Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2653: Thần Chi Bộ Phương, thần thông của Bộ Phương (1)

Bộ Phương mở mắt ra.
Đập vào mi mắt hắn lại là mặt mũi dữ tợn của tên Hồn Thập Tam kia, trên khuôn mặt màu bạc tản ra khí lạnh, đúng là có vài phần hung hãn.
Hồn Thập Tam rất tự tin, hẳn là hắn ta đã ăn chắc tên đầu bếp này rồi.
Dù sao thì hắn ta cũng đã trải qua muôn vàn gian khổ mới trở thành Hồn Chủ của Hỗn Độn Vũ Trụ được, hắn ta cảm thấy không còn ai có thể cho đối phó được với hắn ta cả.
Chỉ cần thế giới này không xuất hiện Thiên Thần thì hắn ta chính là vô địch.
Không người nào có thể ngăn cản được hắn ta, Thần Hoàng không được, tên đầu bếp ở trước mặt này... Cũng không được!
Hắn ta nhất định phải là nhân vật ở trên đỉnh cao nhất.
- Bệnh táo bón khỏe rồi à? Dám há mồm ở trước mặt của ta rồi...
Bộ Phương thản nhiên nói.
Lời nói của hắn không mặn không nhạt, không có sự căm phẫn sục sôi, cũng không có lửa giận cuồn cuộn gì hết, bình thản cứ giống như đang hóng gió vậy, giọng điệu như thể hảo hữu hỏi một câu ăn cơm chưa vậy.
Thế nhưng dường như lời này đã chọc vào chỗ đau của Hồn Thập Tam.
Con ngươi màu đỏ tươi của hắn ta co rụt lại.
- Tìm chết!
Một giây sau, hắn ta không chút do dự mà bao trùm cái hố đen trong miệng mình xuống, muốn hoàn toàn nuốt chửng Bộ Phương.
Người chung quanh đều kinh ngạc mà thốt lên.
Thực lực của Hồn Thập Tam đã rõ như ban ngày, cho dù là Thần Hoàng thì cũng không phải một trong số kẻ địch của hắn ta, làm sao Bộ Phương có thể chống đỡ được chứ?
Bộ Phương được xem như là hy vọng của nhân loại, thế nhưng bây giờ xem ra, e là hy vọng này sắp bị bóp chết rồi.
Làm sao bây giờ?
Thần Hoàng suy yếu dựa ở cửa, trong ánh mắt hắn ta cũng loé lên vẻ không cam lòng.
Hắn ta dốc hết toàn lực để bảo vệ Bộ Phương, vì để cho Bộ Phương có thể đột phá, bây giờ xem ra... Vẫn không được rồi.
Hạ Ấp Thần Triều... Sợ là không chống đỡ nổi nữa rồi.
Hỗn Độn Vũ Trụ, cũng không chịu nổi nữa.
Ầm!
Có luồng năng lượng khổng lồ ở trong miệng của Hồn Thập Tam đang thổi quét tới, giống như một cái hắc động luân hồi, không thể nhìn thấy phần cuối, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng uy nghiêm và đáng sợ.
Bộ Phương chậm rãi ngẩng đầu lên, lông mày hắn nhíu lại mà nhìn hắc động kia.
Ở trong mắt hắn, Hồn Thập Tam chỉ đang há to miệng mà thôi.
Tay hắn run lên.
Ánh mắt Bộ Phương ngưng trọng lại, một chiếc Bánh Bao Hàu Sữa Chiên lập tức xuất hiện trong tay hắn.
Hơi nóng lưu chuyển trên Bánh Bao Hàu Sữa Chiên rồi cuồn cuộn bao phủ.
Đột nhiên, Bộ Phương vung tay một cái, chiếc bánh bao đã chặn ngay miệng của Hồn Thập Tam.
Cho dù Hồn Thập Tam có trở thành Hồn Chủ thì hắn ta vẫn là Hồn Ma, mỹ thực của nhân loại vẫn tràn đầy mùi vị buồn nôn đối với hắn ta.
Có điều...
Nhưng mà lần này, Hồn Thập Tam cũng không hề né tránh chiếc Bánh Bao Hàu Sữa Chiên mà Bộ Phương đã ném ra chút nào.
- Ta thân là Bạo Thực Hồn Chủ, còn sợ đồ ăn của ngươi được sao? Cho dù có buồn nôn hơn nữa thì cũng là đồ ăn! Bạo Thực ta cắn nuốt hết mọi thứ trong thiên địa!
Bánh Bao Hàu Sữa Chiên chui vào trong miệng của Hồn Thập Tam thì lập tức bị nuốt chửng rồi biến mất không còn tăm hơi, bị năng lượng thổi quét đi hết.
Tâm thần của Hồn Thập Tam cứng như bàn thạch, hắn ta lạnh lùng cười.
Tiếp tục áp sát.
Rầm...
Bộ Phương đứng lên từ chỗ ngồi rồi hơi lùi lại một bước.
Hiển nhiên, Bộ Phương cũng không ngờ rằng,Bánh Bao Hàu Sữa Chiên luôn thuận lợi mà lại không bức lui Hồn Thập Tam được.
Đương nhiên, Bộ Phương cũng không thể khoanh tay chịu trói.
Cho nên, hắn rời khỏi chỗ đó.
Nồi muống dắt ở bên hông kia bị Bộ Phương rút ra rồi đột nhiên đập về phía đầu của Hồn Thập Tam.
Ầm!
Kỳ Thiên Chước chính là Trù Thần Sáo Trang hoàn chỉnh.
Thậm chí có đối mặt với một đòn của Thiên Thần thì cũng không sợ hãi,, Kỳ Thiên Chước không giống với các Trù Thần Sáo Trang không trọn vẹn khác.
Một muỗng, không nghiêng không lệch mà đập lên trên đầu của Hồn Thập Tam.
Hồn Thập Tam cho rằng bản thân mình có thể ngăn cản được, nhưng hắn ta lại không ngờ tới Bộ Phương lại rút một nồi muỗng ra mà nện xuống.
- Chỉ là một chiếc nồi muỗng mà cũng dám lấy ra ở trước mặt bổn Hồn Chủ!
Hồn Thập Tam gào lên.
Nhưng mà, Kỳ Thiên Luân Hồi Chước nện xuống.
Tiếng rít gào của Hồn Thập Tam im bặt lại.
Một muỗng này nhẹ nhàng nện lên trên đầu của hắn ta, trực tiếp đập cho đầu hắn ta quay mòng mòng.
Một tiếng xoạt xoạt...
Tiếng lanh lảnh vang lên, Hồn Thập Tam sởn cả tóc gáy.
Hắn ta không dám tin mà lùi về sau mấy bước, giơ tay lên sờ trán của mình.
Trùng Lân màu bạc ở chỗ đó đã rạn nứt ra...
Trùng Lân của hắn ta lại bị một cái muỗng của tên đầu bếp trước mắt này đập bể rồi!
Sao có thể có chuyện đó được!
Cho dù có là nhân vật ở cấp bậc Thần Hoàng cũng chưa chắc có thể tổn thương được lớp phòng ngự của hắn ta một chút nào, nhưng mà đầu bếp này chỉ gõ một cái là đã nát rồi.
Vù...
Có điều, Trùng Lân vỡ nát cũng sẽ khôi phục lại rất nhanh.
Bây giờ, Hồn Thập Tam chính là Hồn Chủ, sức khôi phục ưu việt, trừ phi là bị nghiền ép ngay cả cặn cũng không còn.
Bằng không thì hắn ta không thể chết được.
Đời này cũng không thể chết được.
Bộ Phương ngắm nghía Kỳ Thiên Chước trong tay.
Ầm!
Đột nhiên, khí tức trên người Bộ Phương cứ biến đổi như vậy, con ngươi lập tức trở nên ngưng trọng.
Hắn nắm chặt nồi muỗng.
Một tay hắn giơ nồi muỗng rồi vung từ dưới lên, hung hăng mà đập vào cằm của Hồn Thập Tam.
Một tiếng ầm, Hồn Thập Tam bay ngược ra sau, Trùng Lân Giáp trên người của hắn ta nổ tung không ngừng một lần nữa.
Người chung quanh đều nhìn đến sững sờ.
Bất kể là Hồn Ma hay là nhân loại.
Đều trợn to mắt mà nhìn một muỗng kia của Bộ Phương quật ngã Thiên Thần cấp bậc Hồn Chủ.
Có hơi si ngốc rồi.
Bán Thần này... Đúng là muốn nghịch thiên mà, lẽ nào ngay cả nhân vật ở cấp bậc Hồn Chủ cũng không đối phó được hắn sao?
Hồn Thập Tam bò dậy từ dưới đất, nội tâm của hắn ta có hơi kinh ngạc.
Thế nhưng, giờ khắc này, hắn ta đã tĩnh táo lại.
Hắn ta biết Bộ Phương hơi khác biệt.
Hắn ta thở ra một hơi thật sâu, ở Hồn Ma Vũ Trụ của bọn hắn, nhân loại rơi vào bước đường cùng cũng sẽ sinh ra sự yêu nghiệt tuyệt thế, muốn vùng dậy đấu tranh vì nhân loại.
Loại yêu nghiệt đó rất đáng sợ, theo ghi chép từ trong Hồn Ma điển tịch thì nhân loại như vậy có kỳ tài ngút trời, không thể đi theo lẽ thường.
Có điều, cho dù là kiểu yêu nghiệt này thì đã làm sao?
Lúc trước, vị thiên tài tuyệt thế trong Hồn Ma Vũ Trụ kia, người gần như đã dẫn dắt cả nhân loại vươn mình dậy đó, còn không phải là bị Hồn Thần vung tay đập chết sao.
Bây giờ, linh hồn vẫn còn đang bị Hồn Thần giam cầm, chịu sự tra tấn vô nhân đạo.
Loạn thế xuất anh hùng*, có lẽ tên đầu bếp trước mắt này chính là anh hùng trong thời Hồn Ma loạn thế nhỉ.
Hồn Thập Tam bình phục tâm tình của mình lại, hắn ta muốn dùng tâm trạng bình thường để đối đãi với Bộ Phương.
Bộ Phương ngắm nghía Kỳ Thiên Luân Hồi Chước.
Trong đầu hắn nhớ lại những chuyện mà hắn đã nhìn thấy và xảy ra lúc trước.
Hắn muốn thăng cấp lên Thần Chi... Nhưng lại không có Thần Chi, thậm chí không có Thiên Thần đồng ý tiếp dẫn hắn.
Quả thật là làm trò cười cho thiên hạ.
Lúc trước Bộ Phương cũng hơi đau đầu, có điều sau này hắn cũng từ bỏ.
Không có Thần Chi chỉ dẫn, vậy hắn sẽ chọn chiếu rọi cả chư thiên.
Hắn trực tiếp phá nát xiềng xích rồi trở thành Thần.
Trong đầu.
Tiếng nói nghiêm túc của hệ thống vang vọng không ngừng.
Vang lên ong ong trong đầu Bộ Phương cứ như một con ong mật đang hút mật vậy.
- Chúc mừng kí chủ thăng cấp thành công, thu được phần thưởng thăng cấp...
- Hiện tại bắt đầu phát thưởng, phần thưởng đã phát thành công...
- Năng lượng bên trong cơ thể ký chủ bắt đầu chuyển đổi, năng lượng chân khí chuyển hóa thành thần lực...
Bạn cần đăng nhập để bình luận