Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1209: u Dương Tiểu Nghệ sắp bị ăn thịt rồi (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cái lạnh len lỏi vào bên trong cơ thể của Bộ Phương, khiến cả người Bộ Phương khẽ rung mình một cái.
Tuyết trắng bay lất phất, cuốn theo gió lạnh từ ngoài cửa luồn vào, khung cảnh bên ngoài đều là một màn trắng xóa.
Thế nhưng đôi mắt Bộ Phương chợt ngưng tụ, nhìn sang đó bằng vẻ rất nghiêm túc, nhưng lại nhìn thấy rất nhiều ánh mắt đang chuyển chướng đổ dồn về phía bên này, sua đó rơi lên trên người hắn.
Trong những ánh mắt này tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Bộ Phương khẽ cau mày.
Hắn mở toàn bộ cửa ra, sau đó sải bước đi ra phía bên ngoài kia.
Bộ Phương giẫm từng bước trên lớp tuyết dày cộm kia, nửa bàn chân chỉ vừa chìm vào trong tuyết, trong nháy mắt cảm giác lạnh buốt thấu xương đã truyền khắp người hắn dọc theo bắp đùi.
Rầm rầm...
Tuyết rơi đọng dày cộm trước nhà hàng Phương Phương, giống như đã từ rất lâu rồi không có ai đặt chân đến đây.
Điều này làm cho Bộ Phương cảm thấy có chút nghi ngờ, với danh tiếng của nhà hàng Phương Phương tại Thanh Phong Đế Đô này, làm sao lại có thể không có người đến đây được chứ?
Phải biết rằng trước khi Bộ Phương rời đi, nhà hàng Phương Phương trên cơ bản có thể được coi là đông như trẩy hội, số người xếp hàng có thể nói là xếp hàng dài từ trong ngõ hẻm tới tận cổng thành của Thanh Phong Đế Đô.
Loại náo nhiệt đó chắc chắn không một nhà hàng bình thường nào cũng có thể so sánh được.
Xét cho cùng, vị trí của nhà hàng Phương Phương tại Thanh Phong Đế Đô không thể so bì được.
Chẳng lẽ là đã xảy ra chuyện gì rồi?
Bộ Phương nhíu mày, từng ánh mắt lần lượt quét tới, rơi lên người của Bộ Phương đang giẫm trên tuyết phía trước cánh cửa đã mở kia.
Những ánh mắt này sau một hồi kinh ngạc, bỗng nhiên sau đó lại trở nên hân hoan mừng rỡ!
Ầm ầm ầm!
Những bông tuyết bay lã chã, chủ nhân của những ánh mắt kia chợt lao như tên bắn về phía Bộ Phương!
- Cái nhà hàng vẫn luôn không vào được này cuối cùng đã mở cửa rồi!
Một giọng nói khàn khàn vang lên, sau đó một cỗ Minh khí màu đen cuồn cuộn bốc lên.
Vô số bóng đen lần lượt dùng Đạp Tuyết Vô Ngân chạy đến.
Bộ Phương sửng sốt trong chốc lát, ánh mắt ngưng tụ, quét mắt qua đó, lại phát hiện ra những bóng người này.
Hắn nhìn thoáng qua một cái, lông mày lại càng nhíu chặt hơn.
Những kẻ này... Không phải là người mà Bộ Phương từng quen tại Thanh Phong Đế Đô, mà là một loạt bóng dáng vô cùng xa lạ.
Trên người những thân ảnh này đều mặc áo giáp, khuôn mặt dữ tợn, nước da xanh lè, khí tức trên người cũng đều vô cùng mạnh mẽ, mỗi một người có vẻ như đều đã đạt đến cấp bậc Chí Tôn Cửu Phẩm.
Nhiều Chí Tôn Cửu Phẩm như vậy...
Phải biết rằng, nơi này là Thanh Phong Đế Đô, chứ không phải là Thao Thiết Cốc, cũng không phải là Vương Đình Thánh, ở chỗ này, Chí Tôn Cửu Phẩm cũng đã có thể coi là cường giả đỉnh cao rồi!
Thế nhưng, nhiều Chí Tôn Cửu Phẩm như vậy...
Cho dù Bộ Phương dùng đầu ngón chân để nghĩ thì cũng đã có thể hiểu được, chắc chắn Thanh Phong Đế Đô đã xảy ra biến động lớn rồi.
Liên tưởng tới chuyện thời thế biến đổi mà tên Mạc Thiên Cơ thường treo trên miệng kia.
Lẽ nào, ngay cả Đế Quốc Thanh Phong xa xôi cũng bị ảnh hưởng bởi lần thay đổi này hay sao?
- Không ngờ tới trong căn nhà này lại có người! Bắt tên này lại! Dâng lên cho Lĩnh đại nhân!
Những bông tuyết đang bay phất phơ đầy trời.
Tiếng leng keng vang lên.
Đao quang kiếm ảnh trong nháy mắt lập loè lên, những cường giả chí tôn này chạy nhanh dồn dập về phía Bộ Phương.
Trên thực tế, những Chí Tôn Cửu Phẩm này hoàn toàn không để Bộ Phương vào mắt, đế quốc này thật sự vô cùng kém cỏi rồi, sức chiến đấu mạnh mẽ nhất cũng chỉ tới Chí Tôn Cửu Phẩm, đối với bọn họ mà nói chẳng khác gì con kiến.
Đánh chiếm tòa thành này thực sự không hề tốn một chút công sức nào cả.
Vì vậy, đối với người trẻ tuổi trước mặt kia, bọn họ cũng không hề để tâm một chút nào.
Bên trong nhà hàng Phương Phương.
Nghê Nhan dụi dụi mắt của mình rồi chậm rãi đi ra, dựa vào trên tấm cửa, dường như không rõ tại sao bên ngoài lại ồn ào như vậy.
Nghê Nhan vừa xuất hiện, đã bị những tên Chí Tôn Cửu Phẩm kia phát hiện ra.
Hai mắt của đám Chí Tôn Cửu Phẩm này lập tức đỏ lên!
- Chà chà chà! Ở trong này thế mà lại có một vị mỹ nữ! Xinh đẹp quá đi! Còn đẹp hơn rất nhiều so với mấy ả chúng ta bắt lúc trước, bắt lấy giao cho Lĩnh đại nhân, chắc chắn là một món ngon cực phẩm đấy!
Mấy tên Chí Tôn Cửu Phẩm há miệng ra, lộ ra những chiếc răng nanh sắc bén, vẻ hưng phấn đang bùng lên trong đôi mắt của mỗi người bọn chúng.
Có kẻ nhìn chằm chằm vào Nghê Nhan, thậm chí nước dãi trong miệng còn chảy xuống thành dòng.
Vẻ thèm khát giống như đang nhìn một món ăn ngon.
Đối với chuyện này, lông mày của Bộ Phương càng ngày càng nhíu chặt lại.
Bộ Phương dường như nghe ra được một số chuyện không tốt đẹp từ trong những lời nói của đám quái vật này.
Xem ra cần phải tra hỏi kỹ càng một lượt đã.
Xoẹt!
Âm thanh phá vỡ không gian vang lên, một thanh đao lớn, có răng cưa sắc bén bổ xuống đầu của Bộ Phương, giống như muốn hoàn toàn chém Bộ Phương thành hai mảnh vậy.
Hiệu ứng hình ảnh mà thanh đao lớn kia mang lại khiến cho người ta cảm thấy vô cùng rung động, nếu thật sự bị chém trúng, không chết thì cũng sẽ bị trọng thương.
Tuy nhiên, dường như Bộ Phương không hề quan tâm một chút nào tới những thanh đao lớn này.
Hắn bắt chéo tay lại, chậm rãi giẫm lên tuyết đọng phát ra tiếng lạo xạo mà bước ra.
Vù vù!
Tinh Thần Lựcbên trong Tinh Thần Hải, dao động một cách kịch liệt trào ra.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, tất cả những thanh đao lớn chém về phía đầu hắn đều dừng lại.
Tu vi chân khí của Bộ Phương đã đạt tới cảnh giới Thần Hồn Cảnh tầng thứ nhất rồi, thế nhưng tu vi tinh thần của hắn đã sớm vượt qua tu vi chân khí không biết bao nhiêu lần.
Tu vi Tinh Thần Lực của hắn vô cùng mạnh mẽ, dù sao sóng cả trong Tinh Thần Hải của Bộ Phương cũng rất cuồn cuộn.
Tinh Thần Lực được phóng ra, thân thể của tất cả mọi người dường như đều bị ngưng trệ trong hư không, hoàn toàn không thể động đậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận