Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 1938: Tiểu U thức tỉnh! (2)

Notice: Undefined offset: 153
Cả đầu Kỳ Lân Hắc Ám bị đè rạp xuống đất, toàn thân nó không thể cử động.
Cẩu gia cười toe toét, miệng phả ra mùi rượu. Nó nhìn chằm chằm vào Kỳ Lân Hắc Ám đang nằm dưới đất rồi hất mạnh chân lên.
Ọc!
Một dòng máu đen phun ra, Kỳ Lân Hắc Ám rống lên một tiếng đau đớn.
Khí tức toàn thân nó đột ngột bốc lên, táo bạo vô cùng.
Một chân nó đã bị một vuốt của Cẩu gia đánh gãy.
Cẩu gia mang theo cả Kỳ Lân Đề bước vào khoảng không, nó lắc lư cái thân mập bước catwalk duyên dáng và cứ thế biến mất.
Tên tiểu tử Bộ Phương giết người xong bỏ chạy mất, nó ở lại đây cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Qua lại với tên ngốc đó lâu như vậy rồi, thu được chút lợi thì rời đi… Tính ra cũng không lỗ!
Trong hư không rực rỡ vô ngần sao trời chợt vang vọng tiếng va chạm của Huyết Sắc Tỏa Liên.
Nhất Tôn Minh Ngục Đại Thánh toàn thân đẫm máu xuất hiện, mái tóc tung bay.
Tỏa Liên xuyên qua thân thể khiến toàn thân hắn không thể động đậy.
Đại Tài Quyết Sử nắm chắc Tỏa Liên trong tay.
Thâm Uyên thành chủ lại biến về hình dáng con người, đôi mắt hắn ta mang đầy vẻ hung tợn và dữ dằn, nói lớn:
- Chúng ta đã thắng trong trận chiến lần này, quay về thôi.
Đại Tài Quyết Sử máu me bết bát cũng nhếch miệng cười.
Sau trận chiến này, Minh Ngục sẽ không còn dám khinh thường Thâm Uyên nữa, chắc chắn sẽ không dám kéo quân tấn công trong một thời gian ngắn sắp tới.
Chủ yếu là Minh Ngục không có thời gian và tinh lực.
Còn Thâm Uyên thì sẽ nhờ vào đoạn thời gian này để phát triển hơn nữa.
Chỉ cần những ác ma Thâm Uyên bị vùi lấp dưới lớp cát kia có thể thông qua trận pháp mà quay về được thì thực lực của Thâm Uyên thành sẽ tăng thêm một bậc nữa.
Đại Tài Quyết Sử nắm chặt Tỏa Liên, bắt kịp vận tốc của thành chủ, rời khỏi tinh không.
Trong cuộc đại chiến tinh không này, cường giả Đại Thánh cảnh cũng tiêu hao không ít.
Mặc dù có thể thực hiện Tinh Không Hành Tẩu, song chiêu thức này sẽ khiến Đại Thánh tiêu hao không ít năng lượng.
Trong tinh không không hề có năng lượng tiếp tế, một khi năng lượng bị tiêu hao đến cạn kiệt thì Đại Thánh sẽ bị chính tinh không tiêu diệt.
Hai người bọn hắn bắt được một Nhất Tôn Minh Ngục Đại Thánh rồi quay trở về Thâm Uyên thành.
Từ nơi xa nhìn về phía Thâm Uyên thành, ánh mắt bọn hắn đột nhiên thâm trầm. Bên trong thành vang lên tiếng gào thét không ngớt, mặt đất lồi lõm bốc lên mùi máu nồng nặc.
Quan trọng hơn chính là…
Huyết sắc trận pháp… đã bị phá vỡ và biến mất rồi!
Cái này…
- Trận pháp đâu rồi? Tại sao lại có thể biến mất được? Huyết Nhất và Huyết Nhị ở đâu?
Đại Tài Quyết Sử híp mắt lại, sau đó lao vút vào Thâm Uyên thành.
Ầm ầm!
Chiếc chiến thuyền Minh Ngục bị đánh cho vỡ tan tành, mảnh vỡ văng ra khắp nền đất.
Đám cường giả Minh Ngục nhốn nháo, đột nhiên lao lên thì đều bị ác ma Thâm Uyên xé xác.
Những ác ma này đã bị lưu đày quá lâu, toàn thân toàn là nộ khí, đối với đám cường giả Minh Ngục tự tìm đến, chúng chắc chắn sẽ không hề nương tay.
Cường giả Minh Ngục bị tiêu diệt quá nửa, thương vong nhiều vô kể.
Nhất Tôn Đại Thánh cho lui quân, hai chiếc chiến thuyền cũng rút về. Trên hai chiếc chiến thuyền ấy, số cường giả còn sống sót cũng chỉ còn lại một ít.
Trận thảo phạt đánh giết này xem như thất bại hoàn toàn.
Thể diện của Minh Ngục bị Thâm Uyên thành lạnh lùng đánh cho tơi tả!
Nhưng mà…
Ở trước Thâm Uyên thành, Thâm Uyên thành chủ và Đại Tài Quyết Sử cũng không có gì vui mừng.
Trận pháp bị phá hủy, những ác ma bị lưu đày trở về chưa được một phần ba.
Phải chịu tiêu tốn bao nhiêu công sức, vậy mà bọn hắn lại chỉ có thể đưa được một phần ba số ác ma trở về Thâm Uyên.
Không có máu của cường giả Minh Ngục thì sẽ không có cách nào thiết lập lại trận pháp. Muốn đưa được số ác ma còn lại trở về Thâm Uyên không biết sẽ còn phải chờ đợi bao lâu nữa…
Tất cả những thứ này… vậy mà lại bị một tên tiểu tử phá hỏng hoàn toàn!
- Phế vật! Huyết Nhất, Huyết Nhị các ngươi đều là lũ phế vật! Một đám các ngươi vậy mà lại để cho một tên tiểu tử làm nổ tung lên được.
Đại Tài Quyết Sử giận điên người, không ngừng gào lên.
Ở bên kia, Kỳ Lân Hắc Ám bị chặt mất một chân đang liên tục kêu rên và giãy dụa, không một ai dám bén mảng tới gần trong phạm vi trăm dặm xung quanh nó.
Thâm Uyên thành chủ nhìn tình trạng thảm thương của nó cũng buồn bực không thôi.
Con Kỳ Lân Hắc Ám này bị Cẩu gia chặt đứt mất một chân rồi mang đi mất. Tính cả tổn thương về nguyên khí thì muốn khôi phục lại trong một thời gian ngắn e là…
Xét về tổng thể, trong cuộc giao chiến với Minh Ngục, bọn hắn không hề phải chịu thiệt thòi một chút nào, thế nhưng đến cuối cùng lại vì một tên tiểu tử và một con chó ghẻ mà phải chịu một nỗi uất ức lớn.
Trận pháp bị phá vỡ, Kỳ Lân bị thương nặng cũng đều do hai kẻ đáng chết đó gây ra.
- Truy tìm cho rõ về lai lịch của tên đầu bếp kia cho ta! Phá vỡ trận pháp, làm trọng thương Kỳ Lân của ta, tuyệt đối không thể tha thứ!
Thâm Uyên thành chủ cố nén lửa giận trong lòng, lạnh lùng ra lệnh, âm điệu rõ ràng và vang vọng.
Nghĩ tới con chó ghẻ kia… Hắn ta chợt cảm giác bất lực.
Thân là Thâm Uyên thành chủ, vậy mà hắn ta lại đánh không lại một con chó. Hắn ta có thể làm gì đây? Thật đúng là tuyệt vọng!

Tại Điền Viên Thiên Địa.
Bộ Phương vừa quay về thì lập tức đặt mông ngồi xuống thảm cỏ, ra sức thở hổn hển.
Sắc mặt hắn trắng bệch, không có chút huyết sắc nào.
Tiểu Hồ ghé sát vào liếm mặt hắn một cách thân thiết.
Từ phía xa, Ngưu Hán Tam chạy nhanh tới trước mặt Bộ Phương, vừa nhìn thấy sắc mặt bất thường của hắn thì đột nhiên “ôi” một tiếng.
- Bộ lão bản, huynh bị làm sao mà lại bị thành bộ dạng này rồi? Nào, Lão Ngưu sẽ tìm cho huynh một miếng Ngưu Nhục thật ngon để bồi bổ.
Bộ Phương ngẩng đầu lên, liếc nhìn hắn ta rồi hỏi:
- Tiểu U thế nào rồi?
Nói xong lại thở hắt ra một hơi.
Ngưu Hán Tam vội đáp lời.
- Ôi, Lão Ngưu ta còn đang định nói đấy, U tỷ tỉnh lại rồi, trạng thái tinh thần rất tốt!
Ở phía xa, trước căn nhà gỗ.
Một chiếc thuyền U Minh đang neo đậu.
Có một bóng hình nữ nhân vô cùng xinh đẹp đang ngồi ở trước boong thuyền và đung đưa đôi chân dài trắng nõn. Tuy nhiên, khác với dáng người xinh đẹp, sắc mặt nữ nhân lại không được tốt cho lắm, nó trắng bệch và không chút huyết sắc. Đôi mắt nàng đen nhánh không gì sánh được, mái tóc lất phất màu xanh biếc xen lẫn một chút màu đen.
Rõ ràng tác động của Trớ Chú vẫn chưa được áp chế hoàn toàn.
Bộ Phương và Ngưu Hán Tam tiến lại gần.
Nhìn thấy Tiểu U đã tỉnh lại, cuối cùng Bộ Phương cũng có thể thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Bốn tên Đại Tài Quyết Sử làm Tiểu U bùng nổ Trớ Chú, tất cả đều đã bị hắn xử lý gọn gàng.
Xem như là bù đắp cho nàng!
Nhiệm vụ ám sát đầu tiên của hệ thống, Bộ Phương cũng đã may mắn hoàn thành mà không gặp chút rủi ro nào.
Khi Bộ Phương đi tới trước mặt Tiểu U, ánh mắt hai người giao nhau, trong hệ thống vang lên một giọng nói vô cùng nghiêm túc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận