Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2679: Chênh lệch múi giờ chưa kịp thích ứng! (1)

Bùm!
Một tiếng vang thật lớn.
Trên đỉnh tòa nhà của Lạc gia hiện lên ánh sáng rực rỡ mà chói mắt, như thể một ngôi sao băng xẹt ngang qua trên bầu trời rồi nhanh chóng biến mất không để lại dấu vết.
Chỉ để lại một bãi đất trống rỗng.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, nhất thời không nói nên lời, cũng không biết nên nói cái gì.
Bộ Phương cứ rời đi như thế,cũng không ai biết hắn sẽ đi bao lâu.
Trong tửu lâu.
Cẩu gia đang nằm sấp cũng từ từ mở mắt ra, trong ánh mắt của nó dường như ánh lên tia hỗn loạn.
Kể từ lần cuối cùng Cẩu gia bùng phát, dường như thịt mỡ toàn thân nó đã ít đi một chút.
Dưới tàng cây Ngộ Đạo, Cẩu gia chậm rãi đứng lên, há to miệng mà ngáp một cái, sau đó nó sải bước chân xinh đẹp yêu kiều bước từng bước.
- Ấy, Cẩu gia, ngươi đi đâu vậy?
Minh Vương Nhĩ Ha đang ngồi trong tửu lâu sững sờ.
Cẩu gia liếc xéo Minh Vương Nhĩ Ha một cái, miệng chó nhếch lên .
- Đi đến nơi ta cần đến, có một vài thứ cần phải đòi lại.
Cẩu gia nói.
Nói xong, bóng dáng của nó bèn hóa thành một bóng đen rồi phóng vút lên bầu trời, khiến cho hư không bạo phát ra một vòng xoáy.
Như thể chui vào bên trong hỗn độn rồi biến mất không thấy tăm hơi.
Minh Vương Nhĩ Ha sửng sốt, Bộ Phương bỏ đi, Cẩu gia cũng rời khỏi, để lại một mình hắn ta cô đơn ở đây...
...
Bộ Phương mở to mắt nhìn hành tinh xanh ở trước mặt.
Một cảm giác quen thuộc xông thẳng vào mặt, khiến nhịp tim của Bộ Phương bất giác tăng nhanh.
Cảm giác này rất kỳ lạ.
Hành tinh xanh... Chẳng lẽ...
Gần, càng ngày càng gần...
Hành tinh xanh không ngừng phóng to trong mắt Bộ Phương, và ngay sau đó, hắn đã nhanh chóng chui vào trong những đám mây.
Từng tầng mây trôi mờ ảo sa xuống không ngừng.
Tiếp tục đi xuống, xuyên qua những đám mây là vùng đất liền và mặt biển rộng lớn vô tận.
...
Trái Đất.
Hoa Quốc.
Bộ Phương mở mắt ra, đập vào mắt hắn là trần nhà trắng bệt.
Hả?
Bộ Phương bật dậy, dưới chân giường vang lên âm thanh kẽo kẹt không ngừng.
Đây là đâu?
Bộ Phương ngẩng đầu lên nhìn xung quanh.
Một căn phòng đơn giản với một ít đồ đạc, thoạt nhìn có vẻ khá tồi tàn.
Trong không khí ngập tràn mùi hư thối khiến cho người đã quen với việc ngửi các nguyên liệu nấu ăn cao cấp như Bộ Phương cũng phải nhíu mày lại.
Đó là mùi chua thối của thức ăn.
Nhìn qua mặt đất là một mớ cặn của trà đổ chồng lên nhau cùng với rau cỏ đã được thái rời ngổn ngang đầy đất. .
Từ vết dao cắt trên rau là có thể thấy được kỹ thuật cắt rau của tên đầu bếp này cũng không được giỏi cho lắm.
Bộ Phương không cử động, hắn cau mày mà lâm vào trầm tư.
Trong khi truyền tống, hắn nhìn thấy một hành tinh xanh thẳm, chắc hẳn là nơi hắn cần đến.
Vậy chắc là hắn đang ở trên hành tinh xanh thăm thẳm đó rồi.
Cảm giác quen thuộc đó, lẽ nào hành tinh xanh này... là Trái Đất?
Ánh mắt của Bộ Phương co rụt lại, hắn cảm thấy không thể nào có chuyện đó được.
Sao Trái Đất lại liên quan đến Trù Thần Sáo Trang được chứ?
Nhưng cũng không phải là không có khả năng, Bộ Phương lại nheo mắt lại, lúc trước, chính là hệ thống đã đưa hắn tới Tiềm Long Đại Lục, mà hệ thống lại có quan hệ mật thiết với Trù Thần Sáo Trang, chứng tỏ rằng chắc chắn trên Trái Đất có ẩn giấu bí mật gì đó không thể cho người khác biết.
Hay nói cách khác, Trái Đất...Chính là nơi sản sinh ra Trù Thần?
Bộ Phương cũng không suy nghĩ quá nhiều, điều mà hắn cần làm bây giờ là phải biết rõ hoàn cảnh hiện tại của bản thân.
Vèo...
Thần Thức phun trào.
Bộ Phương đột nhiên sững sờ.
Bởi vì hắn phát hiện thần thức của hắn chỉ có thể thi triển trong phạm vi mười mét.
Làm sao có thể?
Thân là Thần Hoàng, một khi thần thức của Bộ Phương được mở rộng hoàn toàn, thậm chí nó còn có thể bao phủ cả Hạ Ấp Thần Triều nữa.
Thần thức to lớn của hắn mà bây giờ lại bị trấn áp đến mức như vậy?
Đúng vậy... Là áp chế.
Tu vi của Bộ Phương không hề biến mất, mà là bị một loại sức mạnh tối cao đè ép lại.
Tựa như có một ngọn núi hùng vĩ áp chế ở trên người hắn, khiến hắn không thể động đậy được chút nào.
Thần lực trong cơ thể như thể bị đông cứng lại, tuy rằng có thể lưu chuyển nhưng lại không phát huy ra được bao nhiêu uy lực cả.
Vèo...
Đôi mắt của Bộ Phương sáng lên, thần thông và Thần Trù Chi Nhãn bộc phát cùng một lúc.
Hai mắt hắn sáng ngời, tựa như có thể nhìn thấu cả bầu trời vậy, khi ngẩng đầu lên, dường như hắn nhìn thấy một vòng xoáy nước cực lớn đang bao phủ trên đỉnh đầu mình.
“Hả? Thú vị đấy, Thiên Đạo Địa Cầu? Nếu đã là Thiên Đạo... Không lý nào lại áp chế mình cả? Rốt cuộc là ai?”
Bộ Phương thu Thần Trù Chi Nhãn lại, tu vi của hắn bị áp chế, bây giờ nếu Bộ Phương khởi động Thần Trù Chi Nhãn sẽ làm gánh nặng cho thần thức của hắn.
Đến đâu thì hay đến đó vậy.
Hệ thống đã từng nói nơi Khí Linh ngủ say rất nguy hiểm, vì vậy, lần này hắn phải cẩn thận hơn một chút.
Bộ Phương bật dậy khỏi giường, có một đôi dép tông được bày trên sàn.
Nếu không có gì bất ngờ, chắc hẳn là Bộ Phương đã trở lại ngôi nhà nhỏ xập xệ của mình trước khi xuyên không rồi.
Khi đó, hắn vẫn đang là một tên đầu bếp học việc trong một nhà hàng.
Sắc mặt hắn không cảm xúc mà xỏ chân vào đôi dép lào.
Nội tâm Bộ Phương chấn động, hắn muốn triệu hồi Trù Thần Sáo Trang.
Hả?
Nhưng mà khi hắn tập trung ý nghĩ thì lại phát hiện không thể triệu hồi Trù Thần Sáo Trang được.
Trù Thần Sáo Trang vẫn nằm lơ lửng trong Tinh Thần Hải của hắn.
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Chẳng lẽ Trù Thần Sáo Trang cũng bị áp chế rồi sao?
Vậy ý định muốn dựa vào Trù Thần Sáo Trang để cảm ứng Khí Linh Sáo Trang của hắn không làm được rồi.
Bộ Phương cau mày.
Đột nhiên, Bộ Phương sợ hãi chấn kinh.
Tiểu U, Tiểu Bì, Tiểu Hồ đâu?
Họ đã đi đâu rồi?
Không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn bọn họ cũng đã đến Trái Đất rồi, nhưng bọn họ chạy đi đâu rồi chứ?
Bộ Phương vội vàng mở tủ quần áo ra rồi lấy một chiếc áo sơ mi trắng mặc lên người.
Hắn mở cửa, vội vàng bước ra ngoài.
Nhưng vừa mới mở cửa là đã trông thấy một chú tôm tích màu vàng đang nằm cuộn tròn trên ngưỡng cửa.
Tiểu Bì cuộn tròn mà ngẩng đầu lên nhìn Bộ Phương.
Nó khẽ kêu một tiếng, sau đó biến thành một luồng ánh sáng màu vàng rồi đậu lên trên bả vai hắn.
Bộ Phương nhìn thấy Tiểu Bì thì lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Anh vỗ nhẹ vào đầu Tiểu Bì .
- Tiểu U và Tiểu Hồ đâu?
Bộ Phương hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận