Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1474: Một con chó đứng đầu chuỗi thức ăn (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ánh lửa đột nhiên thu nhỏ lại, cuối cùng tất cả đều đổ vào miệng của con Hắc Cẩu.
Con Hắc Cẩu cười khẩy một tiếng ợ ra lửa.
Biểu tình trên mặt có chút cổ quái.
- Mùi vị cũng không tệ lắm...
Cẩu gia lẩm bẩm một câu.
Tất cả bàng hoàng, ai cũng im lặng.
Đồng Mộc Hà không biết nên dùng biểu cảm gì để diễn tả tâm trạng của mình vào lúc này.
Chân Thần cảnh Tam Tinh?
Không chắc là không thể, con chó này, không chừng đã là Chân Thần cảnh Tứ Tinh! cũng có thể đã đạt tới Chân Thần cảnh Ngũ Tinh!
Sự tồn tại này ở trong Tiên Thành đều là vô cùng hiếm.
Bởi vì nếu đã đạt đến loại tu vi này thì đã sớm đi đến Tiên Thụ, tìm cơ duyên ở trên Tiên Thụ...
Hai chân Đồng Mộc Hà như nhũn ra, trực tiếp ngồi trên mặt đất.
Hắn là thiên tài cả đời, cuối cùng lại thua trước một con chó.
Đây là sự chế nhạo đến mức nào, tuyệt vọng đến mức nào.
Cẩu gia nhàn nhạt nhìn Đồng Mộc Hà một cái, ánh mắt hơi ngưng đọng.
Một giây sau, nó đánh ra một trảo.
Một trảo này với tốc độ cực nhanh, trong phút chốc đã lao tới đỉnh đầu của Đồng Mộc Hà, nếu vỗ xuống, Đồng Mộc Hà chắc chắn sẽ chết.
Tuy nhiên ngay vào lúc Đồng Mộc Hà sắp bị một trảo đập chết.
Có một tiếng gầm dài, đột nhiên từ xa đến gần.
Một sức mạnh vô song đột nhiên phát ra, tràn ngập khắp thiên địa.
Mọi người tim như thắt lại, thân thể run lên.
Trong hư không.
Một lão giả mặc áo choàng xám chắp tay bước tới như thể đang dịch chuyển tức thời.
Mỗi một bước tiến lên, thân hình sẽ thu nhỏ lại.
Cuối cùng, lão giả xuất hiện ở bên người của Đồng Mộc Hà.
Lão giả đầu tóc bạc trắng, nhưng ánh mắt sáng ngời, ngẩng đầu nhìn về một trảo kia, đồng tử chợt co rụt lại.
Một trảo quen thuộc này... Quả nhiên là con chó kia đã trở về!
Trong miệng ông ta phát ra một tiếng hét dài.
Thân thể lão giả tràn ngập khí lưu chuyển, ngay sau đó, ông ta vỗ một chưởng từ trên đỉnh đầu hướng đến một trảo kia.
Oanh!
Mặt đất xung quanh lão giả đột nhiên vỡ nát, xuất hiện một dấu móng vuốt cực lớn trong đó.
Tất cả mọi người đều vô cùng hoảng sợ trước sự việc này, ngược lại hút khí lạnh, không nói được lời nào.
Con chó bất khả chiến bại đó... Hoàn toàn thay đổi tam quan của bọn họ.
- Đó... Đó hình như là gia chủ của Đồng gia?
- Đúng vậy, cả người mặc áo choàng xám, ắt hẳn là gia chủ của Đồng gia, Đồng Vô Địch.
- Trời ạ... Ngay cả gia chủ của Đồng gia cũng xuất hiện, đây chính là một sự tồn tài của Chân Thần cảnh Ngũ Tinh!
...
Người xem xung quanh nhìn bóng dáng kia, đột nhiên hít vào một hơi lạnh, đồng tử không ngừng co rút.
Bọn họ căn bản không tưởng tượng nổi, một trận diệt trừ tên người phàm này lại dẫn đến gia chủ Đồng gia.
Một vị gia chủ của thế gia, địa vị ở trong Tiên Thành chỉ đứng sau mỗi thành chủ.
Loại tồn tại này bình thường để trấn giữ thế gia, người ngoài căn bản khó mà gặp được một lần.
Nhưng vào giờ phút này, lại tự mình xuất hiện...
Quả nhiên là thiên phú của Đồng Mộc Hà quá cao, có là gia chủ Đồng gia cũng không thể để mặc Đồng Mộc Hà chết đi uổng phí như vậy.
Bụi mù tản đi.
Mọi người căng mắt.
Cẩu gia trôi lơ lửng trong không trung, cái đuôi đung đưa.
- A?
Cẩu gia nhẹ giọng kêu một tiếng, dường như có chút kinh ngạc, một trảo này của nó lại bị cản lại.
Rào một tiếng...
Lão giả áo choàng xám phất tay ngăn lại, lập tức cuồng phong nổi lên, thổi bay bụi mù.
Ánh mắt của Đồng Vô Địch nhìn thẳng vào Cẩu gia trong không trung, hiện lên mấy phần phức tạp, quả nhiên... Là con chó này.
Cẩu gia ngẩng đầu lên, liếc Đồng Vô Địch.
Ánh mắt của cả hai dường như chạm vào nhau trong không trung.
Cuối cùng...
Đồng Vô Địch rút lui.
Nếu đánh thật, mười người như ông ta cũng đều không phải là đối thủ của con chó này.
Lúc trước, con Hắc Cẩu này ở trong Tiên Trù Giới là một bá chủ, không ai dám trêu chọc.
Nếu không phải cuối cùng con chó ghẻ này bị trọng thương, sau đó bị mấy vị cường giả Lân Trù của Tiên Trù Giới đuổi giết, phải rời khỏi Tiên Trù Giới, có lẽ những sự tích của con Hắc Cẩu này vẫn còn lưu truyền đến ngày hôm nay.
Đây là một con chó điên! Một con chó đứng đầu chuỗi thức ăn!
Ăn Tiên quả, ăn Tiên Cụ, ăn Tiên Hỏa, thậm chí ngay cả Tiên Thụ cũng muốn ăn, cả thiên đạo cũng dám cắn...
Loại tồn tại này, ông ta không trêu vào được.
Sau đó, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
Đồng Vô Địch cung kính ôm quyền, hướng về phía Cẩu gia đang bay trong không trung làm một đại lễ.
Đó là tư thế mà vãn bối dùng để hành lễ với tiền bối.
Quần chúng vây xem lại một lần nữa hít một ngụm khí lạnh...
Bọn họ cảm giác thế giới quan của mình đã sụp đổ, con chó này, rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Ánh mắt của Mục Lưu Nhi cũng đờ đẫn.
Gia chủ Đồng gia nàng tất nhiên là biết, vì là con gái của thành chủ, nàng biết rất nhiều sự tồn tại của các cường giả trong Tiên Thành.
Tuy nhiên, cho đến bây giờ nàng vẫn chưa thấy gia chủ thế gia cung kính như thế, dù là đối mặt với cha mình, đệ nhất thành chủ của Tiên Thành cũng không kính sợ như vậy...
Lai lịch của con chó này là gì?
Mà Bộ Phương... Lại là lai lịch gì?
Đến từ phàm trần dưới hạ giới? Không thể nào...
Cẩu gia nhàn nhạt liếc Đồng Vô Địch một cái, miệng khẽ nhếch, dưới cái nhìn chăm chú của Đồng Vô Địch, nhàm chán giơ chân lên.
Khoảnh khắc tiếp theo, Cẩu gia bước đi như mèo, từ từ quay trở lại tửu lâu.
Thân thể của Đồng Vô Địch căng cứng, vào thời điểm Cẩu gia xoay người đi, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó ông ta dùng ánh mắt trịnh trọng nhìn chăm chú vào Cẩu gia một cái.
Cuối cùng, ông ta nắm lấy thân thể mềm nhũn, bị gãy một cánh tay của Đồng Mộc Hà, phóng lên cao, hướng vào trong Tiên Thành, biến mất ngay lập tức.
Trận chinh phạt phàm nhân này của Đồng gia cuối cùng để lại cho mọi người hình ảnh cuối cùng khó tin.
Ngay cả gia chủ Đồng gia cũng bị kinh động phải đi ra.
Ngay cả gia chủ Đồng gia cũng phải kính sợ sự tồn tại này...
Tửu lâu này, không bình thường!
Mọi người lúc này đều có chút đờ đẫn, cũng không biết nên biểu đạt tâm tình như thế nào.
Cẩu gia lắc lắc cái đuôi, bước vài bước ưu nhã như mèo.
- Tiểu tử Bộ Phương, trước tiên cho Cẩu gia một khối thịt kho... Món này có vị thơm quá, làm cho Cẩu gia rất thèm.
Cẩu gia dùng giọng nói từ tính bải Bộ Phương.
Bộ Phương từ trong trầm tư phục hồi lại tinh thần, ánh mắt kỳ dị nhìn một cái vào vị trí Đồng Vô Địch biến mất.
Cẩu gia ở Tiên Trù Giới này, dường như đã làm nhiều chuyện.
Hơn nữa... Bộ Phương cảm thấy, thân phận của Cẩu gia, tựa hồ như rất nhanh sẽ nổi lên mặt nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận