Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2909: Phá liên tục hai cửa quan (1)

Tử Quan, là một nơi vô cùng hẻo lắng trong khu Đinh Thành. Nếu như không phải ông lão kia dẫn đường thì có lẽ Bộ Phương đúng thật là không thể tìm thấy. Không, phải nói là không ngờ cánh cửa duy nhất để tới khu Bính Thành lại ở nơi này.
Ầm ầm.
Đi tới cửa đá, thứ đang chảy trên mặt đất là dòng nước đen ngòm, lan tỏa sức mạnh Nguyền Rủa, dòng nước lạnh lẽo và buốt giá, giống như dòng nước có thể đóng băng tâm hồn của người khác vậy.
Ông lão khom lưng đi bên cạnh Bộ Phương.
- Nơi này là một cái mật đạo, từng có một nữ nhân nói cho ta biết… đáng tiếc ta đã từng thử xông qua, nhưng thất bại.
Ông ta nói với Bộ Phương. Giọng nói của ông ta có chút cô đơn, Tử Quan này đúng là nơi thương tâm trong lòng ông ta.
- Thực lực của ngươi không tệ, nhưng muốn vượt qua Tử Quan cũng khá khó khăn đấy.
Ông ta quay lại, liếc nhìn Bộ Phương một chút. Bộ Phương giật nhẹ khóe miệng, không nói gì thêm. Ông lão này cũng là một đầu bếp, đúng là khiến Bộ Phương hơi kinh ngạc. Nhưng ông ta cũng không nói chuyện quá nhiều với Bộ Phương.
Mục đích chính bọn họ chính là xông qua được Tử Quan.
- Tử Quan tổng cộng có ba cửa ải… có phải rất ít hay không?
Ông ta nhe răng, cười rộ lên.
Bộ Phương sững sờ, ông lão này là người khu Đinh, nhưng đúng là không hợp với những người kia, ông ta giống con người hơn nhiều những người kia. Ông ta rất thích cười.
- Năm đó ta xông qua được hai cửa, nhưng tới cửa thứ ba thì thất bại, hi vọng ngươi không giẫm vào vết xe đổ của ta.
Ông ta nói.
- Ta rất hi vọng ngươi có thể xông qua được Tử Quan, dẫn theo ta vào khu Bính.
Trong đôi mắt ông ta như có hơi nước dâng lên.
- Chỉ có tiến vào khu Bính, ta mới có thể gặp được… người kia.
Bộ Phương gật gật đầu.
Ông lão nói cho Bộ Phương biết vị trí, Bộ Phương dẫn theo ông ta vào khu Bính, đây cũng coi như là một giao dịch đi.
Tiểu Bạch đi sau lưng Bộ Phương, Tiểu Hồ thì ngồi ngoan ngoãn trên đầu.
- Tới ải thứ nhất.
Ông ta đột nhiên nói, Bộ Phương sững sờ, đứng lại.
Nhóm quý tộc ngồi bốn phía xung quanh đấu trường cũng nhất thời xôn xao hưng phấn.
- Bắt đầu rồi! Xé nát bọn chúng!
- Không để cho chúng qua được từ ải thứ nhất!
- Nghiền nát đám người hạ đẳng đê tiện kia!

Các quý tộc gầm thét, gân xanh trên cổ cùng nổi lên, nhìn chằm chằm màn ảnh. Bá Tước Hà Thu liếc nhìn đám quý tộc kia, thở ra một hơi.
Ánh mắt Tiểu U nhàn nhạt nhìn hình ảnh trên màn kia, trong đôi mắt không nhìn ra được một cảm xúc nào. Quý phụ kia lại có chút hăng hái, môi đỏ nhếch lên như đang mong đợi điều gì đó.

Uỳnh!
Trong Tử Quan, Tinh Thần Lực của Bộ Phương khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Uỳnh…
Dòng nước chảy xuôi màu đen kia có tiếng vang vọng, một bóng người mặc áo đen nổi lên. Bóng người này mặc một bộ áo giáp cũ kỹ, khí tức chìm nổi, tu vi hình như đã đạt tới Thánh Nhân Đại Đạo đỉnh phong.
Chỉ khí tức thôi cũng trùng kích vang vọng không ngừng khắp nơi.
- Cẩn thận! Đây là Vu Yêu Vương bị nguyền rủa!
Ông lão tranh thủ thời gian nhắc nhở Bộ Phương.
- Vu Yêu Vương?
Bộ Phương sững sờ.
Rống.
Vu Yêu Vương gầm thét, thân thể thấm đẫm sức mạnh Nguyền Rủa, khiến cho thực lực của Vu Yêu Vương rất mạnh.
Uỳnh!
Tốc độ của Vu Yêu Vương rất nhanh, trong nháy mắt đã tới gần Bộ Phương.
- Không được tiếp xúc với thân thể hắn, sức mạnh Nguyền Rủa quấn lên sẽ tử vong trong nháy mắt.
Bộ Phương cảm nhận được sức mạnh Nguyền Rủa kia, trong lòng run lên.
Bành!
Vu Yêu Vương này có trói buộc, tuy không thể thi triển pháp lực nhưng thân thể kia lại chính là vũ khí lớn nhất, mỗi một lần trùng kích mặt đất sẽ bị ăn mòn thành một hố sâu. Dưới mấy chiêu kia khắp nơi đều là hố lớn.
Tiểu Bạch đứng ở đằng xa, đôi mắt lấp lóe. Tiểu Hồ và Tiểu Tôm thì đã rời khỏi người Bộ Phương, tới ghét vào bên người Tiểu Bạch. Ông lão kia có chút kích địch, nắm chặt nắm đấm.
Soạt một tiếng, tước vũ bào xoay tròn, Bộ Phương lơ lửng, mặt đất xung quanh đều bị ăn mòn bởi sức mạnh Nguyền Rủa.

- Tên tiểu tử kia chỉ biết trốn à!
- Nghiền nát hắn! Xé rách thân thể hắn!
- Tên tiểu tử kia yếu như vậy? Ải thứ nhất đã không qua được… lãng phí tiền đặt cược của ta!
Các quý tộc kia còn khẩn trương căng thẳng hơn cả Bộ Phương. Có người đặt cược Bộ Phương có thể vượt qua được hai cửa ải, nhất thời ôm đầu ảo não, trong miệng toàn là lời mắng chửi oán độc.
Có người thì hưng phấn cười lớn, như là đoán trước được hình ảnh Bộ Phương bị Vu Yêu Vương xé nát.
Bá Tước Hà Thu liếc nhìn Tiểu U một chút.
- Thiên nữ không đặt cược sao?
Bá Tước Hà Thu vừa cười vừa nói. Tiểu U thì lắc đầu không nói gì.
Quý phụ kia lại cười cười.
- Các ngươi cứ chơi, chúng ta chỉ tới xem thử thôi, lát nữa sẽ về. Nữ Vương rất coi trọng Thiên Nữ, sợ Thiên Nữ áp lực, nên sai ta dẫn Thiên Nữ ra ngoài giải sầu một chút.
Quý phụ liếc nhìn Tiểu U một chút, sau đó lại nhìn hình ảnh trên đấu trường, nụ cười trên mặt càng nồng đậm,
Bá Tước Hà Thu như đã hiểu rõ điều gì, khóe miệng nâng lên một tia cười nhạo, sau đó liếc nhìn Tiểu U một chút rồi quay đầu xem tiếp, không nói gì nữa.

Đương nhiên Bộ Phương không biết mình trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người. Vu Yêu Vương trước mắt khiến Bộ Phương phải cảnh giác. Trong Tử Quan này hình như năng lượng cũng bị đè nén, chỉ có thể sử dụng sức mạnh của thân thể. Điều này không phải là một tin tốt với Bộ Phương.
Nhìn bốn phía, xung quanh đều bị sức mạnh Nguyền Rủa ăn mòn, Bộ Phương thở ra một hơi. Vu Yêu Vương định bức hắn tới đường cùng rồi từ từ hành hạ hắn đến chết đây mà, quá âm hiểm.
Vu Yêu Vương từng bước tới gần, năng lượng Nguyền Rủa đáng sợ bap phủ.
Bộ Phương quay đầu, nhìn về phía Tiểu Hồ ở phía xa.
- Tiểu Hồ, lên đi.
Bộ Phương vẫy tay, Tiểu Hồ đang ghé vào vai Tiểu Bạch nhất thời sững sờ, con mắt trợn tròn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận