Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1734: Thần Nữ Thành đều là nữ nhân (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Chân Thần Cảnh Cửu Tinh?
Bộ Phương sửng sốt.
Thật không ngờ, thực lực của nữ nhân này gần như ngang ngửa với Mộng Kỳ Thành Chủ ở trong Tiên Trù Giới.
- Nghe nói đám nam nhân các ngươi rất thích dùng cách so nắm đấm của người nào lớn hơn để nói lí lẽ hả, có muốn lão nương giảng giải đạo lý với ngươi không?
Bộ phận cao ngất trước ngực của nữ nhân đó run rẩy, cười một cách trêu chọc mà nói.
- Đừng làm bậy, ta sợ một khi nói đến đạo lý sẽ khiến cho các ngươi đều phải kinh hãi.
Bộ Phương thở ra một hơi nhìn nữ nhân đó mà nói nói.
- Quả nhiên, nam nhân đều giống như ghi chép trong điển tịch, đều thích mạnh miệng như vậy! Tướng quân Lâm Đại Mỹ, chinh phục nam nhân này đi!
- Tướng quân Lâm Đại Mỹ, hãy dùng cây giáo của ngươi chinh phục hắn đi!
- Cảm giác nam nhân đều rất ngốc nhỉ!
...
Những âm thanh xì xào bàn tán lại vang lên ở xung quanh.
Bộ Phương cũng cảm thấy có chút không nói nên lời...
Những nữ nhân này thật sự rất kỳ lạ, cứ như thể đã mấy trăm năm rồi chưa hề nhìn thấy nam nhân vậy.
Nữ nhân xinh đẹp được xưng là Lâm Đại Mỹ kia đã không thể chờ đợi được mà xoa lòng tay, vẻ hưng phấn toát ra từ trong đôi mắt.
Bàn tay vỗ nhẹ một cái, ngay sau đó, đôi mắt của con Lục Long ở phía sau nàng đó đã bắn ra những tia sáng.
Nó nghển cổ phát ra một tiếng rồng ngâm.
- Trước tiên phải thăm dò giới hạn của nam nhân này, để xem liệu bảo bối của ta có thể trấn áp hắn hay không!
Lâm Đại Mỹ nhếch miệng cười nói với vẻ tò mò.
Ngay sau đó, đôi cánh bằng thịt của con Lục Long đó nhấc lên, lao thật nhanh về phía Bộ Phương giống như một tia chớp màu xanh lá cây.
Miệng nó há ra, , đầy những chiếc răng nanh dữ tợn.
Gió tanh đập thẳng vào mặt.
Bộ Phương cau mày, cảm nhận được luồng uy áp đó, khóe miệng không khỏi co lại.
Tâm thần khẽ chuyển động.
Một làn khói xanh lượn lờ trong tay, sau đó, dao phay Long Cốt màu vàng óng lập tức xuất hiện trên tay hắn.
Dao phay khẽ nhấc lên, nhắm thẳng vào con Lục Long đang nhào đến ở đầu kia.
Bộ Phương nhìn nó và hơi nghiêng đầu.
Sau đó, một tiếng rồng ngâm vang lên từ bên trong dao phay Long Cốt.
Một tiếng gầm đinh tai nhức óc!
Gầm!
Tiếng rồng ngâm rợp trời!
Ngay lập tức, con rồng Lục Long đang lao tới kia ngã rầm một tiếng, trực tiếp quỳ thẳng xuống đất, đôi cánh bằng thịt khép lại run lên bần bật một cách nơm nớp lo sợ.
Những con Lục Long khác ở xung quanh cũng lần lượt quỳ xuống.
Phát ra tiếng rồng ngâm trầm thấp.
Dao phay Long cốt Hoàng Kim vừa xuất hiện...
Mọi loài rồng đều phải quỳ rụp xuống.
Ánh mắt của Lâm Đại Mỹ lập tức trở nên kinh ngạc, không ngờ được rằng nam nhân này lại có thủ đoạn như vậy.
Xem ra, nam nhân này không tầm thường, hắn xuất hiện trong Thần Nữ Thành của các nàng là có mục đích gì?
Trong nháy mắt, Lâm Đại Mỹ bỗng trở nên nguy hiểm, tay nàng ta rung lên một cái, một cây giáo dài màu đen tuyền lập loè ánh sáng rơi vào trong tay nàng, trường thương quét ra, khí tức sắc bén xé rách không trung nhắm thẳng về phía Bộ Phương.
- Đại Mỹ... Dừng tay, mời vị tiên sinh này vào thành, tiếp đãi thật chu đáo.
Ngay khi Lâm Đại Mỹ chuẩn bị trở mặt, đột nhiên có một giọng nói nhẹ nhàng cất lên.
Lâm Đại Mỹ lập tức sững sờ.
Đây là... giọng của Nữ Vương?
Nữ Vương mời nam nhân này vào thành sao?
Sắc mặt của Lâm Đại Mỹ đột nhiên lộ ra vẻ ngờ vực, nhưng nàng lại không dám làm trái mệnh lệnh của Nữ Vương.
Sau đó, nàng cất trường thương vào, một sự nghi ngờ hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng.
- Tiên sinh, Nữ Vương mời ngươi vào thành, ngươi hãy đi theo ta.
Lâm Đại Mỹ thở ra một hơi, đè xuống nghi ngờ trong lòng mà nói.
- Chẳng lẽ... Nữ Vương đại nhân muốn mở ra hậu cung trong truyền thuyết sao?
Lâm Đại Mỹ đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt nhìn về phía Bộ Phương lập tức bắn ra những tia sáng.
Bộ Phương ngơ ngác, có phải nữ nhân này bị bệnh rồi không vậy...
Cứ hớn ha hớn hở giống như bị bệnh tâm thần thế.
- Dẫn đường đi.
Bộ Phương không quan tâm mà thản nhiên nói.
Lâm Đại Mỹ vươn đầu lưỡi, liếm láp cặp môi đỏ mọng, bộ phận cao ngất trước ngực bất ngờ rung lên.
- Tiên sinh, mời đi theo ta.
Giọng điệu của Lâm Đại Mỹ lập tức thay đổi, thân hình uyển chuyển mang theo Bộ Phương đi vào bên trong cổng thành.
Toàn bộ đại quân cũng lần lượt mang theo Lục Long quay trở lại trong thành.
Bộ Phương bắt chéo hai tay lại, áo choàng lông vũ bay phất phới trong gió.
Thân hình gầy gò nhưng lại mang theo một phần khí chất như có như không.
Những nữ nhân ở xung quanh đang nhìn lén Bộ Phương lập tức đỏ mặt, như thể bị say rượu vậy.
- Nam nhân này... cũng khá tuấn tú nhỉ.
- Đúng vậy, thảo nào Nữ Vương đại nhân lại muốn mời nam nhân này...
- Nghe nói nam nhân có...
...
Bộ Phương mặt không đỏ tim không đập, bước vào trong thành dưới sự bàn tán của rất nhiều nữ nhân.
Cổng thành cao chót vót ầm ầm đóng lại.
Lông mày của Bộ Phương lập tức nhảy dựng lên, trong lòng dường như có một dự cảm không lành.
Có phải mình đã đi vào nơi quái quỷ gì rồi đúng không?
Thần Nữ Thành, Bộ Phương liếc nhìn lại, toàn bộ đều là những nữ nhân có thân hình nóng bỏng, mỗi người đều đang nhìn Bộ Phương với ánh mắt tò mò, ăn mặc cực kỳ bốc lửa...
Bộ Phương hít một hơi thật sâu.
Tay khẽ run lên một cái, lấy ra một thanh Que Cay phiên bản dài ngậm trong miệng.
Không cần quan tâm cái gì cả, cứ ăn một thanh Que Cay để giảm bớp căng thẳng trước đã.
...
Một tiếng nổ ầm đè nén truyền đến trong không khí.
Sau đó, một bóng người chạy thật nhanh đến từ đằng xa.
Bay lơ lửng giữa không trung.
Mái tóc bạc trắng của Lão Thiết đã sớm bị thổi vểnh lên, dáng vẻ xốc xếch đứng trong gió.
Minh Vương Nhĩ Cáp khẽ hất tóc mái của mình, ngẩng đầu lên nhìn về phía đằng xa.
Khóe miệng khẽ co quắp một hồi.
- Phương hướng này... Người thiếu niên Bộ Phương lại chạy đến nơi như vậy? Không hổ là người thiếu niên Bộ Phương thích gây chuyện...
Nghĩ đến hậu quả khi Bộ Phương đi vào nơi đó.
Minh Vương Nhĩ Cáp lập tức camrm thấy vô cùng thú vị.
Sau đó dưới chân nổ vang, thân hình lại bắn ra một lần nữa, hóa thành một vệt sáng bay nhanh ra ngoài.
...
Địa Ngục.
Hư không đột nhiên bị xé toạc ra.
Ngay sau đó, boong thuyền màu đen nhánh từ bên trong lộ ra, chẳng mấy chốc, thuyền U Minh bắt đầu hiện lên từ trong đó.
Tiểu U mặc một chiếc váy dài đen tuyền, đứng ở đầu thuyền trên thuyền U Minh, cau mày nhìn khung cảnh hoang vu vô tận kia.
Một thiếu nữ duyên dáng yêu kiều với mái tóc màu xanh lục đứng ở phía sau thuyền U Minh, ngời này chính là Tiểu Hoa bị Tiểu U kéo tới.
- Đây là nơi nào? Bộ Phương ở chỗ này sao?
Tiểu Hoa nằm xuống, đôi chân dài đan vào nhau trông vô cùng quyến rũ.
- Nơi này là Thần Nữ Thành...
Sắc mặt của Tiểu U tối sầm lại.
- Thần Nữ Thành có chuyện gì vậy?
Tiểu Hoa nghi hoặc.
- Thần Nữ Thành không sao cả... chỉ là mấy thứ đê tiện diêm dúa ở trong đó nhiều hơn một chút mà thôi.
Đôi mắt của Tiểu U chuyển sang màu đen, những đường gân xanh lan ra từ hốc mắt, bao trùm khắp vành tai.
Tiểu Hoa vội vàng ngậm miệng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận