Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1399: Gây sự, khai trương cửa tiệm lớn! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Không có đạt được tư cách khảo hạch ở Tiên Trù Các, đây đối với Bộ Phương mà nói, xác thực là có chút ngoài ý muốn.
Hắn thật không ngờ, người Tiên Trù Các lại có thể tự cho mình hơn người mãnh liệt như vậy, người Hạ Giới tại Tiên Trù Giới cứ dường như là người hạ đẳng vậy.
Nhưng mà cái này cũng không có thể ngăn cản Bộ Phương mở tửu lâu trong Tiên Trù được.
Trào phúng của nữ nhân kia, cũng khơi dậy một sự tức giận trong nội tâm Bộ Phương.
Người Hạ Giới thì không thể khảo hạch đầu bếp hạng nhất rồi hả?
Đây là ai dạy cho nữ nhân kia đấy?
Nữ nhân kia dựa vào cái gì mà cảm thấy như vậy?
Đi dạo trên đường phố Tiên Thành, người đến người đi trên đường phố rộng rãi, tại hai bên đường đi thì có đủ loại tiểu thương bày bán hàng hóa.
Mặc dù Tiên Thành với tư cách thành thị lớn nhất Tiên Trù Giới, vô cùng phồn hoa, nhưng loại chức nghiệp tiểu thương này ở nơi nào cũng có đấy.
Tửu lâu có, nhưng đại đa số tửu lâu đều nằm trong tay thế gia.
Đối với một ít người bình thường mà nói, bọn họ không có cách nào mở tửu lâu tại trong Tiên Trù Giới. Nhưng lại có thể có cách khác, có thể bày bán một ít hàng quán tại hai bên đường.
Lợi dụng những sạp hàng này để bán nguyên liệu nấu ăn, bán một ít đồ làm bếp tiện nghi vân... vân ...
Bởi vì đám tiểu thương này dai như kẹo da trâu vậy, đám thế gia cũng không có cách nào đối phó.
Cho nên, dưới tình huống bình thường, thế gia đều sẽ không đi quản quá nhiều.
Bởi vì đám tiểu thương này sẽ không tạo thành trùng kích cùng ảnh hưởng quá lớn đối với sinh ý cùng thu nhập thế gia.
Quan trọng nhất là, cái này kỳ thật cũng là một cái thủ đoạn thành chủ ngăn cản thế gia, cho nên rất nhiều thế gia đều mở một con mắt nhắm một con mắt cho qua.
Điều mà giờ phút này Bộ Phương chú ý đến đúng là những tiểu thương hai bên đường.
Tại thời điểm đi ra khỏi Tiên Trù Các, hắn đã từng nói qua muốn cho nữ nhân kia hối hận.
Chẳng lẽ hắn vác nồi đến trước cổng chính Tiên Trù Các rán đậu phụ thối?
Buồn nôn chết nữ nhân kia?
Không... Bộ Phương lắc đầu, lúc này đây, hắn cũng không có ý định làm như vậy.
Làm như vậy, chỉ có thể buồn nôn đến nữ nhân kia nhưng lại cũng không thể khiến nữ nhân kia hối hận.
Dùng mắt chó đánh giá thấp người khác thì phải chuẩn bị tinh thần sẽ bị vả mặt, Bộ Phương ý định khiến cho nữ nhân kia biết rõ tư vị bị vả mặt.
Nữ nhân kia không phải là người của thế gia sao ...
Đôi mắt Bộ Phương có chút ngưng tụ, nhìn xem tiểu thương hai bên đường, trong đôi mắt tựa hồ có vầng sáng đang lóe lên.
Không dừng lại quá nhiều trên đường phố.
Hắn rất nhanh về tới tửu điếm đã thuê.
Về tới tửu điếm, hắn chỉ là chào hỏi mọi người một cái rồi lôi kéo Minh Vương Nhĩ Ha đi ra ngoài.
Minh Vương Nhĩ Ha ngay từ đầu còn có chút mơ mơ màng màng.
Không biết Bộ Phương đang làm gì mà bắt hắn ta ra đây, nhưng sau khi Bộ Phương nói rõ ý đồ, đôi mắt Minh Vương Nhĩ Ha càng ngày càng sáng, càng ngày càng sáng lên.
- Thiếu niên Bộ Phương... Ngươi đây là muốn gây sự nha! Bổn vương... cực kỳ thích!
Minh Vương Nhĩ Ha giơ tay lên, che khuất nửa bên mặt, vô cùng u buồn nói.
- Vậy thì bắt đầu làm việc đi.
Bộ Phương nói xong, thì đi ra ngoài Tiên Thành cùng Minh Vương Nhĩ Ha.
Tầng thứ nhất Tiên Trù Giới rất lớn, linh khí cực kỳ nồng đậm, mặc dù Tiên Thành rộng lớn, nhưng nó chỉ chiếm một vị trí nhỏ trên tầng thứ nhất Tiên Trù Giới thôi.
Ở tầng này, đại đa số đều là núi non, núi non chập chùng tạo thành Phương Thiên.
Một gốc cây cao lớn đứng vững phía chân trời, cành lá rậm rạp.
Có lẽ là bởi vì có Tiên Thụ tồn tại, cây cối Tiên Trù Giới đều có sức sống tươi mới bừng bừng.
Bộ Phương cùng Minh Vương Nhĩ Ha đi tới bên ngoài Tiên Thành.
- Cái cây này không tồi.
Bộ Phương lựa chọn một gốc cây đại thụ che trời, nhẹ gật đầu.
Đôi mắt Minh Vương Nhĩ Ha lập tức sáng ngời, vậy thì chọn cái cây này!
Ngay sau đó, trên bàn tay Minh Vương có minh khí ngưng tụ, mạnh mẽ vút ngang qua, cây đại thụ kia bị chặt dứt ngang.
- Cây đổ á!
Thân hình Minh Vương Nhĩ Ha lui về phía sau mấy bước, phát ra âm thanh rống to.
Rắc rắc... Rầm!
Đại thụ chậm rãi ngã xuống, cành lá đang kịch liệt run rẩy.
Đối với hành vi của Minh Vương Nhĩ Ha, Bộ Phương tự nhiên là không để ý.
Bộ Phương cũng lựa chọn một cây đại thụ, sau đó chân khí trong cơ thể nhấc lên, một chưởng lập tức đánh nứt vỡ cây đại thụ.
Bận việc một hồi, lần lượt từng cái bàn gỗ một hiển hiện ra.
Thu những cái bàn gỗ được chế tác tốt vào túi không gian hệ thống.
Bộ Phương mang theo Minh Vương Nhĩ Ha trở lại trong Tiên Thành.
Đúng vậy, Bộ Phương ý định mở quán ven đường giống các tiểu thương kia.
Nhưng mà... những quầy hàng ven đường của hắn sẽ khác với những quầy hàng nhỏ của những người tiểu thương khác.
Tìm được một vị trí tốt, Bộ Phương cùng Minh Vương Nhĩ Ha thoả mãn gật đầu.
Bộ Phương lựa chọn vị trí này hơi có chút vắng vẻ, đúng là vị trí vài trăm mét đối diện bên cạnh Tiên Trù Các.
Lưu lượng người nơi này tương đối ít, nhưng mà không có cách nào, chỉ có ở đây mới cho bọn họ mở quán ven đường.
- Thiếu niên Bộ Phương à, ngươi đây là định mở một cái tửu lâu lộ thiên sao?
Minh Vương Nhĩ Ha dọn xong lần lượt từng cái bàn một, có chút hăng hái nhìn xem Bộ Phương.
Cái ghế, cái bàn đều đã xếp đặt xong xuôi, Bộ Phương cũng ngồi xuống nghỉ ngơi một lát.
Vốn là muốn mượn bàn ghế từ chỗ hệ thống đấy, nhưng mà hệ thống không cho mượn, bàn ghế chỉ có thời điểm mở chi nhánh mới có, cho nên Bộ Phương mới vừa rồi kéo Minh Vương Nhĩ Ha chạy đi ra bên ngoài chế tác bàn ghế đó.
Thật ra cũng không có quá nhiều bàn ghế.
Xếp đặt tại góc đường, ngược lại là có vài phần keo kiệt.
Nhìn xem một màn này, Bộ Phương hơi híp híp mắt, tửu điếm của hắn... Không thể keo kiệt!
- Tửu lâu lộ thiên? Không... Ta gọi cái này là... Quán bán hàng!
Bộ Phương lắc đầu, rất nghiêm túc chấn chỉnh lời nói của Minh Vương Nhĩ Ha.
- Quán bán hàng... Tên gì kì cục thế! Nhưng mà bổn vương mới chẳng thèm quản tên là gì đâu, bổn vương coi trọng ngươi, tiểu tử này!
Minh Vương Nhĩ Ha vừa cười vừa nói, khóe miệng ngậm que cay.
Bộ Phương nhẹ gật đầu.
Đứng lên từ trên ghế, bắt đầu bắc nồi, dựng một cái bếp đơn giản.
Động tĩnh này của Bộ Phương cũng thu hút sự chú ý của nhiều người.
Mặc dù ở đây tương đối vắng vẻ, nhưng mà vẫn sẽ có không ít người đi đường chú ý tới tình huống này.
Có người nhìn thoáng qua, có lẽ hiểu được Bộ Phương muốn làm gì, hơi thở dài một hơi, lại là một vị đầu bếp bị cuộc sống ép buộc.
Thật ra trù nghệ của những vị đầu bếp tiểu thương này không tính là tinh xảo, bởi vì không cách nào thông qua khảo hạch Tiên Trù Các, cho nên chỉ có thể ở bày quầy bán hàng bên đường, dùng cách này để kiếm thêm Tiên Tinh.
Đương nhiên, kiếm Tiên Tinh cũng là vì sinh tồn, tại Tiên Thành, không có Tiên Tinh... thì nửa bước khó đi.
Nhưng đối với sạp hàng của Bộ Phương, có nhiều người khó hiểu cùng xem kịch vui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận