Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1519: Tỷ tỷ bạo lực của Tiểu U! (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ngươi không tin ta?
Bộ Phương nhìn Kim Giác, nghiêm túc hỏi.
- Dựa vào cái gì để ta tin ngươi?
Kim Giác dò hỏi.
Chuyện mà Giới Chủ Tiên Trù giới không làm được, mà chỉ dựa vào một phàm nhân như ngươi, một người nhất phẩm Tiên Trù, lấy đâu ra dũng khí nói có thể làm được.
Cẩu Gia không nói gì. Hắn từ trên không nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất.
- Cẩu Gia hơi mệt rồi, để Cẩu Gia ta nằm một lát…
Cẩu Gia nằm rạp trên mặt đất, lẩm bẩm một tiếng rồi không nhúc nhích. Thực sự hắn tin tưởng Bộ Phương, bởi vì Bộ Phương… không giống với người bình thường. Trù nghệ của Bộ Phương cuối cùng sẽ vượt qua dự liệu của mọi người.
Hơn nữa, Cẩu Gia còn tận mắt chứng kiến trù nghệ của Bộ Phương áp chế lời nguyền trên người U nha đầu…
Tuy Cẩu Gia biết nhưng hắn không nói. Bay đi bay lại mệt mỏi bây giờ hắn chỉ muốn yên tĩnh nằm ngủ.
Mấy người Kim Giác cũng đáp xuống.
Bộ Phương nâng nồi Huyền Vũ cũng rơi trên mặt đất, hắn nhàn nhạt nhìn Kim Giác.
- Kim Giác đại nhân… đồ ăn của Bộ Phương thực sự có thể áp chế nguyền rủa của ta.
Ở nơi xa Tiểu U đi từng bước một từ trong thuyền U Minh ra. Quần màu đen trong gió hơi bay bay. Sợi tóc đen nhánh buông xuống như thác nước, rủ xuống đến thắt lưng. Da thịt trắng nõn như ngọc, trắng đen đan xen kích thích thị giác vô cùng. Giống như dáng vẻ từ trong tranh bước ra, đẹp tới mức khiến người ta ngạt thở.
Cặp đùi thẳng tắp như ngọc trong xuốt, Kim Giác liếc nhìn Tiểu U một chút và không nói gì.
Tuy Tiểu U rất đẹp, nhưng vẻ đẹp tinh xảo đó của nàng khiến cho người ta ngạt thở, trong lúc lơ đãng hắn cuối cùng cũng nhớ tới dáng vẻ bạo lực của một nữ nhân.
Nhớ tới dáng vẻ nữ nhân bạo lực đó, toàn thân hắn nhìn không được mà rùng mình. Chính là nữ nhân đáng sợ mà chỉ cầm một thanh kiếm đã dám đối đầu với toàn bộ đại tộc Địa Ngục.
Bạo lực, xinh đẹp, còn có lạnh lùng đều tập hợp ở trong một người con gái thật hiếm có.
Nhớ tới lời dặn dò của nữ nhân đó, Kim Giác cảm thấy mình vẫn nên dẫn U Minh Nữ về thì hơn…
Khóe miệng Kim Giác co quắp lại, hắn không hiểu đệ đệ mình sao lại mê luyến loại mỹ nhân bạo lực như thế? Hồ Tộc Địa Ngục có nhiều nữ nhân tốt, eo nhỏ ngực mong lớn, quả thật là mỹ nữ điển hình.
- U Minh Nữ, ngươi phải biết… nguyền rủa trên người ngươi và người kia giống nhau, đều không có kết quả tốt.
Kim Giác nhìn Tiểu U nói ra.
- Không muốn nói chuyện về hắn, ngươi phải hiểu được trên người mình đang gánh vác lời nguyền, đủ để hủy diệt toàn bộ Tiên Trù giới.
- Nếu yêu hắn, thì cũng từ bỏ hắn đi.
Lạc Cơ ngây ngốc nhìn Kim Giác, tên này từ lúc nào mà trở thành quân sư tình cảm thế?
Bộ Phương và Tiểu U đều im lặng…
Sao ở đây lấy đâu ra nhiều quân sư tình cảm thế.
- Ta chỉ nói một sự thật. Món ăn của Bộ Phương không giống thứ bình thường, nó có thể áp chế lời nguyền của ta. Ta cũng không biết là vì sao.
Sắc mặt Tiểu U lạnh lẽo nói.
Kim Giác khẽ nhíu mày, bởi vì hắn phát hiện Tiểu U không giống như đang nói đùa.
Chẳng lẽ… tên phàm nhân này có thể nấu ra món ăn áp chế được lời nguyền trên người Tiểu U?
Nếu đúng là như vậy… thì quả thật là tin tốt!
Kim Giác ngạc nhiên liếc nhìn Bộ Phương một chút.
Ầm ầm!
Đột nhiên hư không chấn động. Sắc mặt Kim Giác và Lạc Cơ biến đổi, nhìn về phía xa. Chỗ đó, hư không hiện ra một vết nứt, sau đó có một đôi tay tinh xảo từ trong đó duỗi ra.
Đột nhiên xé rách vết nứt, tạo một cái khe lớn. Hai bóng người chậm rãi đi ra.
- Nếu tên đầu bếp đó có thể áp chế lời nguyền trên người muội muội ra, vậy thì dẫn theo hắn về Địa Ngục luôn đi.
Một giọng lạnh nhạt vang lên.
Giọng nói tràn ngập khí khái hào hùng, lôi cuốn và thêm sát khí đáng sợ.
Nơi xa, bọn người Công Thâu Ban đều đang run sợ.
Hai bóng người kia vừa xuất hiện toàn bộ không gian đều bị bao phủ bởi sát khí. Bọn họ hoảng sợ đến hai chân đều run lên.
- Khí tức thật đáng sợ!
Áo giáp đen nhánh, bao trùm toàn bộ người, tóc được một vòng kim loại bó lên giống như một cây roi, bím tóc đuôi ngựa phe phẩy trên đỉnh đầu.
Nhưng vòng kim loại kia như toát ra đại sát khí có thể đánh nát hư không.
Khuôn mặt tinh xảo, không hề kém hơn Tiểu U, cả hay giống nhau đến bảy tám phần.
Nữ tử mặc áo giáp đen, nhưng là có phong cách khác biệt hoàn toàn Lạc Cơ. Dáng người Lạc Cơ nóng bỏng, mặc hắc giáp lộ ra vẻ vô cùng quyến rũ. Những U Cơ này mặc hắc giáp lại toát ra khí khái hào hùng bừng bừng phấn chấn.
Chân dài thì đi giày đen, cao tới đầu gối lộ ra đầu gối và cặp đùi trắng nõn.
Khí khái hào hùng bừng bừng nhưng cũng không mất đi vẻ mị hoặc.
- Thật đẹp!
Công Thâu Ban và Hiên Viên Hạ Huệ nhìn bóng nữ nhân bước ra thì ngẩn ngơ.
Công Thâu Vân nhìn thấy Hiên Viên Hạ Huệ và Công Thâu Ban ngơ ngẩn nhất thời không vui, thúc cùi chỏ đè trên mũi Hiên Viên Hạ Huệ, khiến tròng mắt Hiên Viên Hạ Huệ trừng lớn.
- Nhìn cái gì! Không cho nhìn.
Công Thâu Vân nói.
Cẩu Gia cũng ngạc nhiên nhìn hai bóng người kia. Một nữ một nam, nam tử anh tuấn, trên đỉnh đầu Ngân Giác có sợi tóc màu bạc tán xuống, cao quý mà hoa lệ nhưng không mất đi sự ưu nhã.
Khác xa so với tên Kim Giác đầu trọc thô kệch kia.
- U Cơ, Ngân Giác? Sao các ngươi lại tới đây?
Ánh mắt Kim Giác co rụt lại nhìn hai người nọ hỏi.
U Cơ lạnh nhạt liếc nhìn Kim Giác, giơ tay lên một luồng Minh Khí quấn quanh tay nàng.
Rất nhanh, một tiếng vù vù, ở nơi xa phát ra tiếng nổ lớn.
Từng ánh sáng đen xé rách mà đến. Ngay sau đó, một thanh kiếm màu đen được U Cơ nắm trong tay.
Đại Kiếm vô cùng lớn, có vẻ còn lớn hơn thân thể U Cơ.
Chính là một trong ngũ đại thần khí áp chế Minh Vương, Bá Giả Trọng Kiếm.
- Ca, hiệu suất làm việc của ngươi quá chậm… hơn nữa, phát hiện U Minh Nữ, bảo bối của ta chờ không nổi mà muốn đi qua đây.
Ngân Giác híp mắt cười nói, anh tuấn mà ôn hòa.
Chỉ là lời nói vừa phát ra, phần phật một tiếng. Một thanh đại kiếm gác trên cổ hắn.
Hàn ý từ trong kiếm tán ra, mang theo khí lạnh đáng sợ.
- Ai là bảo bối của ngươi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận