Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2986: Chịu thua (2)

Notice: Undefined offset: 97
Lúc này, thế lực của A Hồn đều hoàn toàn lui lại. Trong hư không, Mộng Yểm và Vân Lan đang hỏi thăm nhau. Mà Thiên Nữ Nguyền Rủa Hậu Thổ vẫn lơ lửng bên cạnh Bộ Phương. Đôi mắt xinh đẹp của nàng nhìn thẳng vào Bộ Phương, khiến hắn có chút sững sờ.
- Khó mà gặp được người Vũ Trụ Hồng Hoang ở Thành Hư Vô… Ta đã rời khỏi Hồng Hoang rất lâu rồi, không biết mọi thứ vẫn ổn chứ?
Nữ nhân kia nói.
Bộ Phương sững sờ, hỏi hắn về chuyện của Vũ Trụ Hồng Hoang, hắn cũng không nắm rõ. Nhưng nghĩ lại theo lời của Giáo Chủ Thông Thiên thì tình hình của Vũ Trụ Hồng Hoang vẫn ổn. Có lẽ do Hồn Ma xâm lấn nên có chút phiền phức. Nhưng phiền phức này cũng không nhiều.
Hậu Thổ thở dài một hơi, đôi mắt như nhìn về xa xăm, sau đó cũng chắp lấy tay quay người.
Trên thực tế nàng cạnh tranh vương tọa, chỉ là để nàng có thể trở về Vũ Trụ Hồng Hoang, trở lại nơi của nàng. Đó chính là mục đích cạnh tranh duy nhất của nàng.
- Mộng Yểm, chúng ta đi thôi.
Hậu Thổ không nói quá nhiều với Bộ Phương, nhanh chóng rời đi. Trước khi rời đi còn liếc nhìn Tiểu U một chút, khẽ gật đầu. Nàng cũng cảm thấy Tiểu U khác với A Hồn. Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn quá cố chấp, khát vọng với vương tọa. Mà Thiên Nữ Nguyền Rủa U…, nha đầu này gần như không hề có chút dục vọng nào với vị trí kia.
Hậu Thổ có thể nhìn thấu lòng người, cho nên nàng có thiện cảm với Tiểu U hơn. Cả hai gật đầu chào hỏi nhau, sau đó rời đi…
Hậu Thổ đứng trên chiến xa, Mộng Yểm như hóa thành màn sương tán đi.
Trong hư không, tựa như có thể nghe được lời nói nhàn nhạt của Công Tước Mộng Yểm.
- Hậu Thổ à! A Hồn này có liên quan tới Hồn Ma. Ta ghét nhất là Hồn Ma, ngươi tranh đấu, để có được vương tọa.
- Ta hiểu rồi…
Nàng trả lời.
Công Tước Vân Lan đáp xuống, tới bên cạnh Tiểu U, quan sát Tiểu U một lượt từ trên xuống dưới, phát hiện không hề bị thương mới thở ra một hơi.
- May mà không sao. Thế mà ta lại bị Mộng Yểm dụ đi.
Tiểu Ai nhìn thấy Công Tước Vân Lan thì gào khóc, bổ nhào đến ôm lấy bắp đùi Công Tước Vân Lan. Thời gian không có Công Tước Vân Lan, nàng đúng là sợ đến mất mật, suýt chút nữa thì nàng và U đại nhân đã không gặp được Công Tước Vân Lan nữa…
Vân Lan và Tiểu Ai có vẻ có quan hệ không tệ, sau khi an ủi Tiểu Ai thì mới quay đầu nhìn Bộ Phương. Nàng nhìn Bộ Phương, rồi lại nhìn quán ăn ở phía sau lưng…
Nàng không nhịn được, cười ha hả!
- Tên đầu bếp nhà ngươi, lại dám mở một quán ăn ở khu Giáp Thành Hư Vô, ngươi đúng là điên rồi!
Bộ Phương nhìn nữ quý phụ không ngừng cười lớn trước mặt, khóe miệng giật giật.
Sau đó, đám Tiểu Bạch cũng trở lại trong quán ăn.
Hầu Tước Lãng Cổ mặc y phục, đi theo phía sau. Nhưng sau đó bị Công Tước Vân Lan tóm được, xách đi, hỏi han một lúc. Trong lòng hắn vô cùng tủi thân.
Hắn vốn là thủ hạ của Hồn đại nhân, giờ muốn tham gia vào đội hình của Tiểu U, đương nhiên là phải thăm hỏi một chút rồi.
Bị Công Tước tra hỏi, Nô Gia áp lực quá mà!
Một trận đại chiến gây chấn động cả thành, ba vị Thiên Nữ Nguyền Rủa va chạm với nhau, cứ như vậy mà kết thúc. Đám quý tộc đều kinh ngạc. Bọn hắn nghĩ sau trận chiến sẽ nghiêng về một thế cục.
Thế yếu là Thiên Nữ Nguyền Rủa U có thể bị Hồn đại nhân xóa sổ. Nhưng bây giờ lại thay đổi. Vị trí tối cao kia vẫn còn cần phải cạnh tranh tiếp. Thiên Nữ Nguyền Rủa Hồn chiếm sáu bảy phần thế lực trong Thành Hư Vô. Thiên Nữ Nguyền Rủa Hậu Thổ chiếm ba bốn phần. Thế còn Thiên Nữ Nguyền Rủa U, chỉ chiếm được một quán ăn.
Rất nhiều người đều không biết nên nói gì, dù sao thì Tiểu U cũng thoát được một kiếp nạn.
Nhưng chỉ là kéo dài hơi tàn mà thối, kết cục cuối cùng chắc cũng không có gì thay đổi.
Chỉ dựa vào một quán ăn có thể đi được bao xa?
Hơn nữa quán ăn này có thể mở được hay không, vẫn là hai chuyện khác nhau.
Đám quý tộc vẫn xem chừng quán ăn của Bộ Phương, bọn hắn không thể giống như Hầu Tước Lãng Cổ, không kiêng nể gì mà vào ăn được.
Trong quán ăn, khôi phục lại vẻ yên tĩnh.
Hầu Tước Lãng Cổ xoa xoa cổ tay, bước vào bên trong, hắn còn mỹ thực chưa ăn hết mà. Sau khi đại chiến có thể thưởng thức mỹ thực, quá là hạnh phúc.
Quý phụ đi theo sau Tiểu U, hiếu kỳ bước vào bên trong…
Nàng không ngờ Bộ Phương thật sự dám mở một quán ăn trong khu Giáp của Thành Hư Vô. Nàng không xa lạ gì với tên đầu bếp này, lúc trước nàng dẫn Tiểu U đi cũng là từ quán ăn.
Nhưng mà bây giờ Bộ Phương lại mở quán ăn đây, đúng là thú vị.
- Ngươi cũng đủ dũng cảm đấy, dám mở quán trước mặt Nữ Vương Nguyền Rủa…
Quý phụ nhìn Bộ Phương nói.
Đương nhiên điều nàng hiếu kỳ nữa là tại sao Nữ Vương Nguyền Rủa lại thờ ơ với quán ăn này như vậy?
Chẳng lẽ trong quán ăn này có thứ gì quỷ dị mà nàng không biết?
Nàng đã dẫn nhiều Thiên Nữ Nguyền Rủa từ quán ăn đi, nàng không hề xa lạ. Nhưng dám chính thức mở quán ăn Thành Hư Vô, chỉ có mỗi Bộ Phương mà thôi.
Quý phụ không ở lại quá lâu, nhanh chóng dẫn Tiểu U rời đi. Tiểu U muốn cạnh tranh thì phải không ngừng mạnh lên. Mà nàng cũng chỉ muốn như vậy.
Về phần Tiểu Ai vẫn sẽ ở lại quán ăn, trở thành người phục vụ của quán. Mà quán ăn của Bộ Phương ở Thành Hư Vô cũng chính thức đón khách!
Đương nhiên…
Không có gì ngạc nhiên cả.
Quán ăn của hắn luôn bị đám quý tộc nhìn chằm chằm, nhưng không ai dám bước vào nửa bước. Mà Bộ Phương cần phải nghĩ ra cách phá vỡ cấm kỵ trong lòng mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận