Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1116: Tứ Tượng Khống Hỏa Kỹ (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tửu lâu hôm nay cũng đã kết thúc kinh doanh từ sớm, các thực khách đều đã rời khỏi. Sở Trường Sinh nghiêng người dựa lên ghế, cả người toát lên vẻ chết không còn gì luyến tiếc.
Sở Trường Sinh cảm thấy làm nhân viên phục vụ như thế này so với quản lý Thao Thiết Cốc, xử lý văn kiện của Thao Thiết Cốc còn mệt mỏi hơn nhiều.
Ông ta luôn có cảm giác mình bị Bộ Phương kéo xuống hố.
Với sự hi sinh lớn như vậy của Sở Trường Sinh, hôm nay doanh số kinh doanh đương nhiên là hơn một ngàn, Bộ Phương cũng thu được ban thưởng ngoài dự tính từ hệ thống.
Đó cũng không phải phần thưởng kỳ lạ gì, được cơ hội một lần lựa chọn nguyên liệu nấu ăn, nguyên liệu nấu ăn trong phạm vi quy định ở phía dưới Thần Hồn Cảnh.
Bộ Phương kéo một cái ghế, nằm xuống bên cạnh Sở Trường Sinh.
Sở Trường Sinh lười biếng liếc mắt nhìn Bộ Phương.
Khóe miệng Bộ Phương cười lên một chút, hắn nhẹ nhàng thở ra:
- Làm rất tốt, rất có tương lai, thiếu niên, lão bản rất coi trọng ngươi.
Bộ Phương ra giọng giảng đạo.
Sắc mặt Sở Trường Sinh lập tức sa sầm hơn một chút.
...
Tiềm Long Vương Đình có Thất Đại Thánh Địa. Theo thứ tự là Thiên Xu, Thiên Huyền, Thiên Cơ, Thiên Tuyền, Ngọc Hằng, Khai Dương, Diêu Quang. Thất Đại Thánh Địa đều có các cường giả canh giữ.
Những thánh địa này là thần hộ mệnh của Tiềm Long Đại Lục, chính vì có bọn họ trấn giữ mới có thể chống lại được sự xâm lấn của các thế lực Vô Tận Hải Vực và sinh linh Minh Khư.
Mỗi thánh địa đều có một vị Thánh Sư và một vị Thánh Chủ.
Thực lực của Thánh Chủ đạt đến Thần Linh Cảnh, việc này là không thể nghi ngờ được, so với thực lực của Thánh Sư còn mạnh hơn. Thế nhưng Thánh Chủ bình thường đều âm thầm đều âm thầm đột phá tu vi, bởi vì bọn họ biết sứ mệnh trên thân mình nặng nề như thế nào.
Cho nên trên thực tế, những người phụ trách công việc trên thánh địa chủ yếu đều là Thánh Sư.
Thánh Sư của Thánh Địa Ngọc Hằng ngồi trong đại điện, vô số tia sáng hào quang phóng lên trời, quanh quẩn xung quanh cơ thể hắn ta.
Hắn ta ngẩng đầu, mở to mắt, như thể có vì sao trên trời đang tỏa sáng.
Thánh Sư đứng lên, vẻ mặt thể hiện không vừa lòng lắm.
Ầm…
Một trận chấn động truyền đến.
Thánh Sư nhướng mày, giơ tay lên, ngưng tụ năng lượng lại, năng lượng ngưng tự trên tay tạo ra một ngọc phù truyền âm.
Hắn ta đặt ngọc phù bên tai, nghe được tin tức khiến sắc mặt hắn ta thay đổi nặng nề.
- Thiên Quan kiếp… sắp bắt đầu sao?
Bên trong đôi mắt Thánh Sư hiện diện một màu ngưng trọng lại:
- Không thể xem thường Thiên Quan kiếp được, lần này đi Tiềm Long Thiên Quan không biết được khi nào mới có thể trở về…
- Dù sao trước đó… Thao Thiết Cốc đã tiêu diệt hai bản phân thân của bản tôn phải đi trước.
Thánh Sư đứng lên, chắp hai tay, vô số trận pháp xung quanh thân thể của hắn ta lay động, sợi tóc im ắng phiêu động.
Tiếng bước chân yếu ớt quanh quẩn vang lên. Ngay sau đó hắn ta bước ra khỏi đại điện.
...
Thiên Cơ Thánh Địa.
Mạc Lưu Cơ chạy chậm suốt đoạn đường, đi đến phía trước tòa phòng ốc.
Phòng ốc nhìn qua có vẻ đơn sơ này là nơi Thánh Nữ tiến hành tu luyện.
Thánh Nữ ở trong phòng ốc này để thử nghiệm nắm giữ Tinh La Thiên Bàn.
Mạc Lưu Cơ mở thẳng ngực, do dự, vẫn chưa đẩy cửa bước vào. Hắn ta luôn cảm thấy nếu cứ mở của bước vào như vậy sẽ làm ảnh hưởng đến suy diễn và lĩnh hội của Thánh Nữ.
Đến cuối cùng thì đẩy hay không đẩy đây?
Mạc Lưu Cơ có chút nhíu mày. Ngay sau đó, hắn ta tiếp tục quay người, chạy tới chỗ vị trí bà lão.
Thế nhưng một lúc sau, khi hắn ta chạy lớn vị trí lúc trước của bà lão thì Mạc bà bà đã biến mất đâu không thấy…
Cả người cũng không biết đi đâu.

Tin tức rằng Thao Thiết Cốc làm nhục các đệ tử Thánh Địa rất nhanh truyền đến Thánh Địa Vương Đình.
Những đệ tử bị lột sạch quần áo trở về trong tuyệt vọng, trên mặt mỗi người đều tràn ngập sự căm phẫn, phẫn nộ.
Rất nhiều người kêu gào muốn trở lại đòi về danh dự.
Tuy nhiên về sau rất nhiều người hiểu được chiến tích của Sở Trường Sinh đều lập tức im lặng.
Dù sao chuyện Sở Trường Sinh ngang nhiên đánh chết tồn tại cảnh giới bán thần Yến Thành đã truyền khắp toàn bộ thánh địa.
Thực lực không đủ mà muốn đối phó với Sở Trường Sinh chính là đi tìm cái chết.
Trời đã về khuya, hai vầng trăng khuyết treo cao trên bầu trời.
Một bóng người chậm rãi đi dưới ánh trăng, bóng người ấy già nua, phần lưng hơi cong xuống, tay chống quải trượng, bước từng bước một.
Quải trượng va vào phiến đá xanh tạo ra âm thanh lanh lảnh, trong đêm tối không khỏi làm người ta cảm thấy sợ hãi.
Trong khoảng không, có một bóng người xé rách không khí tiến đến, mang theo tiếng gầm kinh hoàng đột nhiên xuất hiện bên ngoài Thao Thiên Cốc.
Bóng người này giống như toàn thân đều tỏa ra ánh sáng, phảng phất giống như một vị thần, có vô số tia sáng chiếu rọi.
Bà lão chống quải trượng đứng trước Thao Thiết Cốc, nhìn bóng người tỏa ra ánh sáng bên trên tường thành, nhẹ nhàng ho khan một tiếng, ngẩng đầu lên, nếp nhăn chất đầy trên mặt giật giật:
- Ngọc Hằng Thánh Sư… Đã lâu không gặp, ngài cũng đến Thao Thiết Cốc thưởng thức đồ ăn ngon sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận