Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 3188: Bộ Phương trong gương (2)

- Đại Hồn Chủ đại viên mãn… quả nhiên, Hồn Thần thật sự đang ở đây!
Mắt Giáo Chủ Thông Thiên sáng lên, sát khí ngút trời!
Tìm được rồi, rốt cuộc cũng tìm ra Hồn Thần!
Giáo Chủ Thông Thiên phát ra tiếng thét dài, Thanh Bình Kiếm xông tới đánh nhau với Đại Hồn Chủ Ngạo Mạn. Trận chiến này kinh thiên động địa, trời đất mù mịt. Xung quanh đều sụp đổ thành phế tích. Mà sáu Đại Hồn Chủ còn lại vẫn ngồi xếp bằng không nhúc nhích.
- Bọn hắn đang làm gì thế?
Cẩu Gia hơi nghi hoặc hỏi Bộ Phương.
Bộ Phương lắc đầu, hắn cũng không hiểu. Bảy Đại Hồn Chủ Tội Ác này có lẽ là ở đây để thủ hộ Hồn Thần, để hắn yên tâm lấy được trái tim kia. Bởi vậy Bộ Phương không thể lãng phí thời gian.
- Động thủ…
Bộ Phương nói.
Sau đó hắn dẫn đầu phóng tới Điền Viên. Lúc trước quy phàm Bộ Phương đã tách Điền Viên ra, bây giờ Điền Viên nói thật cũng không còn nhiều quan hệ với hắn. Nhưng vẫn còn nhiều bạn cũ của hắn ở trong đó. Cho nên hắn nhất định phải giết vào!
Bộ Phương vừa xông lên thì Cẩu Gia, Minh Vương Nhĩ Cáp, Tiểu Bạch và Tiểu U cũng chuyển động. Từng cường giả hóa thành tia sáng phóng thẳng về phía Điền Viên. Nhưng mà bọn hắn vừa trùng kích đến thì sáu Đại Hồn Chủ còn lại đồng thời mở mắt ra. Biểu cảm trên khuôn mặt bọn hắn giống nhau, thân thể bày ra bộ dạng kỳ lạ.
Uỳnh!
Từng sức mạnh Tội Ác ngút trời, hóa thành một hư ảnh đại ma đầu. Đại ma đầu kia vô cùng to lớn. Đại Hồn Chủ Ngạo Mạn đang chiến với Giáo Chủ Thông Thiên cũng nhíu mắt đột nhiên lùi về phía sau trở về hội tụ với sáu Đại Hồn Chủ kia.
Sức mạnh Tội Ác hóa thành Hắc Long xông vào mây trời, bảy Hắc Long Tội Ác xoay quanh.
Trận pháp này vừa xuất hiện sắc mặt tất cả mọi người đều biến đổi.
Uỳnh!
Sức mạnh Tội Ác như hóa thành một hố đen vô tận, trong nháy mắt hút tất cả mọi người vào trong đó.
Sau cái hố đen là bảy Đại Hồn Chủ Tội Ác ngồi xếp bằng, sức mạnh Tội Ác xung quanh người phun trào. Trên đỉnh đầu là một viên Tinh Thạch màu đen.

Bộ Phương cau mày, hắn đi lại bên trong cái hố đen kia. Đây là đâu? Hắn bị trận pháp của bảy Đại Hồn Chủ Tội Ác hút vào trong cái hố đen vô tận này. Đang cố trì hoãn thời gian sao?
Bộ Phương hít sâu một hơi. Bảy Đại Hồn Chủ chỉ cần câu thêm thời gian để Hồn Thần có được trái tim thì mọi thứ đều kết thúc. Xem ra hắn cần phải nhanh lên mới được. Mặt Bộ Phương không có biểu cảm gì, bước từng bước về phía trước.
Hơi ngẩng đầu, tinh thần nhất động. Ngay sau đó Tinh Thần Lực trên thân thể phun trào như một ngọn đèn sáng bắt đầu ngầm chiếm vô số đen tối, nuốt chửng tất cả.
Đột nhiên, từng đợt khí đen phun trào, Bộ Phương sững sờ. Hắn phát hiện những khí đen kia thế mà hóa thành bảy cái gương. Bảy cái gương này lấy hắn là trung tâm, bao vây đường ra của hắn.
Muốn làm gì đây?
Bộ Phương sững sờ. Hắn mở rộng bước chân tới gần một tấm gương. Một gương mặt vô cùng lớn hiện lên. Tấm gương phản chiếu thân ảnh Bộ Phương. Bối cánh hắc ám nhưng Bộ Phương trong gương lại sáng chói vô cùng. Trong cái hố đen lại có bảy tấm gương, trận pháp gì đây?
Bộ Phương giơ tay lên, Bộ Phương trong gương cũng giơ tay. Hắn chạm vào gương, cảm giác lạnh lẽo truyền vào trong da thịt.
Bộ Phương nhướng mày, Bộ Phương trong gương cũng nhướng mày.
Hả?
Bộ Phương nhìn thẳng, gắt gao nhìn chằm chính bản thân mình. Bầu không khí chậm rãi như ngừng lại. Đột nhiên… khóe miệng Bộ Phương trong gương hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười vô cùng ngạo mạn… hắn nhếch môi nói ra một chữ.
- Chết đi!
Từng tấm gương xung quanh đều sáng lên, trong bảy tấm gương soi ra bảy Bộ Phương. Mỗi một Bộ Phương đều có tư thái không giống nhau. Có ghen ghét, có lười biếng… như là bảy tâm tình Tội Ác, phát huy vô cùng tinh tế.
Bộ Phương lùi về phía sau một bước, khóe miệng giật một cái. Chỉ sợ là biểu cảm cả một đời của hắn đều được biểu hiện trong những tấm gương kia.

Thiên địa Điền Viên, trong màn sương mông lung.
Hồn Thần chậm rãi cất bước, hắn bình tĩnh đi vào trong, màn sương không ngừng tán đi.
Rốt cuộc cũng tới chỗ sâu nhất.
Bành một tiếng, đột nhiên màn sương bắn ngược ra, trong nháy mắt nuốt chửng Hồn Thần. Nhưng Hồn Thần lại không bị màn sương ảnh hưởng, hắn vẫn chậm rãi đi tới. Rốt cuộc cũng đi tới một chỗ.
Gian nhà gỗ quen thuộc, thảm cỏ quen thuộc thậm chí cả những Linh Thú kia. Đây chính là nơi mà Nữ Vương Nguyền Rủa và Trù Thần từng sống.
Ngưu Hán Tam ôm Tiểu Bát vô cùng hoảng sợ.
Mẹ nó… thế mà Hồn Thần thật sự đuổi vào tới tận đây? Hắn trốn trong màn sương nhưng cũng không khỏi run rẩy.
Xong rồi… lần này thật sự bị biến thành thịt trâu khô rồi.
Ngưu Hán Tam lo lắng sợ hãi, nhưng mà Hồn Thần vốn dĩ không để ý tới hắn.
Đôi mắt đỏ của Hồn Thần nhìn gian nhà gỗ phía xa, bầu không khí nhưng ngưng lại. Ngưu Hán Tam nhìn Hồn Thần lại nhìn nhà gỗ rồi thở ra một hơi, định ôm Tiểu Bát rời khỏi đây.
Nhưng hắn vừa bước ra một bước thì cửa gian nhà gỗ kia bị đẩy ra. âm thành đó khiến Ngưu Hán Tam rùng mình.
Mẹ nó!
Trong nhà gỗ kia… có người?
Bạn cần đăng nhập để bình luận