Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1799: Đỉnh núi Thần Tuyệt... Thiên Tinh Bạch Hồ (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tốc độ của Tiểu Bì rất nhanh, bắn ra chỉ trong một nháy mắt giống như một luồng Kim Quang, làm cho bông tuyết văng tung tóe.
Những cường giả Minh Ngục đang bay thật nhanh ở xung quanh đều nhíu mày.
Khí tức trên người bọn họ đều rất mạnh, thực lực của mỗi người đều không yếu.
Ít nhất, còn mạnh hơn cả so với mấy gã Minh Ngục mà Bộ Phương gặp phải lúc trước.
Bộ Phương ngồi trên người Tiểu Bì, Tiểu Bì không ngừng phi nước đại về phía đỉnh núi Thần Tuyệt giống như ngựa hoang mất cương, tốc độ cực kỳ nhanh.
Nhiều cường giả Minh Ngục đồng thời đi lên đỉnh núi như vậy, nếu nói trên đỉnh núi không có vật gì tốt, ngay cả chính bản thân hắn cũng không thể tin nổi.
Mà thứ duy nhất có thể khiến nhiều người nhớ đến bên trong núi Thần Tuyệt đó chính là Sinh Mệnh Chi Tuyền.
Dù sao nó cũng là Thánh Phẩm Tiên Tài, lúc trước không phải cường giả Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch kia là vì muốn có được Thánh Phẩm Tiên Tài là hạt giống Tiên Thụ của Tiên Trù Giới, mà tấn công Tiên Trù Giới đấy sao?
Vì vậy, sức hấp dẫn của Thánh Phẩm Tiên Tài, cũng đủ để khiến những người này phát điên lên.
Đương nhiên...
Đây chỉ là suy nghĩ của Bộ Phương, còn thực tế như thế nào thì Bộ Phương cũng không rõ lắm.
Những cường giả Minh Ngục kia có chút ngơ ngác.
- Tên đó cũng là người của Minh Ngục chúng ta sao? Muốn đoạt lấy vị trí thứ nhất trong cuộc thí luyện hả?
- Vị trí đứng đầu trong cuộc thí luyện là của ta, ai cũng đừng hòng cướp đi!
- Người chiến thắng trong cuộc thí luyện dành cho thế hệ trẻ của Minh Ngục nhất định phải là Cửu Chuyển Minh Trù Nhất Mạch ta.
...
Những cường giả Minh Ngục kia nhìn thấy Bộ Phương cưỡi một con vật như thế.
Sau khi bọn họ hơi sửng sốt, trong đôi mắt đều toát ra vẻ cực kỳ không cam lòng.
Bùm bùm! !
Ngay sau đó, những con át chủ bài bị kìm nén của mỗi tên cường giả, lúc này đều được lôi ra.
Minh khí bắn lên trời, dường như hóa thành từng chùm ánh sáng đen tuyền, phóng thẳng lên trời.
Những luồng khí đen từ trên người của những người này đều lan tràn.
Ngay sau đó, tốc độ của bọn chúng tăng vọt, sử dụng cả hai tay và chân, phi nước đại trên tuyết.
Tuyết vẩy ra với tốc độ rất nhanh.
Mỗi người đều bộc phát ra tốc độ cực hạn, , đuổi theo ánh sáng vàng phía trước!
Bộ Phương cũng cả kinh trong lòng, quay đầu nhìn lại, chợt thấy một đám cường giả Minh Ngục đang điên cuồng đuổi theo phía sau mình.
Lông mày đột nhiên nhướng lên, Bộ Phương bỗng cảm thấy hoảng sợ.
Đám người này có bị bệnh hay không vậy?
Bộ Phương hít vào một ngụm khí lạnh, sau đó giơ tay lên đặt trên đầu Tiểu Bì.
- Tiểu Bì, tăng tốc độ!
Ngay sau đó, vầng sáng màu vàng trên người Tiểu Bì lại càng sáng chói hơn, tốc độ lại lần nữa tăng lên.
Một cơn gió lớn thổi tới, đánh thẳng vào người Bộ Phương, khiến cho chiếc áo choàng lông vũ trên người bay lên phần phật.
Đám cường giả Minh Ngục phía dưới lại tiếp tục ngơ ngác.
- Gia hỏa này rốt cuộc là ai? Quyết tâm muốn tranh đoạt vị trí đứng đầu trong cuộc thí luyện như vậy sao?
- Thu? Không đâu.
- Lão tử cũng không tin ma quỷ!
Cường giả Minh Ngục lại một lần nữa trở nên điên cuồng, minh khí phát tiết ra xung quanh cơ thể đám bọn chúng, chạy thật nhanh về phía đỉnh núi Thần Tuyệt giống như điên vậy.
Gió tuyết không ngừng rơi xuống.
Tiếng nổ ầm ầm trên đỉnh núi vang lên liên tục.
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều giật mình.
Bọn chúng nhìn lên đỉnh núi, nhưng lại phát hiện một mảnh trắng xóa rơi ầm ầm xuống từ trên đỉnh núi, kèm theo đó là một tiếng gầm vang vọng khắp ngọn núi!
- Một trận tuyết lở lớn?
Sắc mặt của từng gã cường giả Minh Ngục đều trở nên hết sức khó coi.
Có điều là, cho dù là tuyết lở cũng không thể nào ngăn cản bóng dáng của bọn họ.
Bùm bùm bùm! !
Từng bóng người đều biến thành những vệt đen, xông vào trong trận tuyết lở dữ dội đó.
Tiếng tuyết lở nổ vang, đổ xuống ầm ầm như những cơn sóng lớn, như thác nước đổ ập xuống!
Uy thế hết sức kinh người.
Bộ Phương cưỡi Tiểu Bì, không tránh không né mà chui vào trong đó.
Trận tuyết lở kéo dài một hồi lâu.
Khi Bộ Phương cưỡi Tiểu Bì chạy ra khỏi phạm vi tuyết lở, cảnh tượng trước mắt bỗng nhiên thay đổi.
- Hửm?
Cả người Bộ Phương đều sững ra.
Cơn gió lạnh như băng đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại làn gió thu ấm áp.
Đập vào mắt một mảnh rừng lá phong, những chiếc lá phong đỏ rực như lửa đang đung đưa, xào xạc dưới cơn gió mùa thu nhẹ nhàng thổi qua.
Mặt đất chất đầy lá phong.
Bộ Phương cưỡi Tiểu Bì, đáp xuống trên những chiếc lá phong.
Bộ Phương cảm thấy có chút thẫn thờ.
- Sau Đông Sầu... lại là Thu Sáp sao?
Bộ Phương cảm thấy có chút nghi hoặc trong lòng, cũng chỉ là hơi nghi hoặc một chút, ngẩng đầu nhìn núi Thần Tuyệt vẫn chưa tới đỉnh, trong lòng nổi lên một tia kỳ lạ.
Bùm bùm! !
Từng luồng hắc khí bắn ra từ trong cơn mù mịt ở phía dưới, chợt phóng lên trời.
Những hắc khí này đáp xuống mặt đất, khiến cho lá phong cũng cuồn cuộn tung lên.
Vẻ mặt của Bộ Phương ngưng tụ.
Đám cường giả Minh Ngục này lại đuổi theo!
- Tiểu Bì, cắt đuôi bọn chúng!
Bộ Phương trở mình trèo lên người Tiểu Bì, nhàn nhạt nói.
Thân thể như được đúc bằng vàng của Tiểu Bì, lập tức hiện lên một vòng sáng bóng, ngay sau đó, bật ra giống như lò xo, trong phút chốc đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Những cường giả Minh Ngục kia vừa đáp xuống, còn chưa kịp để bọn chúng thở dốc một hơi, lại chợt phát hiện ra ánh sáng màu vàng kia lại bắn về phía trước một lần nữa.
Bọn chúng nghiến răng, vì vị trí đứng đầu trong cuộc thí luyện, lại tiếp tục gia tăng tốc độ, chạy về phía núi Thần Tuyệt.
Những chiếc lá phong rơi xuống, ba tứ tung khắp nơi.
Áo choàng lông vũ cuốn lên.
Những đốm đen dày đặc đang đuổi theo một vệt sáng màu vàng ở phía trước, những vệt sáng này đang bay thẳng tới núi Thần Tuyệt.
Ầm!
Sau khi lao qua một màn sương, ngay sau đó, những chiếc lá phong đầy trước mắt đã biến mất hoàn toàn.
Màu xanh của lá cây và cái nóng như thiêu đốt tràn ngập trong đôi mắt.
Hạ ý trầm lắng khiến cho Bộ Phương chấn động trong lòng, dường như hắn đã phát hiện ra chuyện gì đó rất phi thường.
Mỗi một phần của núi Thần Tuyệt này dường như cũng khá giống với những món ăn cúng tế mà hắn nấu lúc trước.
Ít nhất... nó cũng có ý nghĩa tương tự.
Hiện tại, sau khi lên đến vị trí này của núi Thần Tuyệt, Bộ Phương đã có thể cảm nhận được một áp lực.
Áp lực này khiến cho đôi mắt kép thẳng tưng của Tiểu Bì chuyển động không ngừng, như thể có chút lo lắng.
Vút vút vút.
Trong màn sương, từng vệt ánh sáng màu đen lao ra, đáp xuống trên mặt đất.
Đám cường giả Minh Ngục đều đang thở hồng hộc.
Núi Thần Tuyệt không biết cao bao nhiêu, nhưng khi càng leo lên cao, áp lực bao trùm trên người bọn họ lại càng ngày càng lớn, và càng có nhiều nỗi kinh hoàng thuộc về khu vực cấm địa hơn.
Tuy nhiên, đám cường giả Minh Ngục này lại không hề bỏ cuộc mà tiếp tục leo lên.
Bộ Phương dường như đang lo lắng để xác minh suy nghĩ trong lòng mình, vì vậy, lại tiếp tục thúc giục Tiểu Bì trèo lên trên.
Tiểu Bì kêu lên một tiếng chi chi chi, sau đó tiếp tục biến thành một vệt sáng mà leo lên.
Một số cường giả Minh Ngục đã mệt mỏi ngồi bệt xuống đất thở hổn hển, bọn chúng nhìn lưu quang màu vàng đang di chuyển lần nữa, tức đến mức chỉ biết nghiến răng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận