Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1530: Phải cởi sạch y phục à? (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mọi người không nói nên lời.
Kim Giáp rùng mình…
- Cùng cảm thụ nghệ thuật trần trụi nào.
Kim Giáp ngẩn người, phát hiện Địch Thái Giới Chủ lại ngồi trước mặt hắn.
- Cách xa ta ra một chút!
Tròng mắt Kim Giáp hằn tia máu, gầm thét lên.
Đột nhiên.
Đinh linh linh.
Tiếng chuông vang vọng, Bộ Phương đi ra từ trong bếp. Vén rèm lên, hắn cầm một con vịt bảy màu ở trên tay.
- Xin hãy yên lặng ở trong quán ăn.
Bộ Phương thản nhiên nói. Vừa dứt lời phần phật một tiếng, Kim Giáp cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, chính là một thanh đại kiếm.
- Yên lặng, không được làm ồn. Nếu không Bá Giả Trọng Kiếm của ta sẽ khiến ngươi lạnh thấu tim.
Một tay U Cơ nắm lấy Bá Giả Trọng Kiếm, thản nhiên nói.
Bây giờ U Cơ vô cùng nghiêm túc. Vì trù nghệ của tên đầu bếp nhỏ này có thể áp chế lời nguyền trên người muội muội nàng. Vì ồn ào mà quấy nhiễu hắn, chắc chắn nàng sẽ không để yên.
Trên trán Kim Giáp mồ hôi chảy ròng ròng, thở mạnh cũng không dám.
Tuy hắn mạnh nhưng Bá Giả Trọng Kiếm của U Cơ còn sắc bén hơn.
Hắn biết U Cơ không nói đùa, thật sự có thể sẽ đâm người hắn thành mấy lỗ. Cho nên hắn chỉ có thể nhịn nhục khuất phục.
Giới Chủ trần chuồng không để ý đến Kim Giáp nữa mà nhìn con vịt bảy màu trong tay Bộ Phương.
- Vịt Thất Thải Bổ Thiên, ái chà… đầu bếp nhỏ ngươi thế mà còn tìm được loại nguyên liệu nấu ăn này à!
Địch Thái Giới Chủ vô cùng ngạc nhiên.
Lúc là Lân Trù cao cấp của Tiên Trù giới, hắn đã chứng kiến nhiều món ăn và nguyên liệu nấu ăn. Lúc hắn còn trẻ, đạp biến Tiên Trù giới, cũng xông pha qua toàn bộ Địa Ngục, thậm chí là Minh Ngục… hắn cũng đã từng tiến vào rồi.
Vịt Thất Thải Bổ Thiên này tuy không phải là nguyên liệu nấu ăn quá cao cấp, nhưng lại tới từ Minh Ngục. Chỉ điều đó thôi cũng khiến người ta ngạc nhiên rồi.
Nhìn thật kỹ Bộ Phương một chút, đầu bếp nhỏ này có vẻ không bình thường.
- Nhanh đi nấu nướng đi, bỗng nhiên muốn hiểu thêm về ngươi, có thể nấu vịt Thất Thải Bổ Thiên thành cái dạng gì đây. Vịt này, không hề đơn giản.
Địch Thái Giới Chủ chống cằm, mìm cười nhìn Bộ Phương. Nếu như không phải hắn trần chuồng thì lời nói này có chút cao thâm. Chỉ là cái thân thể trần trụi kia luôn kia luôn khiến cho người ta cảm thấy không đứng đắn, quá cay mắt.
Bộ Phương gật đầu, liếc nhìn xung quanh. Sau đó xốc rèm bếp lên, một lần nữa bước vào trong. Hắn muốn chính thích nấu nướng.

Bên ngoài Tiên Thành.
Mặt mũi gia chủ Đồng gia tràn đầy âm trầm. Gia chủ Trương gia ở cạnh hắn cũng nhíu mày rất chặt. Bọn họ lần này xem như thất bại lớn. Tiểu đội Tiên Trù lại bị diệt toàn quân trong cái di tích cấp một như thế. Đây là một hao tổn lớn đối với bất kể đại gia tộc nào. Đồng gia và Trương gia còn có vẻ ổn. Họ dù sao cũng là thế gia đỉnh phong trong Tiên Thành, nắm giữ nhiều Tiên Trù, tổn thất đi mấy vị cũng không ảnh hưởng toàn cục.
Nhưng đối với những thế gia còn lại mà nói thì một tiểu đội Tiên Trù là cả tài nguyên của bọn họ.
- Không được! Chúng ta không thể để như vậy được! Dựa vào cái gì mà cả tiểu đội Tiên Trù của gia tộc ta bị diệt, tên đầu bếp người phàm kia lại có được cơ duyên!
Một vị gia chủ mắt đỏ thẫm, phẫn nộ nói ra.
Những gia chủ còn lại cũng phụ họa thêm.
Đồng Vô Địch nhìn đám người này, khóe miệng nhếch lên có vẻ xem thường. Hắn cũng muốn hại chết tên đầu bếp người phàm kia. Nhưng bên cạnh hắn có con chó kia làm chỗ dựa, hắn vốn dĩ không dám động vào.
Con chó kia quá mạnh. Trừ khi có Giới Chủ Tiên Trù giới xuất hiện mới có thể đánh bại được.
Hoặc là năm vị thành chủ cùng hợp lực áp chế nó, may ra mới có cơ hội đối phó với tên đầu bếp kia.
Đồng gia hắn lần này cũng tổn thất nặng nề, lại thêm Đồng Trình trọng thương, toàn quân cũng bị diệt. Đồng Vô Địch sớm đã oán hận Bộ Phương tới đỉnh điểm. Hắn hận không thể ngay lập tức giết chết Bộ Phương.
Nhưng hắn biết con chó kia còn ở đó, thì muốn giết Bộ Phương khó như lên trời.
- Đồng gia chủ, mấy ngày nữa lên tầng thứ hai Tiên Trù giới, mời Thiên Tài Yêu Nghiệt của các đại thế gia đến tầng thứ nhất nghiên cứu và thảo luận về giải trù đấu lớn của thế hệ Tiên Trù trẻ tuổi. Khi đó, chúng ta có thể hợp lực để đối phó với cái lão già Mục Dương kia…
Trương gia chủ híp mắt nói với Đồng Vô Địch. Nói xong còn vươn tay làm động tác cắt cổ.
Con mắt Đồng Vô Địch sáng lên, khóe miệng khẽ nhếch.
- Đúng vậy, thế mà ta lại quên mất. Giải đấu Tiên Trù bốn năm một lần chuẩn bị bắt đầu rồi. Nhân dịp này tiến hành tẩy huyết đi.

Gia tộc Công Thâu.
Sau khi Công Thâu Bạch Quang nghe Công Thâu Ban kể hết mọi chuyện thì đôi mắt nhất thời sáng lên tràn đầy vẻ khó tin.
- Con mẹ nó… người biến thái lúc trước không mặc gì chính là Giới Chủ của Tiên Trù giới ư?
Công Thâu Ban cười khổ gật đầu, rất khó tiếp nhận đúng không… đừng nóng lòng, dần dần sẽ quen.
Trong lòng Công Thâu Bạch Quang cảm thấy may mắn vừa cảm thấy sợ. May mắn lúc đó có con trai ngăn cản, nếu không hắn cũng theo đám người Đồng Vô Địch gây chuyện, có thể bị Giới Chủ ghi hận cũng nên.
Giới Chủ Tiên Trù giới, con mẹ nó là sự tồn tại tối cao trong Tiên Trù. Cho dù là cái bộ dạng biến thái đó cũng không thể che giấu hào quang trên người hắn.
Công Thâu Bạch Quang hạ quyết định.
- Bây giờ Giới Chủ đại nhân đang ở quán ăn nhỏ kia, chúng ta lập tức đi bái kiến.
- Cha, Giới Chủ đại nhân có thể không muốn chúng ta làm bại lộ thân phận của hắn. vừa rồi Mục thành chủ cũng nhận ra, nhưng lại không tiết lộ. Cho nên chúng ta đi chuyển này nhất định phải bí mật!
Công Thâu Ban rất thành thục nói ra.
- Con à, con nói xem có cần cởi sạch y phục giống như Giới Chủ không?
Công Thâu Bạch Quang sờ sờ ria mép.
Công Thâu Ban sững sờ, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ.
- Không… không cần đâu cha?
- Được, ta có chừng mực, hai người các ngươi chuẩn bị cùng cha lên đường.
Công Thâu Ban nhìn Công Thâu Bạch Quang thì trong lòng có dự cảm không tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận