Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1104: Tinh thần lực đơn thuần nấu nướng (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ong…
Theo chấn động của nồi Huyền Vũ, nước nóng bên trong cũng có tiết tấu tản ra gợn sóng.
Đại Nga lớn như vậy nhanh chóng bị nước nóng bao trùm lấy, lắc lư ở trong nước nóng bao phủ, không ngừng bắn tung tóe.
Lỗ chân lông của Đại Nga mở ra, giống như hô hấp kịch liệt và thẩm thấu.
Ùng ục ùng ục…
Bên trong nồi, Đại Nga mở miệng, trong miệng phun ra từng cái bong bóng khí.
Bộ Phương không thể sử dụng chân khí, không thể theo thói quen tiện tay cầm đồ ăn trong nồi lên đo lường chính xác được.
Cho nên tinh thần lực của Bộ Phương lập tức mãnh liệt đi ra, bao trùm lấy toàn bộ món ăn.
Tinh thần lực giống như hóa thành từng sợi tơ mảnh, quấn xung quanh con Đại Nga kia.
Ầm một tiếng, nước nóng trong nồi bắn lên tung tóe.
Chất thịt vừa ra khỏi nồi lập tức trở nên đỏ hồng non mềm, thịt ngỗng tản ra hơi nóng bừng bừng, bị Bộ Phương chụp ở trong tay.
Khảo hạch lúc này giống như hình thành gánh nặng đặc biệt lớn đối với tinh thần lực của Bộ Phương.
Nếu như tinh thần lực hơi yếu một chút, cửa ải này chắc chắn không thể vượt qua.
Chỉ là một màn vừa rồi kia, cũng đã phán đoán ra được bản lĩnh thiên phú trù nghệ và năng lực của bản thân hắn.
Hắn lấy nước đường màu hoàng kim mà hệ thống đã chuẩn bị ra, dùng nước đường đều đặn từ trên thả xuống, nhanh chóng bao phủ lấy toàn bộ con ngỗng.
Tinh thần lực giống như hóa thành bàn chải, ở phía trên Đại Nga không người chà xát nước đường màu vàng.
Nước đường này trên thực tế cũng không đơn giản, là dùng mật của một loại linh thú ong điều phối tạo ra.
Có như vậy thì sau khi rót vào, Đại Nga cũng sẽ trở nên bóng loáng tỏa sáng, thịt ngỗng càng thêm tỉ mỉ.
Bộ Phương mở miệng con ngỗng ra, sau đó nhét nguyên liệu nấu ăn vào thân hình vốn còn có chút sắc sảo kia của Đại Nga, tiếp theo lại lấy ra một vò rượu Băng Tâm Ngọc Hồ, gỡ cái miệng lớn của Đại Nga ra rót vào.
Rất nhanh, con Đại Nga kia đã bị gác lên lò lửa nướng.
Tinh thần lực của Bộ Phương giống như hóa thành sợi tơ, quấn quanh từng chi tiết nhỏ của Đại Nga.
Hành động kế tiếp còn lại chỉ là điều chế nước sốt và xác định tính giả định của nước sốt.
Xèo xèo xèo…
Theo tinh thần lực của Bộ Phương thẩm thấu, ngọn lửa trong bếp lò ngày càng trở nên mạnh mẽ, từ từ nướng chín Đại Nga.
Lớp da quét nước mật của Đại Nga dưới ngọn lửa nướng này dần dần trở nên vàng óng ánh, vàng rực xốp giòn, tản ra mùi thơm.
Long Cốt Thái Đao vừa chuyển, phát ra hào quang màu vàng óng ánh, rơi vào trong tay Bộ Phương.
Thái đao vừa chuyển, kim quang không ngừng lấp lóe, chiếu rọi ánh lửa, đặc biệt chói sáng.
Động tác tiếp theo chính là giữ độ lửa.
Lúc này, toàn bộ đều phải dựa vào tinh thần lực, điều này yêu cầu cường độ tinh thần lực của Bộ Phương rất cao, không cho phép có một chút sai lầm nào.
Một khi xuất hiện sai lầm, toàn bộ mùi vị của Đại Nga sẽ thay đổi giảm xuống.
Xoẹt!
Long Cốt Thái Đao ép qua, nháy mắt lập tức khoét ra một cái lỗ hổng ở chỗ phồng lên phía trên con Đại Nga màu vàng kim.
Dầu nước màu vàng kim nhạt từ trên người con Đại Nga kia chảy xuôi xuống.
Một đao, hai đao, ba đao…
Thái đao của Bộ Phương không ngừng xẹt qua phía trên con Đại Nga, khiến cho dầu lỏng từ trong con Đại Nga vàng óng ánh kia không ngừng nhỏ giọt rơi xuống.
Xèo xèo xèo…
Dầu lỏng nhỏ vào trong lò nướng, khiến cho hơi nóng càng trở nên mãnh liệt,
Thái đao vung vẩy phía trên Đại Nga, khiến cho thân hình con Đại Nga đang giương cánh ở trong lò nướng không ngừng xoay tròn.
Tay vừa kéo, một cái bát sứ Thanh Hoa dẹt xuất hiện ở trong tay Bộ Phương.
Xoẹt!
Đao nhẹ nhàng vạch một vết.
Thịt Đại Nga ở trên lập tức bị cắt xuống dưới, dùng tinh thần lực nhẹ nhàng lay động, làm cho thịt ngỗng bị cắt xuống rơi vào bên trong cái bàn. Thịt ngỗng vàng óng xốp giòn, ngào ngạc thơm phức cứ thế được dọn lên trên bàn sứ.
Thịt ngỗng được cắt ra, từng miếng đều mỏng như cánh ve, dùng đũa kẹp lên, trong suốt tới mức dường như có thể thấy được đối phương.
Chỉ có cắt thịt ngỗng ra thành như vậy thì mới có thể non xốp mềm mại.
Đại Nga xoay tròn ở trên giá nướng, ánh mắt Bộ Phương cẩn thận tỉ mỉ nhìn chằm chằm vào, tinh thần lực cũng bắt đầu khởi động, thái đao thỉnh thoảng lay động, cắt thịt Đại Nga trong đó cho vào trong bát.
Mời thơm nồng đậm phiêu đãng mà ra, chậm rãi lan tỏa, giống như phản phất hóa thành thực chất, phiêu đãng ra phòng bếp, trôi dạt vào bên trong lâu.
Tất cả mọi người ngơ ngác, trong ánh mắt từng người đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Cặp mắt đang híp lại của Tiểu Hoa mở ra, cái mũi quỳnh nhỏ theo sứ mạng giật giật, mùi thơm kia đã lay động Tiểu Hoa, làm cho mắt rắn Tam Hoa của Tiểu Hoa xoay tròn.
Sở Trường Sinh nhướng mày, trên dung mạo tuấn mỹ hiện lên vẻ khiếp sợ.
Mùi hương này… hình như không giống với mùi món ăn lúc trước Bộ lão bản nấu ra!
Hình như còn nhiều hơn một loại cảm giác khó nói rõ được, trở nên có linh tính hơn thì phải.
Chẳng lẽ… Bộ lão bản lại tiến bộ rồi sao?
Mẹ nó! Quỷ sao mà lại tiến bộ nữa rồi!
Sở Trường Sinh suýt nữa đã bị nước ô mai làm sặc, Bộ Phương tiến bộ đúng là quá nhanh.
Thái đao vừa chuyển đã chém đầu ngỗng xuống, bày ra giữa mâm.
Sau một lúc, trên giá nướng chỉ còn lại… một cái khung xương Đại Nga bị gọt sạch sẽ, thịt phía trên đó toàn bộ đều bị gọt sạch.
Một chén nước sốt hồng nhuận được điều phối xong, dọn ra trên cái bàn sứ Thanh Hoa bên cạnh, ánh sáng rực rỡ bắt đầu từ trên đó phát ra.
Long Cốt Thái Đao vừa chuyển, “bùm” một tiếng hóa thành kim mang tán đi.
Bộ Phương tháo dây nhung buộc chặt tóc ra, nhẹ nhàng thở phào một hơi.
- Khảo hạch món ăn Thần Hồn Cảnh… nấu nướng hoàn tất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận