Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2238: Chín năm (2)

Notice: Undefined offset: 184
Thời gian luôn trôi đi trong cuộc sống vô tri vô giác này.
Ba năm sau, Cẩu gia trở về.
Vừa bước vào tửu lâu, nó đã hô to một tiếng gọi món sườn xào chua ngọt.
Cuối cùng Cẩu gia cũng ổn định được tu vi của chính hắn ta, đồng thời thu hoạch được rất nhiều sự tịnh tiến, đôi mắt nhấp nháy tựa như muốn quét sạch cả tinh không vậy.
Mà ba năm này đã nằm ngoài dự đoán của những người ở Địa Ngục.
Thế mà Minh Ngục không có bất kỳ động tĩnh gì, không xâm lấn, không chiến tranh, tất cả mọi thứ đều vô cùng yên bình.
Điều này có hơi kỳ lạ, chẳng lẽ thật sự chỉ vì một trận chiến đấu mà cả hai bên đều chọn cách giữ gìn hòa bình sao?
Tất nhiên, nếu hòa bình thật sự được gìn giữ thì quá tốt rồi.
Cường giả Địa Ngục rất mong muốn được như vậy.
Ba năm, ba năm, lại ba năm nữa...
Đây là khoảng thời gian dài đằng đẵng nhất mà Bộ Phương đã trải qua từ khi đến Dị Giới.
Tổng cộng đã chín năm, bọn họ đều ở bên trong Hoàng Tuyền tiểu điếm.
Thỉnh thoảng hắn tùy hứng sẽ đóng cửa tửu lâu, rời khỏi Hoàng Tuyền tiểu điếm, để Tiểu U lái U Minh Thuyền mà đi xuyên qua các Cổ Lão Thành Thị của Địa Ngục, tìm kiếm mỹ thực nơi này.
Cũng có ghé vào những ngọn núi hùng vĩ cùng mặt đất tràn ngập nguy cơ, tìm kiếm những món ăn dân dã và ngon lành.
Trải nghiệm cảm giác hòa nhập vào phong tục của Địa Ngục cũng không tệ.
Mà dọc theo đường đi, Bộ Phương cũng học hỏi được rất nhiều điều, trù nghệ của hắn cũng tăng trưởng lên rất nhiều.
Chín năm này là chín năm mà Địa Ngục khôi phục nguyên khí, cũng là chín năm quan trọng để Bộ Phương củng cố trù nghệ và bồi dưỡng tình cảm sâu đậm.
Minh Vương Nhĩ Ha bị buộc phải bước vào Quỷ Vương Quan một lần nữa, vẫn còn ba tầng dưới của Quỷ Vương Quan, Minh Vương Thiên Tàng và Ứng Long Ngục Chủ, tất cả đều ép hắn ta phải vượt qua.
Vào năm thứ tám, Minh Vương Nhĩ Ha cuối cùng cũng xông qua, tu vi của hắn thuận lợi tiến vào cấp Cửu Chuyển Đại Thánh.
Tốc độ rất nhanh nhưng thật ra không dễ dàng gì, vượt qua Quỷ Vương Quan vô cùng khó khăn, thậm chí còn có nguy cơ tử vong.
Tuy nhiên, Minh Vương Nhĩ Ha đã có thể vượt qua, Thiên Tàng cũng vì điều này mà vô cùng hào hứng.
Thời gian còn lại đương nhiên là củng cố tu vi.
Tuy nhiên, Minh Vương Nhĩ Ha, người đã vượt qua Quỷ Vương Quan, bây giờ chỉ còn lại một ước mơ duy nhất trong đời, đó chính là được ăn que cay, ăn mãi ăn mãi không bao giờ hết.
Thời gian chín năm, đối với Địa Ngục mà nói, thật ra chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi.
Khi tu vi đạt đến Thánh Cảnh, tuổi thọ nguyên đã kéo dài vô tận.
Tuy nhiên, thời gian chín năm cũng không phải là ngắn, ít nhất là đối với Bộ Phương.
Tửu lâu của hắn đã đạt doanh số tiêu thụ khá cao theo thời gian.
Doanh số tiêu thụ của hệ thống đã đạt điểm tới hạn, Bộ Phương cảm thấy rằng nó sắp đột phá rồi...
Điều này là do Bộ Phương không có bất kỳ nguyên nhân gì để nấu món ăn kỳ lạ cả.
Cũng không nhận được quá nhiều Minh Tinh tăng phúc.
Sự đột phá tự nhiên nước chảy thành sông này mới là tiêu chuẩn.
...
Một ngày này.
U Minh Thuyền xé rách bầu trời, bay lơ lửng trong Hoàng Tuyền Thành với những tòa nhà cao tầng san sát nối tiếp nhau.
Đám người Bộ Phương đáp xuống, quay trở lại Hoàng Tuyền Thành.
Tiểu Hồ bây giờ đã lớn lên rất nhiều, lại một lần nữa ngưng tụ ra một cái đuôi, từ tam vĩ hóa thành tứ vĩ, cùng với việc bồi dưỡng bằng vô số món ăn mỹ vị, thực lực của nó cũng trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Tiểu Hoa tự mình tìm đến Địa Ngục từ Tiên Trù tiểu điểm.
Tu vi bây giờ của Thất Thải Phệ Thiên Mãng cũng đã tăng lên không ít, có lẽ là bởi vì thức ăn.
Vẻ ngoài của Tiểu Hoa càng thêm phần ma mị.
Tu vi cũng đã bước vào Đại Thánh cảnh.
Dù sao, Thất Thải Phệ Thiên Mãng cũng là Viễn Cổ Hung Thú, thậm chí sức mạnh của nó sau khi trưởng thành không kém gì so với Cẩu gia trước đây.
Nói cách khác, chỉ cần Tiểu Hoa vừa thành niên là đã có thể sở hữu sức mạnh của Đại Viên Mãn Tiểu Thánh rồi.
Đương nhiên Bộ Phương sẽ không để tuột mất loại tiềm lực mạnh mẽ này.
Hơn nữa, khi Tiểu Hoa lớn lên, cô bé này càng ngày càng xinh đẹp động lòng người, thậm chí còn trở thành một hình ảnh đầy sức mê hoặc ở Hoàng Tuyền Thành.
Thu hút ánh mắt của không biết bao nhiêu người.
Vô số người nhao nhao tràn vào trong Hoàng Tuyền tiểu điếm chỉ để có thể nhìn thấy nó một cái.
Tuy nhiên, con bé Tiểu Hoa này quả thật không hổ là Hung Thú đời sau.
Vô cùng kiêu ngạo, thậm chí còn lạnh lùng hơn cả Bộ Phương nữa.
Sau khi học hỏi được chiêu lột quần áo từ Tiểu Bạch, tất cả việc cần lột quần áo đều được nó nhận hết.
Hôm nào không có việc gì làm thì đều muốn kiếm chuyện để lột quần áo...
Cộc cộc cộc...
Đi dạo trên các đường phố của Hoàng Tuyền Thành.
Đường phố về đêm tràn ngập mùi thơm nồng đậm đến từ những quán nhỏ ven đường.
Những quán nhỏ này đều mở cửa vào ban đêm như thể học tập quầy đồ nướng mà Bộ Phương dựng lên ở Tiên Trù Giới vậy.
Ba người Tiểu U, Tiểu Hoa và Bộ Phương chậm rãi bước đi.
Tiểu Hồ thì vui mừng vẫy vẫy bốn cái đuôi, không ngừng nhảy nhót trên đường.
Con hồ ly trắng như tuyết trông vô cùng hấp dẫn.
Hoàng Tuyền tiểu điếm về đêm.
Cửa tửu lâu cũng đã mở.
Tất cả những nhân vật quý phụ nổi tiếng của Hoàng Tuyền Thành đã tụ tập trước cửa, bọn họ cuồng nhiệt vây quanh lấy tửu lâu.
Ban ngày các nàng không dám, sợ bị coi là làm náo loạn, bị lột quần áo rồi ném đi.
Nhưng vào ban đêm, các nàng tựa như điên cuồng vậy...
Không phải vì bất cứ điều gì khác, mà là vì người phục vụ trong tửu lâu, Thiên Tàng, kẻ được mệnh danh là sát thủ quý phụ...
Những quý phụ này đều bị Thiên Tàng làm cho điên đảo thần hồn.
Đối với vấn đề này, Thiên Tàng cũng vô cùng bất lực.
Trên thực tế, hắn ta rất muốn khiêm tốn làm một người phục vụ, mặt hướng về đại hải, xuân về hoa nở.
Sống một cuộc sống bình yên.
Tuy nhiên, khuôn mặt điển trai của hắn ta đã định chắc không hề tầm thường rồi.
Ngay cả khi hắn ta chỉ là một người phục vụ bình thường cũng có thể sáng chói như vàng trong đêm tối...
Có một tiếng bùm vang lên.
Cửa tiểu điểm đóng lại.
Ngăn cách Minh Vương Thiên Tàng khỏi những quý phụ nổi tiếng đang không ngừng la hét chói tai kia.
Đám người Bộ Phương đã trở về sau chuyến lữ hành cũng không hề cảm thấy kinh ngạc.
Cẩu gia nằm dưới gốc cây Ngộ Đạo mà ngủ một cách ngon lành.
Ngay cả khi trở thành Bán thần, Cẩu gia vẫn lười biếng như trước đây.
Cơ thể cũng phát triển theo chiều ngang.
Bộ Phương bước vào tửu lâu rồi nấu món sườn xào chua ngọt, cơm Long Huyết và các món mỹ thực khác.
Ăn uống no nê xong thì mọi người đều trở về phòng riêng.
Bắt đầu chuẩn bị đón chào ngày mới.
...
Trên tinh không trung vô ngần.
Đột nhiên có một trận gợn sóng khuếch tán ra.
Một chiếc chiến hạm bằng kim loại màu trắng bạc, như thể đang từ từ chạy nhanh ra từ sâu trong tinh không.
Chiến hạm này được chế tác vô cùng tinh xảo, mỗi một linh kiện đều được mài dũa vô cùng tinh tế tỉ mỉ.
Tổng thể chiến hạm vô cùng lớn, được chia thành chín tầng, như thể tỏa ra hào quang màu lam nhạt, thành bên của chiến hạm được bao bọc bởi một lớp lá chắn năng lượng, bảo vệ chiến hạm kim loại.
Có một tiếng két vang lên.
Đỉnh đầu của chiến hạm.
Một cánh cửa kim loại từ từ mở ra từ bên dưới.
Một bóng người đang khoanh hai tay mà bước ra từ bên trong chiến hạm.
Hắn ra đứng ở phía trước chiến hạm, ánh mắt nhìn thẳng vào Tinh Không Chi Hạ, tầm mắt ngay lập tức mở rộng ra, hình ảnh đột nhiên kéo dài, thứ đập vào mắt chính là...
Minh Ngục đại lục khổng lồ.
- Đại Thế Giới mới sinh ra... ở nơi này sao? Thật đáng tiếc, vào chín năm trước, khi người kia chỉ dẫn tọa độ để cho chúng ta tìm đến đây, chỗ này vẫn chỉ là một Tiểu Thế Giới tán loạn, ta còn tưởng rằng đã tìm được bảo vật. Không ngờ rằng mười năm sau tìm đến nơi này, nơi đây đã trở thành một Đại Thế Giới được Tinh Không Pháp Tắc thừa nhận rồi… Thật sự có chút kỳ diệu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận