Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1325: Đập cải trắng đến khí thế ngất trời (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ra sức đập mạnh cái túi này…
Đây cũng là một phương pháp nấu ăn sao? Đúng là chưa từng thấy qua bao giờ.
Lông mày Sở Trường Sinh khẽ nhăn lại lộ ra vẻ kinh ngạc. Bộ Phương thật sự yêu cầu hắn dùng hết sức đập mạnh cái túi này sao?
Một cái túi mỏng manh như vậy à, chỉ sợ hắn mới đấm một đấm thì cái túi này đã nổ tung luôn rồi, mấy nguyên liệu nấu ăn bên trong cũng văng ra ngoài mất…
Chỉ nghĩ thôi cũng thấy cảnh tượng đó xấu hổ như thế nào rồi, cho nên chuyện như thế này… Sở Trường Sinh vẫn có chút do dự, hắn cảm thấy có chút không làm nổi.
Minh Vương Nhĩ Ha lại thật sự vô cùng tò mò. Vẫn còn có loại phương pháp nấu ăn đơn giản, rõ ràng, không màu mè như vậy sao?
Cái này có phải có nghĩa là Minh Vương Nhĩ Ha hắn ta sau này cũng có thể nấu ăn đúng chứ?
Cái món que cay như than trước đây thật sự là vết nhơ trong lòng Minh Vương Nhĩ Ha, đó thật sự không phải đồ dành cho con người ăn mà.
Lão giả thì lại lặng im suy nghĩ, ông ta nhìn cái túi này, cau mày. Nếp nhăn trên mặt lão giả khẽ run lên, ông ta tự hỏi một lúc rồi sau đó mắt ông ta sáng lên.
- Bộ lão bản đang định dùng va đập mạnh mẽ để hương vị bên trong hòa quyện với nguyên liệu sao?
Bộ Phương ngạc nhiên liếc nhìn lão giả, hắn không ngờ lão giả có thể hiểu được nguyên lý trong đó.
Tuy nhiên, lão giả hiển nhiên cũng chỉ hiểu được một chút. Phương pháp này nói thì đơn giản, nhưng thực tế lại rất khó thực hiện.
- Nhưng mà, cái túi này có thể chịu được sức công phá từ cú đấm của Tiểu Sở sao? Tu vi của Tiểu Sở không hề yếu, một cú đấm này... ngay cả một ngôi nhà cũng có thể bị phá hủy đấy.
Bộ Phương vỗ ngực bảo đảm để trấn an nỗi lo của lão giả.
- Cứ đập đi, hỏng ta chịu.
Nếu cái túi do hệ thống sản xuất có thể bị Sở Trường Sinh đập vỡ dễ dàng như vậy, thì Sở Trường Sinh có thể lên trời luôn rồi.
- Bộ lão bản rất tự tin nhỉ, hay là, ngươi không tin vào nắm đấm của lão phu à?
Sở Trường Sinh thấy Bộ Phương thề son sắt như vậy thì trong lòng cũng hơi bị khích.
Dù sao Sở Trường Sinh hắn cũng được coi là một tồn tại cấp giáo chủ của một cõi. Sau khi hắn dung hợp trái tim Thao Thiết thì sức lực rất mạnh, hắn mà đấm một đấm không khéo cái túi này vỡ thành từng mảnh mất.
Bộ Phương nhìn Sở Trường Sinh, khóe miệng khẽ giật, hắn nói mà mặt không có biểu cảm gì. Thật ra hắn cũng không muốn nói ra sự thật này chút nào đâu.
- Không phải ta xem thường ngươi, mà là ngươi thật sự đấm không vỡ cái túi này đâu.
Sở Trường Sinh hít sâu một hơi… Không nói nữa, xem ra hắn thật sự phải ra tay rồi.
Nhìn cái túi trong suốt đặt trước bàn ăn, Sở Trường Sinh giơ bàn tay lên.
Bộ Phương khẽ nhìn hắn.
Minh Vương Nhĩ Ha thích thú quan sát, lão giả sờ một nhúm tóc trắng trên đầu của bản thân và tỏ ra vô cùng hứng thú.
Nếu Sở Trường Sinh đấm một đấm mà cái túi này vỡ tung thì sắc mặt của Bộ lão bản chắc là sẽ rất đặc sắc nhỉ?
Minh Vương Nhĩ Ha và lão giả len lén liếc Bộ Phương một cái, trong lòng đột nhiên có chút hưng phấn.
Sở Trường Sinh nuốt một ngụm nước bọt, hắn quay đầu nhìn Bộ Phương rồi trịnh trọng nói:
- Bộ lão bản… Vậy ta đập đây.
Bộ Phương xoa mũi của mình rồi nói:
- Cứ đập đi… Đừng sợ, cứ mạnh dạn mà đập.
Hừ……
Sở Trường Sinh không thể không hừ một tiếng trong lòng, xem ra Bộ lão bản vẫn đang xem thường hắn.
Nếu đã như vậy……
Vỡ đi nhé, cái túi nhỏ!
Hai mắt Sở Trường Sinh co rụt lại, bàn tay đột nhiên ra sức đập mạnh, vù một tiếng như thể xé rách không khí vậy.
Bùm một tiếng, lòng bàn tay đập mạnh vào trên bàn ăn.
Bàn ăn rung chuyển dữ dội và phát ra tiếng kêu lục cục.
Trong phòng bếp, đôi mắt màu xám trắng của Tiểu Bạch lóe lên, trong đó còn có cả sấm sét qua lại.
Tiểu Bạch nhô đầu ra, giọng nói máy móc vang lên:
- Kẻ gây rối... lột sạch quần áo cho bàn dân thiên hạ xem.
Sở Trường Sinh cũng có chút xấu hổ liếc nhìn Tiểu Bạch một cái:
- Lão phu đang chơi đùa vui vẻ với Bộ lão bản mà.
Sau khi giải thích xong, Tiểu Bạch mới lại chui vào bếp.
Mà Sở Trường Sinh giơ lên tay.
Trên bàn, cái túi vẫn còn nguyên vẹn, cải trắng ở bên trong vẫn không có gì thay đổi rõ ràng.
Bộ Phương nhìn thoáng qua, thở dài một hơi:
- Không được, ngươi vẫn yếu quá.
Thật sự không đập vỡ được sao?
Cả khuôn mặt của Sở Trường Sinh đều trở nên đỏ bừng, một đầu tóc màu bạc cũng rũ rượi rơi xuống.
Sở Trường Sinh nghiêm túc nói:
- Ngoài ý muốn, là ngoài ý muốn… Cái túi nhỏ này thật đúng là rất chắc đấy! Bộ lão bản, cho lão phu thêm một cơ hội nữa!
Xem ra Bộ Phương cũng không nói đùa cho vui, hắn có thể tùy ý mà đập cái túi nhỏ này!
Nếu đã như vậy… Vậy hắn cũng không khách khí nữa đâu!
- Được.
Bộ Phương gật đầu, cho Sở Trường Sinh thêm một cơ hội nữa thì sao chứ?
Sở Trường Sinh nói:
- Nào, chúng ta đi ra ngoài đi, tránh cho Bạch gia lại hiểu lầm tiếp.
Nói xong hắn cầm lấy cái túi nhỏ kia đi ra phía bên ngoài tửu lâu.
Bộ Phương lại không để ý đến cái đó, hắn cũng giúp một tay rồi đi theo ra ngoài.
Trong tửu lâu, Minh Vương Nhĩ Ha và lão giả cũng tò mò đi qua theo bọn họ. Cẩu gia vốn dĩ đang nằm nhắm mắt dưới bóng cây Ngộ Đạo cũng mở mắt ra ngáp một cái, có chút cạn lời.
Tiểu Hoa thì lại mở to mắt, tung ta tung tăng chạy ra ngoài hóng chuyện.
Tiểu U đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội xem náo nhiệt này rồi.
Là Thánh Nữ của Thiên Cơ Thánh Địa, Nghê Nhan tuân theo yêu cầu của Thiên Cơ Thánh Chủ đến nơi ở hiện tại của Thiên Cơ Thánh Địa đi dạy dỗ cho rất nhiều đệ tử.
Nàng ta vẫn chưa trở lại, nếu không với tính tình của người phụ nữ đó chắc chắn lại muốn xen vào chuyện này cho xem.
Nhóm người đi tới trước cửa tửu lâu.
Những người đi đường đi qua xung quanh đều bị thu hút bởi nhóm người này.
Sở Trường Sinh đặt chiếc túi trong suốt chứa cải trắng xuống đất, ra hiệu cho mọi người lùi lại ra phía sau để nhường ra một chỗ trống.
Chân khí quanh quẩn hiện ra ở trên người Sở Trường Sinh, ngay sau đó có tia sáng lóe lên trong mắt hắn.
Thân thể đột nhiên trở nên to lớn, cơ bắp cuồn cuộn, trong phút chốc hắn biến thành một người khổng lồ cao hơn ba mét.
Gầm!
Sở Trường Sinh gầm lên, một đầu tóc bạc xuyên qua không trung giống như đinh thép khiến cho không trung như muốn nổ tung.
Hắn đảo mắt dừng lại ở cái túi nằm dưới đất. Sở Trường Sinh nắm chặt hai tay lại thành một.
Sau đó hắn há to miệng, cơ bắp dày đặc như Cầu Long và rắn chắc như thép.
Đột nhiên hắn giơ tay lên đập xuống cái túi trong suốt trên mặt đất!
Tốc độ rất nhanh, giống như không trung sắp bị đánh nát vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận