Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 2770: Con chó của ngươi… không tồi (2)

Notice: Undefined offset: 174
- Ừm... chú chó của anh làm tôi nhớ đến con Hắc Cẩu nhà ta. Lúc trước Tiểu Hắc cũng xinh xắn như vậy.
Bộ Phương nói, hắn hơi hoài niệm.
Dương Tiễn ngơ ra rồi cười. Thì ra... đều là người yêu chó à.
Một túi hàu biển tự dưng xuất hiện trong tay Bộ Phương, hắn đưa cho Hao Thiên Khuyển.
Hao Thiên Khuyển mở to miệng ra, nhai chóp nhép, ăn rất vui vẻ.
Dương Tiễn nhìn nó với ánh mắt rất nuông chiều.
- Đáng tiếc, con Hắc Cẩu nhà tôi bây giờ... béo quá rồi, không đáng yêu nữa.
Bộ Phương thở dài, nói.
Tiểu U: “...
Bộ Phương, ngươi nói Cẩu Gia sau lưng nó thế này có ổn không vậy?
Cửu Thiên Huyền Nữ đứng sau nhìn với vẻ nghiêm túc. Đương nhiên là nàng ta biết Dương Tiễn rồi, tên này cũng giống nàng ta, đến để bắt yêu nhân.
Nhưng mà Dương Tiễn may, có nuôi một con chó.
- Được rồi, nể mặt Hao Thiên Khuyển, ngươi đi đi.
Bộ Phương nhếch khóe miệng lên, đương nhiên hắn biết mục đích của Dương Tiễn là gì nhưng hắn chẳng quan tâm.
Dương Tiễn kinh ngạc. Sau đó, hắn gật đầu với Bộ Phương một cách rất trịnh trọng.
Tên yêu nhân này, hình như không đáng ghét như giáo chủ nói.
- Đa tạ các hạ, mối nợ này Dương Tiễn tôi sẽ khắc ghi trong lòng, sau này chắc chắn tôi sẽ báo đáp.
Dương Tiễn nói.
Bộ Phương gật đầu.
Hắn bỏ Hao Thiên Khuyển xuống, ý bảo Dương Tiễn có thể rời đi rồi.
- Hao Thiên Khuyển, đi thôi.
Dương Tiễn quay người lại, định rời đi thế nhưng tự dưng hắn phát hiện ra chú chó nhỏ bám dính lấy mình đi đâu mất rồi.
- Hửm? Hao Thiên Khuyển?
Dương Tiễn kinh ngạc, quay đầu lại nhìn, mặt hắn tối sầm lại.
Hắn thấy Hao Thiên Khuyển của mình đang đứng bên chân Bộ Phương, lè lưỡi, ngẩng đầu lên nhìn hắn đắm đuối.
- Hao Thiên Khuyển, đi thôi!
Mặt Dương Tiễn tối lại, nói.
Hao Thiên Khuyển ngoảnh đầu sang nhìn một cái, lắc lắc đuôi rồi lại quay đầu lại nhìn Bộ Phương chằm chằm.
- Phụt!
Dương Tiễn tự dưng có ý nghĩ muốn thịt Hao Thiên Khuyển để làm món lẩu thịt chó.
Chó nhà mình nuôi đấy!
Thế mà lại bị mua chuộc bởi một gói hàu biển hả?
Bộ Phương cũng không ngờ cảnh này sẽ xảy ra.
Cửu Thiên Huyền Nữ đi bên cạnh Tiểu U cũng không nhịn được bật cười.
Tiểu Ngải, cục trưởng La và những người khác cũng không biết nói gì.
Trên mạng, những cư dân mạng thấy cảnh này cũng lăn ra cười.
- Tôi! Hao Thiên! Muốn ăn bánh bao!
- Thương Nhị Lang Thần hai giây, quen biết nhau mấy trăm năm mà không vượt qua được thử thách là một chiếc bánh bao.
- Tôi mà là Hao Thiên Khuyển thì cũng chọn Bộ tiền bối thôi.
- Like cho Hao Thiên Khuyển, như tiền bối nói, chú chó này, hay thật!
Đương nhiên là Dương Tiễn không biết những lời cư dân mạng nói.
Nếu không thì sợ là hắn không nhịn được vác dao làm thịt Hao Thiên Khuyển thật mất.
Dương Tiễn mặt tối sầm, xách cổ Hao Thiên Khuyển, bước lên Cát Tường Vân tạm biệt với Bộ Phương rồi bay đi.
MN... mất mặt quá đi mất.
Nhìn Dương Tiễn rời đi, khóe miệng Bộ Phương cũng giật giật.
Người Dương Tiễn không có nhiều sát ý lắm, chắc là do làm việc công thôi. Cộng thêm việc Hao Thiên Khuyển hơi giống Tiểu Hắc làm Bộ Phương thấy hơi hoài niệm.
Vậy nên hắn mới thả Dương Tiễn đi.
Đương nhiên, điều này cũng chẳng ảnh hưởng gì cả.
Trong lòng Cửu Thiên Huyền Nữ có chút oán giận. Sao nàng ta không nuôi một chú chó đen nhỉ? Sao nàng lại mang một chú chim theo?
Sau khi Dương Tiễn rời đi, Bộ Phương đưa người đi về phía cục trưởng La.
Trận chiến này đã kết thúc triệt để rồi. Bộ Phương cũng đã thành công khiến Bạch Hổ khí linh thức tỉnh.
Tiếp theo chỉ còn Huyền Vũ và Nicolas Soái Long thôi.
Bộ Phương híp mắt lại, rời khỏi nơi này cùng cục trưởng La và những người khác, về căn cứ ở thành phố Giang Đông.
Cửu Thiên Huyền Nữ đi theo Tiểu U, có vẻ hơi ấm ức.
Nàng ta không dám có ý đồ gì, uy thế của đốm lửa màu bạc giữa tâm mi nàng ta quá đáng sợ.
Trên đường về, Bộ Phương hỏi nàng ta vài câu, Cửu Thiên Huyền Nữ đều thành thật trả lời, nàng ta không dám không trả lời ấy chứ.
Dù sao thì thần hỏa cứ như đang treo trên đầu nàng ta vậy.
- Côn Luân Tiên Sơn, Phùng Lai Tiên Đảo...
Bộ Phương đang sắp xếp lại những tin tức mà Cửu Thiên Huyền Nữ nói cho mình.
Theo Huyền Nữ nói, trong hai thế lực này thực tế đều có cường giả cấp Tiên Đế tồn tại.
Nhưng mà lúc trước vì có sự ảnh hưởng của Tổ Tinh nên Tiên Đế không ra tay được.
Bộ Phương được biết từ Huyền Nữ rằng bọn họ trở về từ trong Hồng Hoang Vũ Trụ.
Điều này khiến Bộ Phương có được nhiều tin tức hơn.
Hắn khẽ cong khóe miệng.
Quả nhiên, đất trời rộng lớn hơn hắn tưởng.
Lúc trước vũ trụ mà hắn ở tên là Hỗn Độn Vũ Trụ.
Còn có Hồn Ma Vũ Trụ, còn vũ trụ mà Thiên Nữ bị Tiểu U nguyền rủa ở, bây giờ có cả Hồng Hoang Vũ Trụ nữa.
Còn về việc trái đất thuộc vũ trụ nào, Huyền Nữ cũng không nói được.
Nàng ta gọi trái đất là Tổ Tinh, Bộ Phương cũng không tìm hiểu sâu về chuyện này.
Trái đất có rất nhiều bí mật, Bộ Phương không sốt ruột, hắn có thể tìm hiểu từ từ.
Trong phòng họp, Huyền Nữ ngồi ở một bên, rất bất an.
Người trẻ tuổi đã kìm nén khí tức trên người mình lại rồi này khiến nàng ta cảm thấy sợ hãi.
Nàng ta biết, thanh niên trước mắt này không đến từ Hồng Hoang Vũ Trụ.
Nếu đến từ Hồng Hoang Vũ Trụ thì nàng ta không thể không biết được. Hươn nữa, Tiên Đế của Hồng Hoang Vũ Trụ về cơ bản là nàng ta đều quen.
Thanh niên tước mắt này hình như rất thần bí, nàng không biết thể hệ sức mạnh của hắn ta.
Lúc này, thanh niên đã thu một phần khí tức trên người mình lại rồi nhưng vẫn khiến nàng ta không cảm nhận được thực lực của Bộ Phương. Bộ Phương lúc này như một người thường vậy.
Đáng sợ... quá đi!
Nhất Tôn Tiên Đế mà còn như người thường. Nếu hắn ta ra tay đột ngột, cho dù có cùng là Tiên Đế thì sợ rằng Bộ Phương vẫn sẽ trúng chiêu.
Khi Huyền Nữ đang trầm tư, cục trưởng La mở cửa phòng chỉ huy ra, đi từ bên ngoài vào với vẻ hơi sợ sệt.
- Bộ tiền bối.
Cục trưởng La ngập ngừng không nói.
- Sao thế?
Bộ Phương đang nằm trên ghế một cách lười nhác, hỏi với vẻ thắc mắc.
- Giáo Đình phương Tây... gửi cho anh một bức thư mời đến xem Thần Khí, anh... có muốn xem không?
Cục trưởng La hít một hơi thật sâu rời lật tay lại. Trong tay ông ta có một bức thư. Trên phong thư có hình chữ thập do hai cây kiếm tạo thành.
Khi Bộ Phương nhìn thấy nó, hình chữ thập đó tự dưng tỏa ra ánh sáng.
Nó như một cây kiếm sắc bén, đâm thật mạnh vào thần thức của Bộ Phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận