Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1324: Phương thức chế biến muối chua đặc biệt (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team

Bộ Phương chọn ra rất nhiều cách làm cải trắng, nhưng lại thấy không có cách làm nào thích hợp.
- Món ăn đặc biệt đó…
Bộ Phương sờ lên cằm một cái, áo bào lông chim hơi đong đưa, hắn đứng yên tại chỗ suy nghĩ một hồi.
Bỗng nhiên Bộ Phương nhớ tới cái gì đó, đôi mắt lập tức sáng lên.
Ánh sáng lóe lên, Long Cốt Thái Đao lập tức xuất hiện trong tay của hắn, ánh đao lướt qua, trực tiếp cắt một bắp cải trắng trong veo như nước ra.
Bên trong rau cải trắng tràn đầy nước, vừa mở cải trắng ra thì một giọt nước tròn trịa lập tức lăn xuống.
Sau khi cắt cải trắng ra thành từng khối, rồi bỏ vào trong bát sứ đã chuẩn bị sẵn.
Bộ Phương không lấy nồi Huyền Vũ ra, cũng không chuẩn bị đồ gia vị gì, tâm trạng chợt sáng lên, mặt đỏ mới mang tai mà cò kè mặc cả với hệ thống.
Cuối cùng, từ trong hệ thống, Bộ Phương lấy ra được một cái túi trong suốt.
Hiển nhiên cái túi này cũng không phải túi bình thường, không biết dùng vật liệu gì tạo ra, vô cùng vững chắc, không dễ dàng xé vụn.
Dù sao cũng là vật phẩm xuất ra từ hệ thống, tất nhiên phải thuộc hàng tinh phẩm.
Đôi mắt Bộ Phương sáng lên, những miếng cải trắng được hắn cắt gọn đều nhét hết vào trong cái túi không biết dùng vật liệu gì đó.
Sau đó, chợt nảy lên một suy nghĩ, từ bên trong không gian của hệ thống lấy ra một bình thủy tinh đựng toàn tương Thâm Uyên Lạt Tiêu.
Gõ gõ bình Thâm Uyên Lạt Tiêu, Bộ Phương cảm thấy bình Thâm Uyên Lạt Tiêu này đúng là thứ tốt nhất mà.
Múc ra một muôi tràn đầy tương Thâm Uyên Lạt Tiêu đổ vào trong túi, trộn hỗn hợp cùng với rau cải trắng.
Bộ Phương múc thêm một muỗng nhỏ rượu Hoàng Tuyền Nại Hà, đổ luôn vào trong đó, ngay lập tức trong túi khuếch tán ra mùi rượu nồng.
Miệng túi căng ra, bỏ vào trong đó một chút đồ gia vị, khiến cái túi kia trở nên vô cùng hỗn loạn.
Cuối cùng, Bộ Phương bịt kín lại và liên tục lắc lư cái túi.
Bộ Phương vô cùng hài lòng nhìn cái túi trong veo trong tay mình, trong túi tràn ngập linh khí của cải trắng và tương Thâm Uyên Lạt Tiêu cũng dần nhuộm lên, bắt đầu thay đổi dần màu sắc.
Bộ Phương đang định làm cái gì vậy?
Cải trắng ngoại trừ dùng những cách hắn đã nghĩ ra, thì vẫn còn một cách làm đặc biệt khác chính là đồ chua…
Đúng vậy, Bộ Phương chính là làm cải trắng muối chua.
Nhưng... cũng không chuẩn bị dùng bình sẵn có để làm cải chua.
Hắn định dùng phương thức đặc biệt để chế biến ra.
Không phải hệ thống muốn đặc biệt sao?
Bộ Phương sẽ làm đặc biệt cho hắn…
Thời khắc này hệ thống cũng chỉ hơi mơ hồ, có lẽ cũng đoán không ra Bộ Phương muốn làm món gì.
Hài lòng bưng cái túi ra khỏi phòng bếp, đi tới bên trong nhà hàng.
Nhà hàng cũng đã kinh doanh xong, trong quán chỉ còn mấy bóng người đang ngồi trên ghế, uống chút rượu, đang nhàn hạ tán gẫu.
Mấy người kia không ai khác, chính là Sở Trường Sinh, Minh Vương Nhĩ Ha và một lão giả trên đầu có nhúm tóc trắng.
Bây giờ lão giả đang dự định khóc lóc van nài để ở chỗ này.
Dù sao trong nhà hàng này của Bộ Phương cũng có thức ăn ngon, vừa vặn có thể cùng Bộ Phương chờ đợi thời gian Tiên Trù Giới mở ra.
Cớ sao không làm chứ?
Hơn nữa, chỗ này còn nhiều linh hồn đáng yêu như vậy, mặc kệ là Minh Vương Nhĩ Ha hay là Sở Trường Sinh và ông ta đều có thể nói chuyện, bọn họ cũng đã túm lại đánh nhau một trận.
Bọn họ thấy Bộ Phương bước ra từ trong bếp, cũng đều chào hỏi.
Nhưng Bộ Phương nhìn thấy bọn họ, ánh mắt của hắn lóe lên, ước lượng cái túi trong suốt trong tay mình, nhìn qua ba người họ, khóe miệng cũng hơi cong lên, đi tới.
Bộ Phương kéo ghế ra, ngồi ở trước mặt của bọn họ, rót một chén Kế Băng Tâm Ngọc Hồ Tửu, uống một hơi cạn sạch.
Trên miệng Minh Vương Nhĩ Ha ngậm một cây que cay,hơi tò mò nhìn cái túi trong suốt trong tay Bộ Phương, nói:
- Thanh niên Bộ Phương, cái túi trong suốt trong tay của ngươi là cái đồ chơi gì vậy?
Sở Trường Sinh và lão giả cũng hơi tò mò nhìn qua.
Mặt Bộ Phương không thể hiện gì nói:
- Nếu ngươi đã thật lòng hỏi, vừa vặn ta cũng có chuyện muốn tìm các người hỗ trợ.
Minh Vương Nhĩ Ha trừng mắt hỏi:
- Hỗ trợ? Gấp làm gì vậy? Không phải muốn bản vương bắt rồng con đực nào đó chứ?
Bộ Phương liếc xéo Minh Vương Nhĩ Ha một chút.
- Bắt rồng con đực? Ngươi muốn làm cái gì với rồng con hả?
- Nhìn thấy cái túi này không? Đây là món ăn mới ta vừa nghiên cứu ra... Cần các người hỗ trợ.
Bộ Phương vừa nói ra những lời này, nhóm người Minh Vương Nhĩ Ha kinh hãi không thôi.
Minh Vương hé miệng, líu lo không ngừng.
- Để chúng ta hỗ trợ nấu nướng ấy hả? Thanh niên Bộ Phương à, lúc nào ngươi đã có lòng tin với bổn vương như vậy rồi hả? Rốt cuộc bổn vương phải hiện ra vẻ quan trọng của mình rồi hả? Nhớ ngày đó, bổn vương nấu que cay thành đồ than đen, người nghe thì thương tâm mà người ăn lại rơi nước mắt…
Bộ Phương không thèm để ý tới cái tên Đậu Bỉ này, trực tiếp nhìn về phía Sở Trường Sinh.
Sở Trường Sinh trịnh trọng nói:
- Bộ lão bản, ngươi nói xem, để chúng ta giúp thế nào? Tài nấu nướng của ngươi chúng ta đều rất tin tưởng.
Thế mà Bộ Phương lại cần bọn họ trợ giúp nấu nướng, xem ra món ăn này, tuyệt đối không phải loại bình thường, nhất định phải nghiêm túc đối đãi.
Nhìn thấy Sở Trường Sinh trịnh trọng như vậy, Bộ Phương lại hơi cảm động, trịnh trọng gật nhẹ đầu, đem thứ trong suốt trong túi ra bày lên bàn.
Hít sâu một hơi, Bộ Phương cẩn thận nói với Sở Trường Sinh:
- Tiểu Sở, dùng hết toàn bộ khí lực của ngươi, đập nó đi!
Hả?
Đập nó? Đập cái túi rau cải trắng này hả?
Sở Trường Sinh bị lời nói của Bộ Phương làm cho sững sờ, hơi mờ mịt.
Không phải nói muốn nấu nướng sao?
Sao lại biến thành đập cái túi này rồi?
Lão giả cũng tò mò rồi và mờ mịt.
Bộ Phương chân thành, khẩn thiết nhìn Sở Trường Sinh, chân thành nói:
- Món ăn này gọi là Cải Trắng ngâm cay, ngươi tin tưởng ta đi, chỉ cần dùng hết khí lực, dùng nắm đấm nện lên nó là được.
Dùng nắm đấm nện lên đồ ăn, cũng có thể coi như làm đồ ăn sao?
Bộ lão bản đang nói nghiêm túc đó hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận