Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 920: Ra tay nhẹ một chút, đừng đánh nát (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Vỡ nát cho ta!!
Kim Đao gầm thét lên, một móng vuốt được huy động đến, lập tức dẫn đến cục diện thay đổi đột ngột, sóng gió kinh khủng bao phủ quét ra.
Một móng vuốt đập thẳng xuống tửu lâu, muốn đập nát tửu lâu, đồng thời muốn chụp chết tất cả mọi người trong tửu lâu!
Trong mắt Cẩu gia hình như có chút bất đắc dĩ. Đầu chó ngẩng lên, thịt mỡ ở dưới áp lực này không ngừng run lên rớt xuống.
- Nói ngươi ngu... Ngươi còn không tin.
Cẩu gia há miệng nói, giọng nói ôn hòa lại là vang lên.
Nó lướt ngang qua mà ngay cả Kim Đao cũng sững sờ.
Nó có ý gì?!
Ngay lập tức hắn ta nhìn thấy, con Hắc Cẩu béo kia há miệng!
Một tiếng chó sủa đinh tai nhức óc!!
Ầm ầm.
Toàn thân Kim Đao đều run lên, ban đầu lông tơ nở nang trên thân cũng trở nên ảm đạm không bóng sáng.
Thân hình Kim Đao đang lao về phía lập tức đông cứng, bỗng nhiên ngã xuống đất.
Uy áp bạo phát ra trong nháy mắt đó, khiến tim hắn ta vì sợ mà đập nhanh vô cùng.
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Hắn ta đã đến gần vô hạn Thần Hồn cảnh giới tám bậc Hồn Thê vì sao trước con Hắc Cẩu này... Còn như chó hoang?!
Miệng chó của Cẩu gia từ từ thu nhỏ lại. Sau một khi sủa một tiếng, nó lại ngáp một cái, dường như cuối cùng cũng tỉnh lại từ trong cơn mơ ngủ.
Bùm!
Kim Đao bò dậy, lông sói toàn thân nổ tung lên, bốn chân chạm đất, phảng phất giống như biến thành Kim Lang thật sự.
Năng lượng trên đỉnh đầu xuyên qua tấm lụa rơi xuống, khiến năng lượng của hắn ta đang không ngừng được tăng cường, cảm nhận được năng lượng không ngừng mở rộng.
Trong mắt Kim Đao, sự sợ hãi cùng do dự lập tức biến mất, trái lại là điên cuồng bùng nổ, giống như thú tính đang bị dẫn dắt ra.
Rầm rầm rầm!!
Tứ chi chạm đất, nhanh chóng đào đất, đá vụn ở giữa bay tán loạn, Kim Lang ngay lập tức xuất hiện trước mặt Cẩu gia.
Miệng dữ tợn mở to ra, muốn nuốt chửng Cẩu gia!!
Miệng chó của Cẩu gia kéo lên một chút, ung dung lắc lắc nâng chân chó lả lướt lên.
Sau đó, vung ra một cái tát đến phía trước.
Bành!!
Miệng Kim Đao lập tức muốn cắn xuống nhưng lại lệch đi...
Trên không trung một cái cẩu trảo được ngưng tụ ra, cẩu trảo kia đột nhiên đập xuống. Tròng mắt Kim Đao suýt chút nữa bị đập rớt ra ngoài, hôi dầu trong miệng sói trong miệng bắn ra.
Một móng vuốt đương nhiên không đủ.
Con sói ngốc này lại muốn ăn Cẩu gia...
Trong lòng Cẩu gia vô cùng không vui.
Cho nên trở tay lại là một cái vuốt chó tinh tế.
Bành, một âm thanh lại vang lên.
Lại một cẩu trảo nữa đập lên trên mặt Kim Đao, khiến cho một bên mặt khác của Kim Đao cũng sưng lên, tròng mắt suýt chút nữa trừng ra ngoài. Có mấy cái răng trong miệng sói bị đánh văng ra ngoài, kèm theo một ít vết máu.
Hắn ta vạn lần không tin được rằng con Hắc Cẩu trước mắt hắn ta... Thế mà lại trâu bò như vậy!
Hai móng vuốt lập tức đập hắn ta chết lặng.
Hơn nữa nhìn bộ dáng của đối phương dường như hoàn toàn không dùng toàn lực.
Loại bộ dáng nước chảy mây trôi kia...
- Sinh linh Minh Khư?!!
Thân hình Kim Đao xoay tròn, ngã xuống ở phía xa, đầu sói sưng lên, mơ hồ nhìn không rõ kinh ngạc thốt lên.
Con mẹ nó...
Sinh linh Minh Khư này... Mạnh như vậy?
Làm sao mà Tiềm Long Đại Lục lại có thể xuất hiện sinh linh Minh Khư cường đại như vậy? Không phải nói có... Những vật kia tồn tại để cản trở sinh linh Minh Khư mạnh lên sao?!
Xuất hiện một vị Đại Hư đã rất lợi hại đến khó tin được, bây giờ lại xuất hiện một con chó béo dường như còn lợi hại hơn so với Đại Hư.
Trọng điểm là... Tại sao lại là một con chó béo?!
Con chó này nhà ngươi trâu bò như vậy, chẳng lẽ không thể anh tuấn uy phong hơn một chút à?!
Máu trong miệng Kim Đao chảy xuống, hắn ta không phải thật sự ngu ngốc, hắn ta đương nhiên phát hiện ra sự khủng bố của con Hắc Cẩu trước mặt này.
Thế nhưng là hắn ta không cam tâm, Thí Thần Đao bị ăn rồi, bây giờ lại không có thành tựu gì mà chạy trốn... Trở về chắc chắn sẽ bị Tử Tôn trừng phạt!
Không được... Nhất định phải liều mạng!
Hắn ta có ngôi sao Thánh Địa chiếu rọi, sức mạnh được gia trì, chắc chắn có thể chiến đấu được một trận!
Gầm!!
Nghĩ đến đây, Kim Đao lập tức gào thét đến đinh tai nhức óc. Trên đỉnh đầu ngôi sao lưu chuyển, một hư ảnh vô cùng to lớn một lần nữa hiện lên, chỉ một ngón tay về phía Kim Lang.
Trên mặt Kim Đao tràn đầy vẻ kích động chờ mong tiếp nhận lấy gột rửa từ lực lượng của ngôi sao.
Nhưng hắn ta ngay lập tức ngây người.
Bởi vì, một chân chó bao trùm bầu trời đến, một móng vuốt chụp được, ngay lập tức đập tan hư ảnh này.
Thánh Địa Tinh Thần trên đỉnh đầu của hắn cũng bị móng vuốt chó này nhẹ nhàng bắt đi.
Phốc phốc!!
Trong miệng Kim Đao phun ra một ngụm máu tươi, con mắt sưng lên trừng càng lớn, tràn đầy sự không thể tin nổi!
Đây... Đây chính là Thánh Địa Tinh Thần!
Cẩu gia thu hồi móng vuốt, trên móng vuốt hoạt bát của nó có một ngôi sao lơ lửng tản ra ánh sáng óng ánh quay vòng.
- Ừm? Đó là mô hình tinh nguyên của Tinh Thần Thiên Tuyền à? Thực sự biết chơi...
Cẩu gia tò mò dò xét một phen, sau đó lẩm bẩm một câu, hất tung móng vuốt. Ngôi sao này bị ném lên trời trong con mắt không ngừng trợn to của Kim Đao.
Rơi vào trong miệng chó.
Miệng chó lệch đi một cái, xoạt xoạt xoạt xoạt nhai kỹ, lớp mỡ trên mặt nó cũng là lay động theo nó.
- Cái quái gì vậy... Mùi vị thật tệ.
Cẩu gia bất mãn nói thầm.
Kim Đao đặt mông ngồi xuống đất, mặt sói sưng lên, lờ mờ còn có thể thấy được cuộc đời như vậy không còn gì nuối tiếc.
Bộ Phương dựa vào cánh cửa, hiếu kỳ nhìn Cẩu gia.
- Hương vị như thế nào?
Bộ Phương hỏi.
- Không bằng Túy Bài Cốt tiểu tử ngươi làm…
Cẩu gia vừa nhai vừa vô cùng ghét bỏ.
- Tốt a, vậy ngươi ra tay nhẹ một chút, đừng đánh nát, hương vị của thịt sói này chắc sẽ không tệ...
Mặt Bộ Phương không biểu lộ cảm xúc nói.
Thịt trên mặt Cẩu gia lắc lắc một cái:
- Đêm nay sẽ ăn thịt sói Túy Bài Cốt sao? Vậy Cẩu gia ta sẽ ra tay rất dịu dàng...
Mắt chó của Cẩu gia nhìn chằm chằm vào Kim Đao ở nơi xa, hơi hơi tỏa sáng.
Thịt sói Túy Bài Cốt là cái quái gì? Bọn họ đang nói cái gì vậy? Vì sao bản hộ pháp nghe không hiểu?
Kim Đao ngẩn ngơ… Cả người không rét mà run.
Bạn cần đăng nhập để bình luận