràn ngập sự đáng sợ.
Khí tức kia, tất nhiên không kém gì Thần Hồn cảnh năm bậc thang chi cảnh tồn tại!
Các trưởng lão đều hít sâu một hơi, một đạo quang ảnh phân thân ở trình độ tu vi như thế này... Nguyên chủ nhân của quang ảnh này cuối càng cường đại đến mức nào!
Vậy nguyên chủ nhân của cái này cuối cùng là ai chứ?
Chẳng lẽ là Thần Hồn đỉnh phong đại năng?
Cũng có thể là... Tồn tại cấp giáo chủ của Thần Linh Cảnh!
Những trưởng lão này đến thở mạnh cũng không dám, tuy rằng bọn họ chưa hẳn không phải là đối thủ của quang ảnh này, nhưng điều bọn họ sợ hãi chính là nguyên chủ nhân của quang ảnh.
Ngộ nhỡ chọc giận nguyên chủ nhân này, đối phương nổi giận lên, thật sự đánh tới, bọn họ chống cự không nổi.
Mặc kệ là Thần Hồn đỉnh phong đại năng, hay là Thần Linh Cảnh thật sự... Cũng không phải mấy người bọn họ là có thể ngăn cản được.
Theo khí tức tràn ngập của quang ảnh này.
Trên mặt hồ Lạc Nhật bỗng sôi trào lên, kêu gầm gừ, gầm gừ, nước hồ lại cuộn trào trở lại.
Ngay sau đó, "rầm", một tiếng nổ vang lên.
Một thân ảnh khủng bố từ bên trong hồ Lạc Nhật lao ra ngoài, cùng với âm thanh va chạm "rầm rầm" của xiềng xích!
Gầm!
Khuôn mặt dữ tợn của Bạch Thao Thiết, mang theo oán hận ngập trời từ bên trong hồ lao ra, miệng rộng mở to, Bạch Động màu trắng đang xoay tròn, hướng về phía quang ảnh mà thôn phệ đi.
Nhưng mà, trong lúc bọt nước bắn ra, một chuỗi xiềng xích quấn quanh cơ thể hắn ta, khiến cho xu hướng lao về phía trước của hắn ta càng ngày càng chậm, cuối cùng cũng hoàn toàn dừng lại.
Nhưng nó dừng lại ngay phía trước quang ảnh.
Hình như quang ảnh đang cười nhạt, nhẹ nhàng giơ tay lên, một ngón tay chỉ điểm ngay bên trên đầu to của Bạch Thao Thiết.
- Chậc chậc chậc, con súc sinh nhà ngươi... Vẫn nóng nảy như mọi khi nhỉ.
Quang ảnh kia từ tốn nói.
Trong con ngươi màu đỏ của Bạch Thao Thiết tràn ngập phẫn nộ và sát khí, hét lên một tiếng điên cuồng.
Các trưởng lão vô cùng hoảng sợ.
Quang ảnh kia lại hết sức bình tĩnh.
- Đừng có vội, lần này ta tới không phải là để thả ngươi đi sao... Ngươi muốn đi giúp linh hồn Hắc Thao Thiết hoàn thành việc tiến hóa, ta không ngăn cản ngươi... Ngươi đi đi.
Quang ảnh vừa cười vừa nói, duỗi tay vuốt ve lấy bộ lông của Bạch Thao Thiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận