Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 313: Khủng hoảng của Đế Đô

Khủng hoảng của Đế Đô
Chẳng lẽ không cần cho Man Thần Điện ta một công đạo?
Bộ Phương lui nằm trên ghế, mới vừa liếc mắt liền nghe được mấy lời có phần liều lĩnh của Tôn trưởng lão, nhất thời sửng sốt.
- Tại sao ta phải cho Man Thần Điện ngươi một công đạo?
Bộ Phương vẫn mệt mỏi nằm trên ghế, lạnh nhạt nhìn Tôn trưởng lão nói.
Tôn trưởng lão nhất thời nhíu mày, trong lòng mấy vị hộ vệ mặc khôi giáp ở bên cạnh hắn cũng thoáng lo lắng.
- Bộ lão bản. . . Vị này là Tôn trưởng lão của Man Hoang Thần Điện, một vị bát phẩm Chiến Thần.
Thủ vệ giới thiệu nói.
Bát phẩm Chiến Thần? Rất ghê gớm sao. . . bát phẩm Chiến Thần chết trong hẻm nhỏ này còn thiếu sao, Bộ Phương thật sự không có gì kính sợ tồn tại gọi là bát phẩm Chiến Thần.
Thủ vệ kia dĩ nhiên cũng rõ ràng nội tình của tiểu điếm, lúc trước bọn họ cũng đã báo cho Tôn trưởng lão chuyện đã xảy ra trong tiểu điếm, nhưng Tôn trưởng lão có cơ sở ở Man Thần Điện, dĩ nhiên sẽ không sợ hãi, cho dù tiểu điếm Phương Phương có Chí Tôn Thú trấn giữ.
- Lão phu hôm nay là phụng lệnh Điện chủ đến đây, chuyện các hạ giết hai vị cao thủ Man Thần Điện ta dĩ nhiên không thể bỏ qua đơn giản như vậy.
Tôn trưởng lão nói như đinh chém sắt.
Bộ Phương nhìn hắn, vẫn lẳng lặng không nói.
Trong lòng Tôn trưởng lão căng thẳng, quét mắt nhìn tiểu điếm, đây chính là tiểu điếm vô cùng nguy hiểm, Hạ Đại và Hạ Vũ đều bỏ mạng ở đây, hắn dĩ nhiên cũng không có tư chất đối kháng với tiểu điếm này.
Nhưng hắn không có, Man Thần Điện lại có.
Trong Man Thần Điện có Chí Tôn chân chính trấn giữ, hơn nữa Man Thần Điện cũng từng chém giết Chí Tôn Thú, cho nên khi hắn đối mặt với Chí Tôn thú cũng không quá mức sợ hãi.
- Nói xong rồi chứ? Nói xong rồi thì cút đi.
Bộ Phương đứng dậy, đưa tay ra đấm lưng, sau đó chậm rãi đi tới hướng phòng bếp, vừa đi vừa bình thản mở miệng nói.
- Người trẻ tuổi, đừng tưởng rằng dựa vào Chí Tôn Thú là có thể không sợ hãi. . . Thế giới này rất lớn, Chí Tôn Thú cũng không phải là tồn tại vô địch.
Tôn trưởng lão hít một hơi thật sâu nói.
Tôn trưởng lão biết quy củ của tiểu điếm này, chỉ cần không ở bên trong gây chuyện có lẽ sẽ không có chuyện gì, lần này hắn tới đây chỉ là để cảnh cáo Bộ Phương, vốn không tính toán động thủ.
Hắn cũng không ngốc, trong tiểu điếm này có Chí Tôn Thú tồn tại, Hạ Vũ cũng bỏ mạng ở đây, hắn tự thấy so với Hạ Vũ . . . chênh lệch vẫn có chút lớn.
- Nếu ngươi biết điều đi một chuyến với bổn trưởng lão, đến Man Thần Điện nhận lỗi, Điện chủ đại nhân tự nhiên sẽ chuyện cũ bỏ qua, nếu không. . .
- Cút đi.
Bộ Phương có chút phiền não, lười nói nhiều với người này.
Hắn cảm thấy những cường giả của Man Thần Điện có phải cũng tu luyện đến u mê hay không, ban đầu Hạ Vũ kia cũng thế, bay đến trên bầu trời tiểu điếm hắn không kiêng sợ kêu gào, lần này lại có một Tôn trưởng lão muốn hắn tới Man Thần Điện nhận tội. . .
Các ngươi không đến trêu chọc, Tiểu Hắc có đập chết các ngươi sao?
Còn kêu ta đi nhận tội. . . Đùa nhau sao.
Bộ Phương vừa dứt lời, tròng mắt Tôn trưởng lão nhất thời trợn to, còn muốn phản bác.
Cũng phát hiện một đạo thân ảnh khổng lồ từ trong phòng bếp bắn ra, chắn trước mặt bọn họ, quang hoa u tối màu đỏ khiến bọn họ nhìn thấy cả người cũng có chút sợ hãi.
- A! Là Bái Y Cuồng Ma của tiểu điếm Phương Phương!
- Bộ lão bản nổi giận rồi! Tôn trưởng lão đi mau!
Thủ vệ mặc khôi giáp cả người nhất thời khẽ run rẩy, nhìn thân hình mập ục ục của Tiểu Bạch cảm thấy có chút hoảng sợ, một tay kéo ống tay áo Tôn trưởng lão, vội vàng chạy ra ngoài tiểu điếm.
- Các ngươi. . .
Tôn trưởng lão còn chưa kịp phản ứng đã bị bọn lính kéo ra khỏi tiểu điếm.
Khi đám thủ vệ kể lại sự tích truyền kỳ của Tiểu Bạch cho Tôn trưởng lão, trong lòng Tôn trưởng lão run lên, cả người cũng run lên, cảm thấy có một luồng gió lạnh gào thét đi qua.
Bái Y Cuồng Ma. . . Nghe nói Hạ Đại chính là bị Bái Y Cuồng Ma này này chặt đầu!
Đây là một con rối đáng sợ.
Đứng ở miệng hẻm nhỏ, ánh mắt Tôn trưởng lão âm tình bất định.
Cuối cùng vẫn thở dài một hơi.
- Nếu như vậy. . . vậy thì chờ Điện chủ phủ xuống hỏi tội thôi, mặc dù hiện giờ yêu nhân Tu La Môn đang loạn thế, nhưng thể diện của Man Thần Điện ta không phải ai cũng có thể bẻ gãy!
. . .
Chuyện này chỉ là một tiết mục xen giữa, cũng không ảnh hưởng đến buôn bán của tiểu điếm.
Ngày thứ hai Vũ Phù cáo từ Bộ Phương, một mình đi theo thương đội, trở về Huyễn Hư Linh Trạch.
u Dương Tiểu Nghệ cũng hoàn thành đột phá, sau khi ăn nồi nhất phẩm tạo hóa, trở thành ngũ phẩm Chiến Vương, nhưng nha đầu này vô cùng hưng phấn, bởi vì hiện giờ tu vi của nàng đã đuổi kịp ba ca ca ngốc của nàng, điều này đủ cho nàng đắc ý rất lâu trước mặt ba vị ca ca.
Tiểu điếm Phương Phương cứ theo lẽ thường buôn bán, mỗi ngày dòng người lui tới đều nhiều vô cùng, làm ăn rất nhộn nhịp, dĩ nhiên, xét từ độ phát đạt, so với Phụng Tiên Lâu ngoài hẻm nhỏ vẫn kém hơn rất nhiều.
Nhưng tiểu điếm Phương Phương đi theo lộ tuyến tinh phẩm, dĩ nhiên Phụng Tiên Lâu không thể so sánh.
Bất giác thời gian nhàn nhã chậm rãi trôi qua.
Một ngày kia, một tin tức chấn động truyền khắp cả Đế Đô, làm cho dân chúng Đế Đô cũng ngây người, sau khi truyền ra, tất cả mọi người đều bàng hoàng.
- Tiếu Mông Đại Tướng Quân dẫn dắt đại quân đại bại, Tiếu Mông Đại Tướng Quân bị địch nhân đánh đến trọng thương, trở về Đế Đô! !
Tin tức kia tựa hồ giống như đôi cánh nhanh chóng truyền khắp Đế Đô.
Ở thời điểm tiểu điếm Phương Phương buôn bán, có không ít thực khách khi nói chuyện cũng nhắc đến chuyện này, đại quân Tiếu Mông thua, vậy chẳng khác gì đại quân Đế Quốc thua.
Quân đội của Cơ Thành Vũ rất có thể tiến quân thần tốc, trực diện Đế Đô.
Điều này đối với dân chúng ở Đế Đô mà nói quả thực là chuyện không thể tưởng tượng, bọn họ đã bao lâu không cảm nhận được loại nguy cơ này, từ trước tới nay, bọn họ đều chỉ nghe thấy tin chiến thắng của Tiếu Mông Đại Tướng Quân, nhưng đột nhiên nhận được tin dữ của Tiếu Mông, tất cả mọi người như phát mộng.
Bộ Phương vốn không cảm thấy hứng thú với những chuyện này, nhưng khi hắn nằm trên ghế phơi nắng, các thực khách đều nói đến đề tài này, mưa dầm thấm đất, chính vì vậy hắn lại biết rất nhiều.
Tiếu Mông thua rồi sao?
Trong lòng Bộ Phương thầm nhủ, thật ra hắn không bất ngờ trước chuyện này, lúc hắn ở trong Tây Huyền Quân đối mặt với những quân đội kia, nếu không phải Tây Huyền Đệ Tam Quân vừa vặn ăn xong chín cái nồi nhất phẩm của hắn, trạng thái tăng lên tới cực hạn, có thể Tây Huyền Thành đã bị công phá từ lâu.
Thế lực thần bí kia có thủ đoạn vô cùng thần kỳ, quân đội Tiếu Mông thua, thật ra cũng rất bình thường.
Mấy ngày nay Tiếu Yên Vũ và Tiếu Nhạc cũng ít tới tiểu điếm, Tiếu Tiểu Long mỗi lần tới luyện tập món ăn, sắc mặt cũng không phải thoải mái.
Tiếu Nhạc trên căn bản là tới tiểu điếm uống xong bình rượu Băng Tâm là tính tiền rời đi, tới cũng vội vã đi cũng vội vã. . .
Nhìn thần thái đám người của Tiếu gia, có thể đoán Tiếu Mông thật sự bị thương nặng.
Đại quân Tiếu Mông bại lui trở về Đế Đô, bảo vệ Đế Đô.
Ngoài Đế Đô bụi mù cuồn cuộn, đại quân mênh mông cuồn cuộn kéo đến, khiến quan đạo ngoài Đế Đô cũng chật ních.
Một loại cảm giác cấp bách như quân vây bốn mặt nhất thời bao phủ cả Đế Đô.
Cơ Thành Vũ mặc khôi giáp, cưỡi linh thú mã, khí khái ngạo thị Đế Đô nguy nga hào hùng phía xa, trong ánh mắt của hắn mang theo một vẻ hồi tưởng và quyết đoán.
Hắn đã nói cuối cùng sẽ có một ngày hắn trở về thu hồi thứ vốn thuộc về hắn!
Hôm nay. . . Hắn đã trở lại.
Ở phía sau hắn, cũng có không ít cường giả mặc hắc bào.
Triệu Mộc Sinh mặc trường bào, cung kính đi theo bên cạnh một vị lão giả hắc bào, lão giả này khí tức sâu không lường được, chắp tay sau lưng.
Đại Hùng Điện.
Cơ Thành Tuyết nghiêm túc ngồi trên ghế rồng, hắn không sợ, cho dù là đại quân Cơ Thành Vũ tiếp cận hắn vẫn không có sợ, bởi vì hắn là Hoàng Đế, Hoàng Đế của Thanh Phong Đế Quốc, hắn phải giữ vững trấn định, ai cũng có thể sợ, hắn nhất định không thể sợ.
Dưới Đại Hùng Điện còn có văn võ bá quan, còn có Man Thần Điện, đám cường giả của Bạch Vân Sơn Trang.
Những cường giả của thế lực lớn này có nhiều người sắc mặt cũng có chút khó coi, bởi vì người bị trọng thương không phải chỉ có một mình Tiếu Mông, cường giả bọn họ phái tới cứu viện cho Tiếu Mông cũng đều bị thương nặng, hơn nữa thậm chí còn bỏ mạng.
Điều này đối với bọn hắn mà nói cũng là tin dữ rất lớn.
Điều này cũng ý nghĩa, tài nghệ của cường giả Tu La Môn đã vượt ra ngoài dự đoán của bọn họ.
- Bệ Hạ, xin đừng lo lắng, Điện Chủ của Man Thần Điện đang trên đường tới đây, Điện Chủ đại nhân là Chí Tôn chân chính, đám yêu nhân Tu La Môn chắc chắn sẽ khó tránh tai vạ!
Tôn trưởng lão ngồi đối diện Cơ Thành Tuyết trên ghế rồng nói.
Trảm Không liếc nhìn Tôn trưởng lão, sau đó lại nhìn về phía Cơ Thành Tuyết, nói:
- Bạch Vân Sơn Trang đã phái Đại thống lĩnh tới đây, Bệ Hạ không cần lo lắng.
Đại thống lĩnh của Bạch Vân Sơn Trang, chính là đệ nhất cường giả, trang chủ của Bạch Vân Sơn Trang, đồng dạng là cường giả Chí Tôn chi cảnh.
Bọn họ lúc trước thật ra cũng đánh giá sai thực lực của cường giả Tu La Môn, không ngờ rất nhiều bát phẩm Chiến Thần, thậm chí Bán Bộ Chí Tôn xuất thủ cũng bị đánh trọng thương.
Tin tức kia vừa truyền về các thế lực, liền dẫn phát chấn động trong các thế lực, các thế lực đều phái cường giả đứng đầu chân chính đến đây.
Bọn họ không thể để Tu La Môn hồi phục, nỗi sợ hãi từng bị chi phối sợ vẫn quanh quẩn trong lòng nhiều thế lực cường đại ở vùng đất Nam Cương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận