Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2765: Bắc Minh có cá, chúng được gọi là Côn... (1)

Thần Hoả Thiêu Khổng Tước?
Tất cả mọi người đều ngẩn ra, sau một hồi trầm ngâm, bọn họ lập tức xôn xao lên.
Bộ Phương thực sự đã làm thịt con Khổng Tước kia rồi!
Hơn nữa, còn làm theo cách nướng gà nữa...
Dưới sự phụ trợ của Ngân Sắc Liên Hoa, nó như thể đã sống lại, chuẩn bị sải cánh thu hút ánh nhìn của mọi người.
Mọi người đều nghiêm túc nhìn qua bên đó, chỉ thấy con Khổng Tước sống động như thật kia, tựa như lại bừng bừng sống lại.
Trở nên vàng rực, vô cùng chói mắt.
Khổng Tước thét gào, chiếc đuôi màu vàng mở ra trong hư không, toả ra ánh vàng rực rỡ, đẹp không sao tả xiết.
- Thật là đẹp…
- Đây thực sự là một món ăn sao?
- Tôi đã cảm nhận được khí tức kéo dài sự sống của Khổng Tước rồi...
Mọi người đều đang trầm ngâm và kinh ngạc.
Đôi mắt của Bạch Hổ tỏa ra ánh sáng rực rỡ, mái tóc trắng của nó đang bay phất phới dưới làn gió thổi.
Tiểu U và những người khác đã đắm chìm trong hương thơm.
Món này đã kết thúc rồi sao?
Đúng rồi, Bộ Phương đã nói là hoàn thành rồi...
Liếc nhìn toàn cảnh.
Bộ Phương vung tay lên, năm ngón tay khép lại, đầu ngón tay như thể có năng lượng vô hình đang chậm rãi phun ra, rồi chém xuống, sau đó bèn mổ bụng Khổng Tước ra.
Ào ào ào...
Nước sốt giống như lưu ly chảy từ bên trong ra, còn có những viên trân châu trong suốt cuồn cuộn lăn xuống.
Trân châu đó hẳn không phải là trân châu bình thường, mà là một viên trân châu được hình thành bằng cách trộn lẫn linh khí trong cơ thể con Khổng Tước và nhiều nguyên liệu nấu ăn mà Bộ Phương đã nhét vào trong đó,. Ttạo thành trân châu.
Chưa kể hương vị non mềm, thơm ngon càng khiến người ăn chìm đắm!
Thịt bên thành bụng của Khổng Tước rất dày, còn dày hơn thịt gà hay vịt thông thường nữa.
Khi Bộ Phương mổ thành bụng ra, phần thịt đầy đặn hiện lên, phần thịt này tỏa ra mùi và khí nóng thơm nồng.
Thậm chí còn có thể cảm nhận được da thịt đang run rẩy liên tục.
Chỉ nhìn thôi cũng đã thấy thèm ăn rồi.
Bộ Phương liếc nhìn Bạch Hổ một cái, sau đó, khoé miệng hắn hơi cong lên.
Ngay sau đó, hắn ra tay, trực tiếp xé chiếc chân mập mạp của Khổng Tước nướng đã được tạo hình đẹp đẽ xuống.
Chẹp chẹp...
Xé chân Khổng Tước xuống, da Khổng Tước mềm mại đàn hồi bị kéo căng, xé rách, nước sốt trong suốt bắn tung tóe, hương thơm tràn ngập.
Những thớ thịt mềm mượt như tơ căng ra như thể được xếp chồng lên nhau.
Tiếng xào xạc lập tức vang lên.
Đây là một bức tranh đẹp đẽ hoàn toàn thu hút sự chú ý của mọi người.
Đôi chân bị xé rời ra khỏi cơ thể Khổng Tước tỏa ra hương thơm nồng nàn khiến người ta khó có thể kìm nén cảm xúc tham lam.
Như thể chiếc chân mỹ vị của Khổng Tước đang lướt nhẹ qua giữa những cánh mũi.
Bộ Phương đưa chân Khổng Tước cho Bạch Hổ.
Bạch Hổ không chút do dự mà nắm lấy chiếc chân đó rồi hít một hơi thật tham lam.
- Cho ngươi đánh ta! Bây giờ trở thành món ăn trong đĩa của Khiếu Thiên rồi chứ gì!
Bạch Hổ nói một cách hung ác rồi ngoạm lấy cái chân Khổng Tước vào trong miệng, mạnh mẽ mà xé một cái.
Chẹp chẹp...
Dầu bắn tung tóe, thịt Khổng Tước và sợi thịt nối liền với nhau bị Bạch Hổ gom thành một miếng rồi nhét vào miệng.
Nhoàm!
Bạch Hổ mở to hai mắt, mái tóc trên đầu vốn cứng cáp không lay chuyển được, lúc này lại mềm mại rũ xuống.
Thật là ngon!
Bạch Hổ híp mắt lại, trong miệng nhai ngấu nghiến, cảm nhận chất thịt của Khổng Tước đang không ngừng biến đổi trong miệng mình, sinh ra cảm giác say lòng người.
Hắn ta cảm giác như mình đang bay liệng trên bầu trời xanh.
Sải cánh bay lượn trên bầu trời, mọi thứ trong đất trời đều lướt qua rồi biến mất một cách nhanh chóng dưới đôi cánh của hắn ta...
Cảm giác đó quá khó giải thích.
Hắn ta cảm thấy như thể mình đã biến thành Khổng Tước, đang bay với tư thế kiêu hãnh ngẩng cao đầu.
Trái tim của thiếu nam Bạch Hổ cũng đã tan chảy.
Thật sự là quá ngon!
Bộ Phương cũng nhếch khóe miệng lên, điểm đặc biệt của những nguyên liệu nấu ăn đó dung hòa vào trong thịt Khổng Tước khiến thịt Khổng Tước được thăng hoa.
Thịt Khổng Tước vốn rất dai, rất khó cắn, nhưng lại trở nên non mềm vô cùng, giống như thịt của gà con mới sinh vậy.
Bộ Phương cũng xé một chiếc chân Khổng Tước ra.
Sau một thời gian dài làm việc bận rộn, chống chọi với Mạn Thiên Thần Phật của A Tam Quốc, Bộ Phương cũng có chút đói bụng rồi.
Hắn định tự thưởng cho mình.
Nhưng.
Đúng lúc hắn đang chuẩn bị nhét chân Khổng Tước vào miệng.
Một đôi mắt nhìn thẳng vào chiếc chân Khổng Tước trên tay hắn.
Tiểu U không biết đã xuất hiện từ khi nào mà đứng bên cạnh hắn, nhìn chằm chằm vào Bộ Phương.
Ánh mắt đó vừa ai oán lại vừa do dự...
Bộ Phương giật mình.
Hắn nhìn Tiểu U một cái, sau đó lại nhìn chân Khổng Tước trên tay hắn.
Khóe miệng hắn nhếch lên.
- Chẹp chẹp” một tiếng.
Cắn một miếng.
Một miếng thịt trên chân Khổng Tước bị hắn cắn ra, dầu bắn tung tóe, miếng thịt mềm mịn trơn trượt chui tọt vào trong miệng.
Hương thơm nức mũi ngập tràn trong miệng, tinh khí trào ra khắp bốn phía...
Tiểu U nhìn thấy miếng cắn đó của Bộ Phương, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, có hơi đau lòng...
Giữa mỹ thực và Tiểu U... Bộ Phương đã… không do dự mà chọn mỹ thực.
Tiểu U rất tức giận, ánh mắt cô càng trở nên tủi thân hơn nữa.
- Ngươi vẫn còn chưa ăn hết cánh Đại Bằng đó mà.
Bộ Phương nhìn Tiểu U và nói.
Tiểu U lạnh mặt lại, ai oán mà lại do dự...
- Ta muốn ăn Khổng Tước!
Tiểu U nói.
Tiểu Hồ trên vai Tiểu U cũng đang rít lên thể hiện sự phản đối.
Nó cũng muốn ăn thịt!
Về phần Tiểu Bì, nó đang nằm bẹp bên đó mà phun bọt khí.
Đặc tính của tôm tít là có ăn thì … đã rất hài lòng rồi.
Bộ Phương nhếch mép.
Ngay sau đó, hắn hạ con dao trong tay xuống.
Bộ Phương cắt đôi cánh của Khổng Tước ra rồi đưa nó cho Tiểu U...
Tay hắn run lên một cái, Bộ Phương cắt bỏ mông của Khổng Tước.
Vung tay lên, ném nó vào trong tay Tiểu Hồ đang nhảy nhót.
Ba người ở trên bầu trời lập tức bắt đầu ăn một cách ngon lành...
Đối mặt với mọi người trên thế giới, đối mặt với sự chú ý của vô số Tu Hành Giả...
Chẹp chẹp chẹp chẹp...
Nhoàm nhoàm nhoàm
Trái tim của Bạch Hổ sắp tan chảy rồi, nó cảm thấy như mình đã không còn là một con hổ nữa, mà là một con Khổng Tước đến từ phương Bắc.
Trái tim nó đang khao khát tự do.
Tiểu U đang ăn cánh, những muộn phiền đối với Bộ Phương cũng đã biến mất từ lâu.
Còn Tiều Hồ thì ôm cái mông Khổng Tước một cách ngỡ ngàng.
Tiểu Bì phun bọt khí ra, tiếp tục duy trì bản tính của mình.
Tiều Ngải, cục trưởng La và những người khác đều dở khóc dở cười.
Quả nhiên, có Bộ tiền bối ở đây, bất kỳ một trận đại chiến nào thì cuối cùng cũng sẽ trở thành một màn nấu nướng cho người sành ăn thôi.
Thực lực của Bộ tiền bối không thể lường được, nhưng tài năng nấu ăn của hắn cũng thâm sâu khó dò.
Đó đều là những Thần Thú cả đấy, mỗi một con đều rất hiếm thấy.
Nhưng... đều đã bị Bộ tiền bối làm thịt cả rồi.
Bộ tiền bối... thực sự là trụ cột tinh thần của giới sành ăn!
Bộ Phương chính là ngôi sao sáng hiện ra để rọi đường cho giới sành ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận