Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1234: Đầu bếp này đáng bị chịu một ngàn đao (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tinh Thần Lực của Bộ Phương được phóng thích ra, thoáng chốc đã có thể nắm được tiết tấu trong đó.
Thân hình tung bay tựa như con bướm dập dờn trong đám gai đá đang không ngừng bắn ra một cách hung ác.
Mũi chân nhẹ nhàng giẫm lên một cây cột đá, Bộ Phương từ từ bay ra, đi ra khỏi cây cầu đá.
Muốn đi qua cây cầu đá này thật ra không khó, chỉ cần Tinh Thần Lực tập trung cao độ là được.
Đương nhiên, nếu như Tinh Thần Lực không đủ mạnh thì rất dễ bị đâm chết.
Những chiếc gai đá kia dường như có thể chiếm đoạt hồn phách, nếu như Thần Hồn Cảnh bị đâm chết, thì ngay cả tàn hồn cũng có thể chạy thoát được.
Bộ Phương đi qua cầu đá trước ánh mắt nằm ngoài dự kiến của những cường giả Hải Tộc kia.
Cả đám cường giả Hải Tộc đều đưa mắt nhìn nhau.
Gã nhân loại kia trông chẳng có vẻ mạnh mẽ gì cả, thế mà lại có thể đi qua, vậy thì bọn họ hẳn là cũng có thể qua được.
Đám cường giả Hải Tộc đều hoàn toàn tự tin về điều này.
Chẳng qua chỉ là một tên Thần Hồn Cảnh tầng thứ nhất, bọn họ đều có thực lực Thần Hồn mấy tầng rồi, tất nhiên sẽ càng yên tâm hơn.
Vì vậy, mấy cường giả Hải Tộc này đã bước chân vào trong cầu đá.
Bọn họ đã hối hận ngay khi vừa bước vào trong đó.
Mặc dù tinh thần của bọn họ vốn đã căng thẳng, nhưng lúc bước chân vào cây cầu đá, Tinh Thần Lực của bọn họ đã bị kéo căng đến cực điểm.
- A a a a a...
Hai mắt của những cường giả Hải Tộc đều sắp đỏ bừng lên, thân hình bay vút lên, không ngừng tránh né gai đá.
Cảm giác này khiến họ gần như muốn gục ngã.
Nhưng Bộ Phương có thể, bọn họ chắc chắn cũng có thể, bọn họ vẫn luôn tin vào điều đó.
Bộ Phương cũng có chút bất ngờ về điều này, Tinh Thần Lực và tu vi chân khí của hắn hoàn toàn không khớp với nhau, mặc dù vậy, hắn vẫn phải tiêu hao một chút sức lực để vượt qua cây cầu đá này.
Đám cường giả Hải Tộc này vậy mà vẫn chưa chết.
Mùi đồ ăn trong không khí nhẹ nhàng bay đến.
Bộ Phương hít hà, lại có chút đói bụng.
Hắn liếc nhìn đám cường giả Hải Tộc một cái, cũng lười rời đi, làn khói xanh trong tay hắn lượn lờ, ngay lập tức, nồi Huyền Vũ xuất hiện trong tay hắn.
Nồi Huyền Vũ đập xuống đất, phát ra một tiếng keng.
Mặt đất run rẩy.
Trái tim của những cường giả Hải Tộc đang bay ở phía xa xa đều co thắt lại, lè lưỡi, mệt mỏi không thôi, gã nhân loại này muốn làm gì vậy?
Hắn đứng bên kia cầu xách ra một cái nồi để làm cái gì vậy?
Lúc này, đầu óc bọn họ vô cùng thiếu dưỡng khí, chỉ còn một chút ý chí đang kiên trì, chậm rãi đi về phía bên kia cầu.
Hắn vung tay lên, lấy con sò biển khổng lồ đã bắt được ở lối vào của cái hố lớn ra.
Vỏ của con sò biển kia đã vỡ vụn, để lộ ra phần thịt bên trong.
Bộ Phương rất hài lòng với món Sò Biển này.
Dao phay Long Cốt vừa được lấy ra, một tia sáng màu vàng lóe lên, Bộ Phương chém vỡ vỏ sò của con sò biển vốn dĩ đã bị đập nát kia ra.
Sau đó, khoét thịt sò ra khỏi vỏ.
Thịt sò biển khổng lồ khiến Bộ Phương không khỏi có chút vui mừng.
Ánh sáng của con dao lại lóe lên lần nữa rồi mạnh mẽ chém xuống, cắt ra một miếng thịt sò nhỏ.
Lưu Tinh Đao phát huy tác dụng, ánh sáng con dao lóe lên như một ngôi sao băng khiến thịt sò bị cắt thành từng miếng nhỏ.
Hắn há miệng phun ra Thiên Huyền Hỏa.
Làm nóng nồi rồi đổ dầu vào.
Xèo xèo xèo!
Nhiệt độ trong nồi Huyền Vũ đột nhiên tăng lên, sau khi Bộ Phương lau vết nước trên tay, hắn chuẩn bị bắt tay vào nấu ăn.
Trước hết, đổ gia vị đã chuẩn bị sẵn vào trong đó, mùi thơm thoảng thoảng bay ra cùng với tiếng xèo xèo và tiếng xào nấu đồ ăn.
Trên cây cầu đá.
Những cường giả Hải Tộc kia đều sừng sỡ.
Huynh đệ này thật là độc ác!
Bọn họ ở đây đang tập trung tinh thần để tránh né gai đá ám sát, con mẹ nó, còn ngươi thì ở đằng kia nấu ăn sao?
Hơn nữa, mẹ kiếp, lại còn dùng cường giả của Hải Tộc bọn họ để làm nguyên liệu nấu ăn!
Tên này... đáng bị đâm ngàn đao!
Mùi thơm thoang thoảng, nhẹ nhàng, không hẳn là rất nồng, không chọc người như mùi đồ ăn đang bay lượn lờ khắp nơi kia.
Tuy nhiên, đây mới chỉ là xào đồ ăn kèm mà thôi.
Bộ Phương dùng lòng bàn tay lùa những miếng Thịt Sò đã cắt ra, cho tất cả vào nồi.
Ngay khi vừa bỏ thịt vào trong nồi, ngay lập tức khói bên trong nồi bốc lên nghi ngút!
Kèm theo đó là mùi thơm đậm đà của Thịt Hải Sản khi xào.
Cực kỳ thơm.
Bộ Phương cầm nồi Huyền Vũ bằng một tay, còn tay kia cầm muôi, lắc nồi để xào, nguyên liệu nấu ăn nảy lên không trung.
Xèo xèo xèo!
Tiếng xèo xèo và hơi nóng không ngừng bốc lên.
Hắn lấy hũ sứ bằng bạch ngọc ra, mở nắp, vò rượu nảy lên, ngay lập tức một dòng rượu mát lạnh đổ ra từ bên trong.
Khi vừa đổ rượu vào nồi, mùi thơm của rượu, mùi thịt tỏa ra không dứt.
Đổ nửa muôi Sốt Tương Ớt Thâm Uyên vào trong nồi để màu sắc của món ăn trở nên hấp dẫn hơn.
Sua một hồi đảo nồi, nguyên liệu nấu ăn đều đã ngấm vị.
Cuối cùng, Bộ Phương đổ đồ ăn ra một chiếc đĩa sứ thanh hoa đã chuẩn bị sẵn.
Những miếng thịt Sò Điệp đã được cắt ra vẫn còn hơi hơi rung rung, màu sắc bắt mắt, mùi thơm xông vào mũi.
Chỉ cần ngửi thôi là cảm giác thèm ăn sẽ tăng lên gấp bội.
Cường giả Hải Tộc lại ngây người ra một lần nữa.
Bộ Phương đổ Sốt Tương Ớt Thâm Uyên vào trong nồi Huyền Vũ, vị cay bốc lên hòa quyện vào bên trong mùi thơm, bay về phía những cường giả Hải Tộc.
Mùi vị đó làm cho mũi người ta có chút tê ngứa cùng nóng bỏng.
Trọng điểm là mùi thơm trêu chọc người... trong đó còn có mùi vị của sò điệp.
Con mẹ nó!
Tên này đáng bị đâm ngàn đao!
Bộ Phương hơi đói bụng, nấu một phần Cơm Long Huyết, sau đó, bưng cơm và đồ ăn tới ngồi xếp bằng ở lối ra trên cây cầu đá, nhìn đám cường giả Hải Tộc đang cố gắng di chuyển kia với vẻ thích thú.
Đôi đũa gắp một miếng Thịt Sò đang nóng hôi hổi lên, hơi nóng đang bốc lên trên miếng thịt.
Sau đó, Bộ Phương nhìn các cường giả Hải Tộc đang đỏ mắt kia một cái, đút miếng Thịt Sò vào trong miệng.
Mồm miệng nhai chóp chép, nước thịt bắn tung toé.
Những cường giả Hải Tộc đang nhìn chòng chọc vào Bộ Phương lập tức cõi lòng tan nát, bước chân loạng choang, cả người cứng đờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận