Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2910: Phá liên tục hai cửa quan (2)

Notice: Undefined offset: 138
Sắc mặt Bộ Phương nghiêm túc, ánh mắt cũng nghiêm khắc nhìn Tiểu Hồ. Sau đó lông hồ ly như muốn nổ tung, ngay lập tức xuất hiện trên vai Bộ Phương, có vẻ không tình nguyện lắm.
- Ngoan.
Bộ Phương xoa xoa đầu Tiểu Hồ. Sau đó ôm lấy Tiểu Hồ, nhắm chuẩn về phía Vu Yêu Vương, nhẹ nhàng vỗ lên mông Tiểu Hồ. Cổ Tiểu Hồ rướn thẳng lên, miệng phun ra một viên Hồn Ma.
Tốc độ của Hồn Ma rất nhanh, bắn ra trong nháy mắt nện trên thân Vu Yêu Vương. Uỳnh một tiếng trực tiếp đánh bay Vu Yêu Vương bắn ra phía xa.
Vu Yêu Vương đứng lên, mất một cánh tay.
Ông lão kia sững sờ, không ngờ Bộ Phương lại còn có loại thủ đoạn này.
- Tiếp tục phun.
Bộ Phương nhàn nhạt nói một câu, lại vỗ nhẹ lên mông Tiểu Hồ.
Tiểu Hồ hé miệng, ánh sáng bắn ra bốn phía. Mật đạo tối om bây giờ được ánh sáng chiếu rọi, từng viên Hồn Ma bắn ra, nuốt mất Vu Yêu Vương đang bò lên từ mặt đất trong nháy mắt.
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ vang vọng không ngừng, cả mật đạo không ngừng chấn động. Ngay sau đó Vu Yêu Vương kia hóa thành một đống thịt nát. Đống thịt kia ngọ nguậy, muốn khôi phục nhưng chắc hẳn sẽ mất khá nhiều thời gian. Mà thời gian này cũng đủ để đám người Bộ Phương xông qua được cửa ải thứ nhất.
Bộ Phương ôm Tiểu Hồ, Tiểu Hồ ợ một tiếng no nê.
- Cũng không phải quá khó nhằn, rất đơn giản…
Bộ Phương xoa xoa đầu Tiểu Hồ, nói.
Vu Yêu Vương bị đánh nát, thi thể phát ra mùi thối rữa, cộng thêm mùi viên Hồn Ma tạo nên một hỗn hợp mùi kinh dị khiến Tiểu Hồ không nhịn được hắt hơi một cái.
Ông lão kia không biết nên nói cái gì. Năm đó ông ta xông qua cửa ải này mất nửa cái mạng. Bộ Phương lại nhẹ nhàng thoải mái thế kia khiến ông ta có chút bi thương.
Đám người Bộ Phương xông qua được cửa ải thứ nhất. Đám quý tộc đều ngây ra như phỗng. Còn có loại thủ đoạn này sao?
Vu Yêu Vương có thân thể đầy sức mạnh Nguyền Rủa, bất kể là gì cũng bị ăn mòn, thế mà….
Một số quý tộc cược thua ai oán đứng lên.
Sau khi trải qua cú sốc ban đầu, những quý tộc này lần lượt nhìn chằm chằm Bộ Phương, không biết Bộ Phương sẽ qua ai thứ như thế nào.
Nhưng, đám quý tộc này có dự cảm không lành lắm.

- A… cộc cộc cộc!
Tiểu Hồ há to miệng, khí nóng tuôn ra tràn ngập. Một con cá sấu khổng lồ đang thối rữa trước mặt trực tiếp bị thổi bay.
Bộ Phương xoa miệng nhỏ nhắn của Tiểu Hồ, nhàn nhã bước qua được cửa ải thứ hai. Tiểu Bạch cũng leng keng đi sau lưng Bộ Phương.
Cái gọi là Tử Quan, cũng khá nhẹ nhàng.
Ông lão kia nhìn bóng lưng Bộ Phương, hoàn toàn không còn gì để nói. Đây có phải là gian lận không? Thôi quên đi!
Tiểu Hồ ở trên vai Bộ Phương vô cùng hưng phấn, nàng bắt đầu cảm thấy chỗ này khá thú vị.
- Đến cửa thứ ba.
Ông lão kia đột nhiên nghiêm túc, nhìn về phía Bộ Phương, trong mắt có vẻ chờ mong.
- Chờ một chút, ở cửa thứ ba ngươi nhất định phải nghe ta… nếu không qua được! Năm đó ở cửa này ta đưa ra lựa chọn sai lầm.
Ông ta nói với Bộ Phương. Bộ Phương nghi hoặc nghiêng đầu sang liếc nhìn một chút, trong mắt ông lão kia tràn ngập sự chờ mong. Ông ta không muốn thất bại, bại một lần sẽ phải chờ đợi cả mấy vạn năm.
Biển cũng cạn, mà đá cũng mòn!
Ông ta có lòng tin là có thể vượt qua được cửa thứ ba, vì ông ta đã có kinh nghiệm rồi.
- Nói sau đi.
Bộ Phương bĩu môi, không nói gì thêm. Một đám người bước vào trong động.
Cửa thứ ba, rốt cuộc cũng xuất hiện trước mắt.

Bá Tước Hà Thu có chút kinh ngạc, thế mà lại tới được cửa thứ ba.
Đáng tiếc, cửa thứ ba mới là cửa khó nhất. Bởi vì đối với đầu bếp mà nói thì đây càng là cửa khó.
Cộc cộc cộc…
Một mùi thơm phun trào, Bá Tước Hà Thu quay đầu nhìn sang bên cạnh, khuôn mặt ôn hòa của quý phụ tới gần.
- Mấy vạn năm, thế mà thân thể tên kia đã mục nát thành một lão già… vẫn không từ bỏ.
Quý phụ nói.
Bá Tước Hà Thu không nói gì.
- Năm đó, người phụ trách dẫn đường cũng là ta, một màn này đúng là thú vị.
Quý phụ che miệng cười khẽ, ngực cũng nhấp nhô.
Bá Tước Hà Thu nhướng mày.
Quý phụ mỉm cười nghiêng đầu liếc nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ trước mặt Bá Tước Hà Thu.
- Tiểu Hà Thu, năm đó ta dẫn dắt ngươi cũng gặp lão già kia. Bây giờ dẫn dắt Tiểu U lại gặp tên đầu bếp kia, ngươi nói một màn này có thú vị không?
Quý phụ cười nói.
Bá Tước Hà Thu sững sờ, sau đó đồng tử đột nhiên co rụt lại.

Mật đạo cửa thứ ba, vô cùng tối, đưa tay cũng không thấy được năm ngón, mà Tinh Thần Lực cũng không thể sử dụng.
Bộ Phương đạp chân xuống, đột nhiên có từng ánh sáng màu lục chậm rãi nổi lên như đom đóm, không ngừng hội tụ.
Một màn này nhìn qua thì vô cùng đẹp. Vô số đom đóm hội tụ thành một bóng người ung dung quý phái. Bóng người kia chỉ lơ lửng ở đó thôi nhưng cũng khiến người ta cảm nhận được khí tức đáng sợ…
- Nữ Vương Nguyền Rủa?
Bộ Phương nhíu mày.
Mà lúc ông lão kia nhìn thấy bóng người này thì hít sâu một hơi.
- Bộ Phương! Lựa chọn tiếp theo... không được chọn nấu ăn! Nữ Vương Nguyền Rủa ghét nhất đầu bếp! Ngươi tuyệt đối không được chọn nấu nướng…
Ông lão kia hét lên.
Nhưng tiếng hét vừa vang lên giống như thể bị lột ra khỏi thế giới của Bộ Phương.
Hả? Không được chọn trù nghệ? Bộ Phương nhướng mày.
Uỳnh…
Bóng người kia nhìn chằm chằm Bộ Phương, chậm rãi mở miệng.
- Có can đảm xông vào Tử Quan, thì đưa ra lựa chọn đi…
Lời nói vừa nói ra, không gian xung quanh nhất thời chói lên, có hai lựa chọn hiện lên trước mắt Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận