Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1732: Tiểu Bạch chống lại Bộ Phương (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lão Thiết trả lời tỉ mỉ.
- Ta biết ngay mà, lão già Ứng Long đó rảnh rỗi đi tới Tiên Trù Giới tìm người, nhất định là có người mách lẻo rồi, quả nhiên là lão già Hoàng Tuyền Đại Thánh khốn kiếp đó, không phải chỉ bứt một ngọn Hoàng Tuyền Thảo của hắn sao, có cần phải hô đánh hô giết như vậy không...
Minh Vương Nhĩ Cáp nhếch miệng, nhét Que Cay vào trong miệng.
Lão Thiết không nói gì.
Hai người đi ra khỏi Quỷ Vương Quan, quay trở lại chính điện trong Minh Vương Cung.
Minh Vương đi tới vị trí phía trên rồi ngồi xuống.
Hắn vỗ miệng, nhét khúc Que Cay cuối cùng vào trong miệng.
Khi hàm răng của hắn cắn chặt, hắn dường như đã nghe thấy âm thanh tan nát cõi lòng của chính mình...
- Que Cay đã ăn hết rồi... cuộc sống sẽ không còn niềm vui nữa rồi.
Minh Vương Nhĩ Cáp ôm lấy lồng ngực của mình, hai mắt vô cùng rầu rĩ.
Đột nhiên.
Cái mũi của Minh Vương Nhĩ Cáp khẽ động đậy.
Cả người hắn lập tức cứng đờ.
Dáng vẻ của Minh Vương Nhĩ Cáp khiến cho Lão Thiết cũng cả kinh, đã xảy ra chuyện gì sao?
- Mùi vị đó...
Minh Vương Nhĩ Cáp nheo mắt lại, chiếc cổ duỗi dài ra, lỗ mũi mở lớn, hai gò má chợt đỏ ửng.
- Mùi vị đó!
Lỗ mũi của Minh Vương Nhĩ Cáp không ngừng nhăn rúm...
Ngay sau đó, hai mắt đột nhiên mở ra, bắn ra vô số tia sáng.
- Mùi vị đó... chắc chắn không sai!
Ào ào một tiếng, Minh Vương Nhĩ Cáp đứng dậy khỏi vị trí.
- Là mùi vị của Que Cay! Không... Không phải là Que Cay bình thường! Dường như ta cảm nhận được một ngọn lửa đang cháy hừng hực! Nếu như Que Cay trước đây chỉ là cây tăm, thì Que Cay này... chính là cây gỗ!
Minh Vương Nhĩ Cáp bụm mặt, đột nhiên phá lên cười.
Vẻ mặt của Lão Thiết đầy hoảng sợ.
Minh Vương đại nhân... Con mẹ nó, điên rồi sao?
- Lão Thiết! Đi với bản vương ra ngoài một chuyến... Nếu như bản vương đoán không lầm, Que Cay đến Địa Ngục rồi! À không... Người thiếu niên Bộ Phương đã đến Địa Ngục rồi!
Minh Vương Nhĩ Cáp hất tóc mái trên trán, hai mắt sáng rực lên mà nói.
- Đi ra ngoài? Không được đâu... Ứng Long đại nhân sắp trở về rồi... Ta...
Lão Thiết vội vàng khoát tay.
Thế nhưng, còn chưa kịp nói hết lời.
Hắn đã bị Minh Vương Nhĩ Cáp xách lên, kẹp trong nách rồi lao như bay ra ngoài.
- Cũng không phải dẫn ngươi đi tới các Đại Lục khác, chính là ở trong Địa Ngục! Lẽ nào bản vương thân là Minh Vương, mà ngay cả tự do cả đời cũng không có sao?
- Nếu như lão già Ứng Long không phục, bản vương sẽ đánh nhau với hắn! Đánh tới mức con rồng thối đó khuất phục mới thôi!
Giọng nói của Minh Vương Nhĩ Cáp tràn ngập trong không khí.
Cùng với tiếng la hét của Lão Thiết.
...
- Xem ra không có tác dụng rồi.
Bộ Phương thở dài một hơi, cất Que Cay vào.
Sau đó trở tay, quay người bước ra một bước.
Chẳng qua hắn cũng chỉ nhất thời cao hứng, chứ không thật sự có ý định dùng thanh Que Cay để triệu hồi Nhĩ Cáp đến đây.
Nhĩ Cáp là Minh Vương, cũng không phải Cẩu Gia, cái mũi có lẽ không thính như vậy.
Cất Que Cay vào, Bộ Phương nhìn cánh đồng hoang vu mênh mông bát ngát đó.
Thần Nữ Thành mà hệ thống nhắc tới vẫn chưa thấy đâu, mà theo như những lời mà hệ thống đã nói, muốn tìm được núi Thần Tuyệt, nhất định phải tìm thấy Thần Nữ Thành mới được.
Đứng một chỗ tất nhiên sẽ không thể nghĩ ra cách.
Vì vậy, Bộ Phương định đi vào xa hơn.
Một tòa thành trì không thể nào bốc hơi khỏi nhân gian được nhỉ?
Bộ Phương thầm nghĩ trong lòng.
Sau đó, tiến về phía trước.
Vừa bước ra một bước.
Ngay sau đó, Bộ Phương chợt ngây người ra.
Hắn cúi đầu nhìn xuống phía dưới chân mình.
Nhưng lại nhìn thấy đất dưới chân đột nhiên có sự thay đổi.
Hóa thành từng bàn tay bằng bùn, những bàn tay bằng bùn đó nắm lấy chân của Bộ Phương, kéo mạnh Bộ Phương xuống phía dưới.
- Đây là cái gì vậy?
Bộ Phương cả kinh trong lòng.
Áo choàng lông vũ trên người đột nhiên biến đổi, lập tức biến thành màu đỏ thẫm, Hỏa Vũ sau lưng hiện lên, muốn rút thân thể của hắn ra.
Tuy nhiên, hiệu quả cũng không đáng kể.
Bộ Phương nhíu mày, tâm niệm vừa động.
Trong nháy mắt, trận pháp xuất hiện, Tiểu Bạch và Tiểu Bì hiện lên trong hư không ở giữa vòng tròn đó.
- Kéo ta ra ngoài...
Bộ Phương nói với Tiểu Bạch.
Đôi mắt máy móc của Tiểu Bạch lóe lên, gật chiếc đầu tròn vo một cái, sau đó đáp xuống trên mặt đất.
Cánh tay như quạt hương bồ của Tiểu Bạch nắm lấy bàn tay của Bộ Phương.
Hả?
Đột nhiên.
Bộ Phương và Tiểu Bạch đều sửng sốt.
Ngay sau đó.
Bàn tay bằng bùn dưới chân Tiểu Bạch hiện lên, vẻ mặt của Tiểu Bạch đầy ngơ ngác, sau đó rơi xuống một cách nhanh chóng.
Bởi vì Tiểu Bạch đang kéo tay Bộ Phương, vì vậy, Bộ Phương cũng bị một sức mạnh cực lớn kéo xuống theo.
Vào lúc này... Bộ Phương đột nhiên có một cảm giác bị Tiểu Bạch lừa.
Đôi mắt kép thẳng tưng của Tiểu Bì quay tít một vòng, sau đó hóa thành một tia sáng màu vàng óng hiện lên, nằm trên vai Bộ Phương.
Một tiếng phần phật vang lên.
Mặt đất đang nhấp nhô đã khôi phục lại vẻ như cũ.
Mà Bộ Phương, Tiểu Bạch và cả Tiểu Bì... thì lại biến mất không thấy tung tích đâu nữa.
Vô số bàn tay bằng bùn đung đưa trước mặt Bộ Phương.
Tiểu Bạch rơi xuống một cách ngơ ngác, cơ thể nặng nề kéo theo Bộ Phương cũng đang không ngừng rơi xuống.
Đột nhiên.
Bộ Phương phát hiện trước mặt mình bỗng chốc trở nên rõ ràng hơn.
Tiếng gió vù vù vang dội bên tai.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn.
Tiểu Bạch rơi ầm xuống trên mặt đấy giống như một hòn thiên thạch, trở mình đứng dậy, bàn tay quạt hương bồ sờ lên chiếc đầu tròn vo của mình.
Bộ Phương thì lại tiếp đất nhẹ nhàng.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía trước, vừa lướt nhìn qua, ánh mắt của hắn lập tức co rụt lại.
Ầm!
Bộ Phương ngẩng đầu lên, trong nháy mắt tầm nhìn mở rộng hơn.
Bức tường thành cao vút sừng sững, những tòa nhà cao tầng nối tiếp nhau san sát!
Một thành trì vô cùng rộng lớn đột nhiên xuất hiện trước mặt Bộ Phương...
- Đây là... Thần Nữ Thành sao?
Khóe miệng của Bộ Phương giật một cái...
Sau đó, một tiếng ầm ầm vang lên.
Cửa thành đang đóng chặt lập tức ầm ầm mở ra.
Tiếng rồng ngâm lập tức vang lên từ bên trong cửa thành.
Từng tiếng rồng ngâm quanh quẩn đinh làm tai nhức óci.
Ngay sau đó, những bóng người dày đặc bay vụt ra từ bên trong cổng thành cao ngất.
Trên bầu trời.
Cơn mưa mũi tên che kín cả bầu trời đang lao vút theo từng đường vòng cung về phía vị trí mà Bộ Phương đang đứng. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận