Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1896: Đợi ngày ta trở về là lúc ta giết các ngươi (2)

Notice: Undefined offset: 206
Oành!
Ngay sau đó, Tiểu U giống như dã thú chạy đến trước người của vị Tài Quyết Sử.
Nàng vung tay và đập mạnh lên trên Huyết Sắc Liêm Đao.
Mà Liêm Đao bị trớ chú màu xanh lục ăn mòn bỗng vang lên một tiếng "loạt xoạt" rồi đứt đoạn...
Bốn vị Tài Quyết Sử đều hít sâu một hơi...
"Đây là cái trớ chú gì thế? Quá đáng sợ!"
- Tản ra! Đừng để nhiễm trớ chú... Nữ nhân này...
Tài Quyết Sử nhanh chóng hét lớn, thể xác và tinh thần của bốn người đều nhanh chóng dịch chuyển ra.
Tiểu U bị vây ở giữa.
Oành!
Nhưng mà trên mặt Tiểu U cũng không có chút thay đổi nào, thân hình nàng chuyển động vang lên một tiếng "xoạt", còn sót lại chỉ là một tàn ảnh màu xanh lục.
Lần thứ hai xuất hiện chính là đánh tới vị Tài Quyết Sử vừa bị đánh gãy Huyết Sắc Liêm Đao.
- Cút ngay cho ta!
Trường bào màu huyết bay lên, hình như trên người vị Tài Quyết Sử này đang có huyết sắc hỏa diễm thiêu đốt, khí tức trên người hắn ta bay lên tận trời giống như người bỗng nhiên trở nên khổng lồ vậy!
Oành!
Một quyền của hắn ta và một trảo của Tiểu U chạm vào nhau.
Thân thể của Tiểu U bỗng nhiên bay ngược về phía sau.
Giống như một cái lò xo bật ngược lại, bắn ra rất xa.
Nàng ngã trở về bên cạnh người của Bộ Phương một cách dữ dội.
Mà giờ phút này, mặt Bộ Phương không có cảm xúc nhìn vào chiếc nồi.
Mùi thơm ngào ngạt trong nồi bay lên cao.
Sinh Mệnh Tinh Quả, Tinh Nguyên Tử Tủy, mấy nguyên liệu quý hiếm này bị Bộ Phương không chút thương tiếc mà ném vào trong nồi.
Tinh khí dồi dào bỗng nhiên trào ra!
- Tay của ta... Chết tiệt! Trớ chú chết tiệt!
Ánh mắt của vị Tài Quyết Sử đã đánh một quyền vào Tiểu U đột nhiên đông cứng lại.
Ngay sau đó, hắn ta lộ ra sự kinh sợ.
Hắn ta phát hiện ra cánh tay của mình hóa thành một màu xanh lục, mà màu xanh lục kia đang không ngừng lan ra thân thể của hắn ta.
Phựt!
Không chút do dự.
Vì Tài Quyết Sử này chặt đứt một cánh tay của mình.
Cánh tay màu xanh lục kia bị thối rữa ngay lập tức, nó rơi xuống dưới hư không vô tận.
Bốn bị Tài Quyết Sử nhìn thấy thì hít một hơi thật sâu.
Bọn họ chính là Nhất Tôn Nhất Chuyển Tiểu Thánh, nhưng khi thân thể bọn họ dính phải trớ chú thì trong nháy mắt đã bị thối rữa.
"Cuối cùng thì đây là cái gì vậy?"
"Nữ nhân này... Đáng sợ như vậy ư?"
- Rút lui! Nữ nhân này chính là chất độc, chạm vào sẽ chết!"
Bốn vị Tài Quyết Sử liếc nhau một cái, bọn họ đều dự định chạy trốn.
Nhưng mà, sau khi Tiểu U ổn định thân thể thì ánh mắt màu xanh lục của nàng mở lớn.
Ngay sau đó, nàng đánh ra một chưởng về phía bốn vị Tài Quyết Sử.
Một chưởng kia vừa tung ra.
Trên bàn tay của Tiểu U hiện lên một con rắn màu xanh lục đang bò, nó hóa thành hàng ngàn trớ chú tiểu xà bay đầy trời, rồi lập tức cắn nuốt về phía bốn vị Tài Quyết Sử.
Một chiêu này khiến cho cả bốn bị Tài Quyết Sử đều cảm thấy sợ hãi!
- Kết thúc đi! Liều mạng với nàng... Loại nguyền rủa này... Không lẽ nữ nhân kia...
Trong đôi mắt của bốn vị Tài Quyết Sử lộ ra vẻ không thể tin nổi.
Sau đó, thân thể bọn họ lơ lửng trong tất cả ngóc ngách trên không trung.
Cuối cùng, bọn họ giơ lên một chưởng.
Ánh sáng huyết sắc trên thân của bốn người bọn họ bắn ra.
Cuối cùng hóa thành một bóng người huyết sắc khủng bố lơ lửng trong không trung.
Bóng người huyết sắc kia giơ bàn tay lên đánh về phía bàn tay màu xanh lục của Tiểu U, sau đó cả hai va chạm vào nhau.
Vụ nổ kinh hoàng bất ngờ xảy ra...
Phụt phụt!
Tiểu U bỗng nôn ra một ngụm máu tươi, còn trớ chú Chi Xà trên người cũng đã biến mất, thân thể nàng theo đó mềm nhũn rồi gục xuống.
Ong!
Ở phía sau.
Bộ Phương cũng đã hoàn thành việc nấu nướng món ăn, một cái chén đựng món ăn giống như ngọc lưu ly nở rộ đang được hắn bưng trong tay.
Hắn thu lại nồi Huyền Vũ, Bạch Hổ Thiên Lò và Long Cốt Thái Đao.
Hai cánh sau lưng của Bộ Phương chuyển động, hắn xuất hiện bên người Tiểu U rồi dùng một tay nâng thân thể Tiểu U dậy.
Đôi mắt Tiểu U đóng chặt, lông mày nhíu lại, trên trán nhăn thành chữ xuyên (chữ xuyên:


), có thể cảm nhận được toàn thân nàng phát ra đau đớn khó nói thành lời.
Giống như chui vào cốt tủy vậy.
Tuy rằng trớ chú Chi Xà đã ẩn xuống.
Nhưng mà...
Lần bùng nổ này khiến cho trớ chú trên thân của Tiểu U hoàn toàn bị mất khống chế!
Trên không trung.
Sắc mặt của bốn vị Tài Quyết Sử tái nhợt.
Trong mắt của mỗi người bọn họ đều hiện lên vẻ hoảng loạn và kinh hoàng, bọn họ nâng đầu ngón tay lên thì thấy được một vệt màu xanh lục đang chậm rãi lan ra từ đầu ngón tay.
- Loại trớ chú đáng sợ này... Chẳng lẽ đã xen lẫn vào ngọn nguồn trớ chú của Lời Nguyền Thiên Nữ sao!"
Một vị Tài Quyết Sự vô cùng hoảng loạn, thân thể Tứ Chuyển Tiểu Thánh của hắn ta cũng không thể chống lại được sự ăn mòn này.
"Thật là đáng sợ."
"Trớ chú Thiên Nữ!"
"Đó chính là nguồn gốc của mọi loại tài họa hủy diệt thế giới sao?"
- Không thể nào.. Trên thế gian sao lại có Lời Nguyền Thiên Nữ cơ chứ! Mặc kệ là có đúng hay không, nhưng phải nhân lúc nữ nhân này chưa trưởng thành mà ngay lập tức loại bỏ mới được...
Một vị Tài Quyết Sử lạnh lùng nói.
Sau đó, khí tức khủng bố ập đến, huyết sắc bỗng nhiên bao trùm thân thể khiến cho toàn thân của hắn ta đều hóa thành một tàn ảnh huyết sắc.
Hắn ta phóng về phía của Tiểu U.
Một chưởng mạnh mẽ đập xuống, hắn ta muốn khiến cho Tiểu U hóa thành tro bụi!
- Chết đi!
Tài Quyết Sử quát lớn!
Ánh mắt của Bộ Phương nhìn chằm chằm vào hắn ta.
Bộ Phương hít sâu một hơi, sau đó nói.
- Cút!
Bộ Phương đang ôm Tiểu U xoay người lại, bàn tay đang quấn băng vải của hắn va chạm vào một chưởng của vị Tài Quyết Sử kia, tiếng Thao Thiết gầm gừ vang lên và sau đó lập tức im bặt.
Oành!
Khí lãng khủng khiếp bỗng nhiên bùng nổ!
Tước Đề của áo choàng lông vũ vang lên.
Ánh sáng vô song bao phủ áo choàng.
Thân hình Bộ Phương đang ôm Tiểu U chợt giống một viên đạn pháo bị nén lại...
Rồi đột nhiên bắn về phía không trung mênh mông...
Bộ Phương ôm Tiểu U mà ánh mắt của hắn vẫn vô cùng bình tĩnh.
Hắn nhờ vào sức mạnh của một chưởng này mà bỏ chạy trong nháy mắt.
Hắn chậm rãi xoay người lại.
Những sợi tóc đứt đoạn được buộc chặt bằng dây thun đột nhiên tung bay.
Sắc mặt của hắn vẫn không chút thay đổi, thậm chí còn lạnh lùng hơn.
Bộ Phương nhìn thẳng vào bốn vị Tài Quyết Sử đang lơ lửng trong không trung kia.
- Món nợ lần này... Bộ Phương ta nhớ kỹ... Đợi ngày ta trở về là lúc ta giết chết các ngươi!
Ánh mắt lạnh như băng như đang mang theo một lời thề, hắn nhìn thẳng vào bốn bị Tài Quyết Sử trong không trung.
Bốn người bị nhìn đến mức tê cả da đầu.
Oành!
Bộ Phương dùng một tay ôm Tiểu U, còn một tay bưng thức ăn.
Tay áo của áo choàng lông vũ trên thân bay tán loạn, tóc dài màu đen và màu xanh lục quấn vào nhau.
Thân thể hắn bỗng nhiên đụng vào một Hư Không Loạn Lưu đang dao động, sau đó dần dần mờ nhạt... Chậm rãi tiến vào bên trong Hư Không Loạn Lưu.
Mãi cho đến một giây cuối cùng biến mất, ánh mắt vô tình của Bộ Phương vẫn nhìn chằm chằm vào bốn vị Tài Quyết Sử.
Bóng tối buông xuống, trước mắt hoàn toàn chìm trong bóng tối.
Mà giờ khắc này, âm thanh nghiêm túc của hệ thống lại bỗng nhiên vang lên trong đầu của Bộ Phương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận